Đinh Nhị Cẩu động tác hành động rất nhanh, được sự đồng ý Trịnh Hiểu Ngãi về sau, hắn lập tức tới ngay trường mẫu Hồ Châu, nếu lần lượt hỏi giáo viên nào ở bên ngoài tham gia dạy học thêm thu phí, chắc chắn là không có ai thừa nhận, bởi vì này hai ngày vừa rồi, bởi vì chuyện dạy thêm mà học sinh uống thuốc trừ sâu, toàn bộ giới giáo dục Thành phố Hồ Châu đều thần hồn nát thần tính, tuy nhiên ý kiến cuối cùng xử lý chuyện này còn chưa ra, nhưng rất rõ lộ ra, lúc này đây ánh mắt toàn quốc đều đang ngó vào Hồ Châu, Hồ Châu còn chưa lấy ra chút hành động thực tế, sợ là không tốt để mà báo cáo kết quả công tác.
- Đề nghị tất cả các giào viên đều tới hội trường tập hợp, thời gian cũng không lâu lắm, sẽ không làm chậm trễ việc mọi người giảng dạy. Đinh Nhị Cẩu đối diện với Chu Hồng Quân nói ra, Chu Hồng Quân lúc này mới phát hiện ra thằng này đến đây không phải là chuyện tốt, ông suy đoán là Trịnh Hiểu Ngãi đứng sau lưng chỉ huy, nhưng chẳng qua là không rõ vì cái gì mà thằng này đến Hồ Châu trong thời gian ngắn như vậy mà đã cam chịu bị Trịnh Hiểu Ngãi sử dụng, hay là thằng này cấu kết với Trịnh Hiểu Ngải?
- Nhưng mà… rất nhiều lớp học đã bắt đầu vào giờ học…
Chu Hồng Quân nói ra, ông có ý đồ tìm hiểu một chút Đinh Nhị Cẩu này rốt cuộc muốn tập họp giáo viên là có mục đích gì…
- Hì.. tiết học này không học cũng đâu có sao, dù sao chúng ta vẫn còn có lớp dạy thêm ngoài giờ mà.
Đinh Nhị Cẩu vẻ bên ngoài thì cười nói, nhưng trong lòng thì đanh lại, những lời này tương đương là tát vào mặt của Chu Hồng Quân, ông ta cố cười gượng , rồi đi ra ngoài thông báo. Phòng thanh tra giáo dục hôm nay không có người nào ở lại văn phòng, toàn bộ điều động, đem toàn bộ giáo viên trường mẫu Hồ Châu tập trung đến hội trường, nhưng trên chỗ ngồi cũng chỉ có một mình Đinh Nhị Cẩu, người của Đinh Nhị Cẩu mang theo đã âm thầm tách ra, hắn đã phân phó từng người xuống đến từng lớp rồi, Trịnh Hiểu Ngãi hoàn toàn cũng đủ gian xảo, khi Đinh Nhị Cẩu đã thông báo là phòng thanh tra giáo dục không đủ người, hy vọng có thể từ phòng giáo dục khu tăng cường điều thêm mấy người đế hổ trợ trong công tác của hắn, nhưng Trịnh Hiểu Ngãi không đồng ý, với lý do là phòng giáo dục nhân thủ cũng rất ít , Đinh Nhị Cẩu cũng thừa hiểu ý của nàng, nàng thì không muốn để cho Chu Hồng Quân thấy rằng đây là do nàng ở sau lưng giở trò quỷ, nhưng chuyện là rõ ràng như vậy, Chu Hồng Quân há là không đoán ra , có thể sao? - Đinh chủ nhiệm, xin mời uống nước.
- Vâng , cám ơn hiệu trưởng Chu.
- Xin mọi người yên lặng một chút.
Chu Hồng Quân nhìn xuống phía dưới các giáo viên đang xì xào bàn tán, thật sự là những giáo viên này này không có sợ Đinh Nhị Cẩu , bởi vì Đinh Nhị Cẩu là người nào, bọn họ căn bản không để ý, huống chi hắn còn trẻ như vậy, ai cần biết hắn là loại đồ chơi gì, cho nên khi Chu Hồng Quân vừa nói , phía dưới toàn bộ yên tĩnh trở lại.
- Xin giời thiệu đây là Đinh phó chủ nhiệm của phòng thanh tra giáo dục, trước đó vài ngày bởi vì trường học chúng ta đã xảy ra một ít chuyện, Đinh chủ nhiệm là vì chuyện này mà đến, xin mời Đinh chủ nhiệm phát biểu ý kiến.
Chu Hồng Quân tình cảm dạt dào diễn giải, ông ta muốn lấy lòng Đinh Nhị Cẩu , tuy Đinh Nhị Cẩu là phó chủ nhiệm thanh tra giáo dục, nhưng vừa rồi ông ta đã đắc tội với Trịnh Hiểu Ngãi, hiện tại ông cũng cũng là ngựa sống thành ngựa chết rồi, bây giờ suy nghĩ lại, hối hận đã không còn kịp , đắc tội với Trịnh Hiểu Ngãi, cũng đồng nghĩa đắc tội với bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, chính mình dù đã từng cùng Trịnh Hiểu Ngãi có mối quan hệ, nhưng là cái quan hệ kia hiện tại còn giấu như mèo giấu cứt, làm sao lại có thể lấy ra làm ra om sòm lên, nhưng lời nói ra, cũng tát nước ra ngoài, ông ta hiện tại cũng không có cách nào khác. Phía dưới tiếng vỗ tay rời rạc nhìn qua thì có thể biết rõ, Đinh Nhị Cẩu ở chỗ này xác thực là không được hoan nghênh, chính hắn cũng tự mình hiểu lấy.
- Xin chào mọi người, tôi chỉ nói đơn giàn vài ba câu thôi là xong.
Chu Hồng Quân cùng với các giáo viên phía dưới đều là trong lòng mắng thầm, đương nhiên đều thầm mắng Đinh Nhị Cẩu dối trá, nhưng lúc này Đinh Nhị Cẩu dối trá, kế tiếp một phen làm tất cả các giáo viên bên dưới phải kinh hãi trợn mắt há hốc mồm.
- Hôm nay sở dĩ mời các thầy cô tới đây, đúng ra là thật bất đắc dĩ, tôi đoán là sẽ có một số việc nếu là hỏi thẳng mọi người, thì mọi người cũng sẽ không nói, cho nên tôi sẽ không hỏi tiếp các thầy cô, mà là chúng tôi sẽ trực tiếp hỏi học sinh của các thấy cô, chúng tôi hỏi về cái gì chứ ? Chúng tôi hỏi học sinh của các thấy cô, ở bên ngoài trường dạy thêm thu học phí là những thầy cô nào?, Thu của học sinh bao nhiêu tiền? Dạy thêm là những nội dung gì? Những nội dung này trong giờ chính khóa có giảng dạy hay không? Tôi nghĩ những học sinh của chúng ta sẽ rất vui lòng nói cho chúng tôi biết rỏ. Đinh Nhị Cẩu lời này vừa nói ra xong, bên dưới tiếng xì xào lại vang lên, mọi người cũng bắt đầu châu đầu ghé tai nói tới nói lui với nhau….
- Yên lặng một chút, có cái gì đâu mà bàn tán?
Chu Hồng Quân không mất cơ hội, biểu hiện ra năng lực sự kiểm soát cục diện của mình.
- Các thầy cô có lẽ rất hối hận là không dặn trước các học sinh đừng có báo cáo một điều gì về các thầy cô, nhưng xin các thầy cô ngẫm lại, có thể được như vậy sao? Có câu nói, một ngày vi sư cả đời vi phụ, điều này thể hiện giữa thầy trò tình nghĩa thâm tình thắm thiết, các thấy cô tự nhìn lại lương tâm của mình mà tự hỏi, mình có còn sư đức không? Học sinh sẽ chẳng vì các thầy cô mà giấu diếm chuyện dạy thêm thu học phí của các thầy cô đâu, mà ngược lại còn có thể là quả thực đã hận thấu xương các thầy cô rồi, tôi chưa từng thấy qua ở đâu vì một chút học phí dạy thêm mà lại tương bức học sinh, hôm nay tại TP Hồ Châu thì lần đầu tiên lại gặp được. - Thế nhưng mà ..Đinh chủ nhiệm, anh không thể là vơ đũa cả nắm như vậy được, không tốt đâu, tôi cũng không có ở bên ngoài trường dạy thêm lấy tiền, như vậy đem tất cả chúng tôi đều lôi vào là không thích hợp lắm đâu?
Đang lúc mọi người từng người đang nhín vào tình cảnh của mình, thì một cô giáo đứng lên bác bỏ ý kiến của Đinh Nhị Cẩu, loại dũng khí này lập tức được rất nhiều thầy cô giáo phía dưới lên tiếng ủng hộ
- Cô Lý , nói hay lắm, chúng tôi ủng hộ cô.
Cục diện lại có chút rối loạn .
Đinh Nhị Cẩu nhìn nàng, thản nhiên nói:
- Tôi vẫn chưa nói xong, đợi tôi nói xong rồi, tôi sẽ lý luận đến việc này được không?
Cô giáo sau khi ngồi xuống, Đinh Nhị Cẩu lại bắt đầu nói.
- Có lẽ giống như cô giáo này phát biểu, vẫn còn có một số thầy cô giáo là không có hành vi táng tận lương tâm như vậy, nhưng ở tại chỗ này tôi nói một câu, tất cả mọi người thật sự ai cũng cũng chưa có cầm trong tay qua quà lễ của gia đình học sinh? Học sinh thời nay, cùng xã hội tiếp xúc quá sâu qua mạng intrernet, cho nên cũng dẫn tới dẫn tới trong trường học có một số học sinh có hành vi không đúng mực, nếu động một chút thì lại mang quà lễ cho giáo viên, nào thẻ mua sắm, phiếu mua quà ưu đãi , tôi còn nghe nói, có học sinh còn mua vé đi du lịch đến 7 ngày cho cả nhà thầy giáo, nhưng tôi tin tưởng rằng, trong các thấy cô giáo, khả năng không có tiếp thụ qua lễ vật nhiều như vậy, nhưng ai có dám nói là mình đã chưa từng lấy qua một phân tiền của học sinh chưa? Nếu không có, xin giơ tay lên , để tôi xem có được mấy người? Lần này thì tất cả các giáo viên đều hai mặt nhìn nhau, nếu như là thật như Đinh chủ nhiệm nói, một phân tiền đều không có cầm qua của học sinh, thật đúng là không có người nào chưa từng, nhất là giáo viên chủ nhiệm, nào thẻ mua sắm, nào là lễ vật..v..v… thêm nhiều thứ nữa...