Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 693: Dám chơi tình nhân của bí thư thành ủy



CHƯƠNG 639: DÁM CHƠI TÌNH NHÂN CỦA BÍ THƯ THÀNH ỦY.


Từ xế tối đến bây giờ đã làm bốn lần rồi, xuất tinh xong nghỉ ngơi, sau đó tiếp tục làʍ ŧìиɦ, Trịnh Hiễu Ngãi tiếng rêи ɾỉ đã chuyển qua khàn khàn thay đổi, toàn bộ trên sàn nhà không có khu vực nào mà không có dấu vết của cuộc giao cấu, chính Đinh Tiểu Cẩu cũng không khá hơn chút nào, ƈôи ŧɦịŧ đã tê dại không còn có cảm giác, lần thứ tư giao cấu trên cơ bản chính là dựa theo phản xạ máy móc vận động, chủ yếu là kɦoáı ƈảʍ khi con đực thấy con cái rêи ɾỉ oằn oại như sắp chết, chứ kɦoáı ƈảʍ thân thể khi xuất tinh thì chả còn bao nhiêu.


Đến lần thứ năm, Đinh Tiểu Cẩu uốn éo, xoay người áp đến cơ thể nàng và dùng tay banh hai chân nàng ra, bất quá ƈôи ŧɦịŧ đã mềm không có động tĩnh gì cả, hắn chỉ là muốn dùng bàn tay để ve vuốt cái âm hộ của nàng, Trịnh Hiễu Ngãi nào biết đâu rằng, còn tưởng rằng hắn thật sự muốn tiếp tục làm, vội vàng ngăn cản hắn lại.

Trịnh Hiễu Ngãi hoảng sợ. sau bốn lần cuồng dã giao hoan mang tới cho thân thể mãnh liệt kɦoáı ƈảʍ thì hắn đã hoàn toàn chinh phục nàng, đầṳ ѵú sưng, hai mép nhỏ âm hộ bị sung huyết cũng sưng vù lật ra hai bên, vừa đụng vào thì liền đau rát….


Có thể nói thẳng ra, Trịnh Hiểu Ngãi cũng không phải là một người đàn bà dâʍ ɖu͙ƈ, lần cuồng loạn này, Đinh Tiểu Cẩu chỉ là người đàn ông thứ ba trong cuộc đời của nàng, người thứ nhất là Chu Hồng Quân cướp lấy trinh tiết nàng, người thứ hai chính là bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, nhưng cả hai người đàn ông này thì một là tốt mã bên ngoài nhưng bên trong thì ƈôи ŧɦịŧ thì vừa bé vừa ngắn, trong khi cấu tạo cửa hang huyệŧ nàng thì sâu thẳm, một thì là dựa vào thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ để chống đỡ khi làʍ ŧìиɦ để cho nàng thỏa mãn, còn nếu không có thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ thì chưa kịp đợi Trịnh Hiểu Ngãi lên cơn hứng tình, thì đã là xuất tinh rồi, cho nên cả hai người đàn ông kia không có cho Trịnh Hiểu Ngãi cảm giác của sự khoái lạc chân chính trong chuyện nam nữ , hơn nữa chính nàng cũng không phải là tự nguyện, cho nên trên giường nàng giống như là một khúc gỗ mục, mất đi sức sống, ngày hôm nay, khúc gỗ mục lại tỏa sáng thanh xuân, một lần nữa bạo phát sức sống, gỗ mục đã bắt đầu gặp xuân phong.

Gian phòng này làm bằng gỗ, tất cả thiết kế đều là làm bằng gỗ, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu ra sức cày cấy, gian phòng nhỏ không chịu nổi trọng lực , cũng theo lấy động tác của bọn họ lắc lư, liên đới đến các cọc gỗ làm sàn cũng lay động, đàn cá ở bên dưới bị hù chạy trốn cũng không ít .


Thân thể Trịnh Hiểu Ngãi chưa từng có được no đủ tràn đầy như hôm nay, nàng chưa từng có được hưởng thụ kɦoáı ƈảʍ cực khoái giống con đường vừa mới trải qua, thoáng cái nàng đã hiểu được nhiều điều, thì ra làm đàn bà là còn có thể sướng đến như vậy, tuy rằng vừa rồi gã đàn ông này khi cày cấy vẫn là máy móc nữa tỉnh nữa mê, tuy chỗ đầu gối quỳ đã bị bầm tím xanh, tóc của nàng cũng bị hắn nắm giật lấy rối loạn, nhưng mỗi lần khi hắn kéo lấy tóc của nàng giật mạnh, nàng rất đau đớn, nhưng cái loại đau đớn này pha lẫn kɦoáı ƈảʍ làm cho cả người nàng mềm yếu ở bên trong, sướng đến mức không thể tự kềm chế, từ trong thân thể của nàng dần dần tràn ngập tản ra .

Khi vân thu vũ tán, Đinh Nhị Cẩu cuối cùng thì cũng say ngã tại trên sàn nhà, chỉ lưu lại một Trịnh Hiểu Ngãi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm nghiêng bên tường cảm xúc thật lâu ….


Đinh Nhị Cẩu trong buổi tối mang theo một giấc mộng, hắn mộng thấy mình cùng một người đàn bà không ngừng tiến hành nhiều loại vận động giao cấu , phảng phất là mình từng lần một khơi mào chiến tranh, rốt cục đem đối phương hạ gục xuống phải van xin với hắn…


Cũng có lẽ là vì thường xuyên mỗi sáng luyện tâm pháp và thập tam thức, Đinh Nhị Cẩu có thói quen dậy sớm, trong lúc người bình thường vẫn còn nằm trong giấc mộng, thì hắn đã thức dậy rồi, cho nên dù cả đêm đem Trịnh Hiểu Ngãi ra chơi đùa quá sức, thì hắn cũng sớm đã tỉnh.


Vốn là mở mắt ra, phát hiện ra cái chỗ này không phải là nhà mình, dần qua bắt đầu hắn nhớ lại … nhớ lại…chính mình hôm qua tới hồ Thiên Nhất Sắc cùng Trịnh Hiểu Ngãi uống rượu, sau đó… sau đó chính mình liền không nhớ gì cả, giờ lúc này đây hắn thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên.

Bởi vì hắn phát hiện một cánh tay trần trắng noãn khoác qua trước ngực của hắn, mà khuôn mặt kiều diễm của người đàn bà này cực kỳ giống một người, không thấy rõ ràng lắm, vì vậy hắn nhẹ nhàng đem cánh tay lấy ra, sau đó mới thấy rõ, người đàn bà này rõ ràng đúng là Trịnh Hiểu Ngãi, nhìn thoáng qua bên dưới háng nàng, ngoại trừ đám lông đen nhếch nhách hỗn loạn dính bệt trên mu âm hộ, cái khe thịt hỡ âm hộ cũng ửng đỏ sưng phồng lên ở bên mép, phát hiện ra vấn đề này đầu óc của Đinh Nhị Cẩu muốn nổ tung rồi, lập tức rất nhanh hắn suy nghĩ đến, tối hôm qua đến cùng đã xảy ra chuyện gì?


Đứng ngẩn ngơ như vậy qua vài giây đồng hồ, hắn đột nhiên nghĩ đến, bây giờ không phải là lúc suy tính, phải mau rời khoi nơi đây mới là đúng lý, vì vậy hắn đi chân trần lặng lẽ cầm lấy quần áo của mình, giầy bít tất…sau đó lặng lẽ mở cửa ra rời khỏi gian phòng gỗ, bằng tốc độ nhanh nhất đem những đồ vật này mặc vào, ra cửa mới biết được, nguyên lai nơi này dĩ nhiên là căn nhà gỗ, hơn với cảnh hồ thu hết vào mắt, không thể không nói, tại đây đúng là một nơi gian tình rất tốt, nhưng khi vừa nghĩ tới ở bên trong là Trịnh Hiểu Ngãi, hắn vội bước đi nhanh hơn sớm chạy khỏi nơi này.

Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu đứng dậy, Trịnh Hiểu Ngãi cũng đã tỉnh lại, nhưng khi nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu thận trọng như tên ăn trộm vậy, nàng suýt chút nữa cười ra tiếng, chuyện tối ngày hôm qua, kỳ thật cũng không phải là do Đinh Nhị Cẩu, có thể coi là vì nàng tính kế với hắn, nhưng lại xảy ra vấn đề trục trặc ngoài ý muốn, nhưng vô tình đánh bậy đánh bạ lại mang tới cho nàng cảm giác sướng khoái khiến nàng quên mất mục đích ban đầu của mình, đêm qua bị tiểu tử trong lúc mơ hồ đè ra cưỡиɠ ɠiαи một lần, nàng thật sự nếm được ngon ngọt, vốn nàng cho là sau đó thì để hắn nghỉ ngơi sẽ làm cho hắn tiêu tan, nhưng là không biết chuyện gì, khi hắn muốn uống nước, nàng cho hắn uống... sau đó lại bị Đinh Nhị Cẩu mê loạn tiếp tục cường hành ôm lên giường, cũng không biết hắn có phải là cố ý hay không, dù sao một đêm này cũng không có an tĩnh, mấy lần còn lại, có đôi khi nàng thanh tỉnh, có đôi khi lại là mơ hồ, đến bây giờ toàn thân trên dưới từng khúc nhức mỏi, nhất là cái khu vực khe rãnh âm hộ cũng bị tiểu tử này làm cho sưng vù rối loạn.

Bởi vì còn quá sớm, khu vực xung qianh hồ Thiên Nhất Sắc ở cửa ra vào cũng chưa có xe taxi, Đinh Nhị Cẩu liền nhớ đến người tài xế tối hôm qua nên gọi điện thoại để cho hắn đến đón mình.


- Huynh đệ, tối hôm qua có phải là uống nhiều quá rồi nên say ngủ lại, thế nào, tại đây cũng không tệ lắm phải không?


- Đúng vậy, tối hôm qua uống nhiều quá, uống ở trên ra ở dưới, cho nên trở về không nỗi phải ở lại, tối hôm qua anh làm ăn có khẩm khá không?


- Khục, nhắc đến thêm rầu, ở đây chuyện lái xe taxi thì cũng chỉ đủ kiếm ăn qua ngày, trên cơ bản hơn phân nửa đều là chạy cho công ty , hiện tại xe taxi tại Hồ Châu cạnh tranh cũng rất kịch liệt, không dễ kiếm sống đâu, xe dù trái pháp luật rất nhiều, đặc biệt là ở vùng ngoại thành, cho nên chúng tôi cũng không dám chạy ở ngoại thành, xe dù trái pháp luật gặp được chúng tôi ở bên ngoài ngoại thành không nói hai lời liền đánh liền, vì thế vùng ngoại thành thì xe dù trái pháp luật đầy dẫy, thị trường của chúng tôi là ở khu nội thành, nhưng nội thành thì đâu có bao lớn, lái xe taxi đường dài thì kiếm lợi nhiều nhất, cho nên ở đây dù xa, tôi cũng mạo hiểm nguyện ý đến đón anh".

- Loạn như vậy, chẳng lẽ cảnh sát không quản được sao?


Đinh Nhị Cẩu nhíu mày hỏi.


- Ăc.. bây giờ tại TP Hồ Châu, làm quan thì ai cũng bận việc cho tiền trình của mình, ai mà rảnh quản đến sự tình của dân chúng? Chuyện của bọn họ mới là trọng yếu nhất, à… anh đang làm công việc gì vậy?


Tài xế xe taxi hỏi.


Đinh Nhị Cẩu định nói mình là nhân viên nhà nước, nhưng là lời đến khóe miệng biến thành:


- Tôi là dân kinh doanh làm ăn, bán lẻ kiếm chút tiền.


- Há, làm kinh doanh thì tốt…


- Ừ.. phía trước đã đến, đúng…. là cái ngõ hẻm kia, đây là tiền xe.


- Ai , huynh đệ, không có nhiều như vậy.


- Không có việc gì, không cần thối lại, tôi kiếm tiền so với anh thì dễ dàng hơn mà.


Đinh Nhị Cẩu khoát khoát tay, biến mất ở trong chỗ sâu ngõ nhỏ, từ nơi này đi tắt ra ngoài, là đến cơ quan văn phòng thanh tra giáo dục.

Lúc này còn chưa tới giờ làm việc, cho nên toàn bộ trong tòa nhà khá yên tĩnh, nhưng khi hắn vừa mở cửa phòng làm việc của, thì căn phòng làm việc bên cạnh của người trong ban thanh tra kỷ luật truyền đến tiếng nói chuyện.


- Lý chủ nhiệm, tên này nếu nói là thật, chỉ sợ chúng ta không thể nào im lặng được, anh xem có cần phải báo cáo lên trên không?


- Báo cáo? Uông bí thư cùng Tương bí thư là quan hệ như thế nào cậu không biết sao? Ngươi muốn là đem chuyện này hợp thành báo cáo lên, chúng ta không phải là đưa cho lãnh đạo nan đề sao? Huống hồ những chuyện này, Chu Hồng Quân cũng chỉ là tự mình khai nói, hắn có chứng cớ gì sao?


Đinh Nhị Cẩu nghe thấy có người nhắc tới Chu Hồng Quân, liền tỉnh ngủ… Chu Hồng Quân, không phải hiệu trưởng trường mẫu Hồ Châu sao? Lúc nào lại bị ban kỷ luật thanh tra giam giữ ? Xem ra dường như ông ta còn có khai ra chuyện không nên nói đến .

Ban kỷ luật thanh tra? Uông bí thư? Chẳng lẽ là Uông Minh Hạo, bí thư ban thanh tra kỷ luật? Tương bí thư chắc chắn là là Tưởng Văn Sơn rồi, chuyện liên quan giữa Chu Hồng Quân cùng Tương bí thư thì cũng chỉ có thể là chuyện dính líu đến Trịnh Hiểu Ngãi, nghĩ tới đây, hắn không khỏi một hồi bực dọc, chính mình mới vừa làm xong Trịnh Hiểu Ngãi đứng lên, con mẹ nó tất cả là chuyện gì đây trời….


Mở cửa tiến vào văn phòng, hắn ngồi suy nghĩ chuyện với Trịnh Hiểu Ngãi này nên kết thúc như thế nào đây, nhìn qua sự việc là tối hôm qua Trịnh Hiểu Ngãi một tay bày kế, nhưng nàng câu dẫn mình với cái ý đồ gì? Chẳng lẽ chính là vì chuyện công ty của Trịnh Hiểu Ngãi và người em họ điểm? Nhưng nếu là chỉ vì chút chuyện này cũng không đáng để nàng lấy thân báo đáp như vậy a.. .

Mẹ kiếp … còn mình thật sự là sắc đảm ngập trời, bất tri bất giác vậy mà dám chơi tình nhân của bí thư thành ủy, mình có được mấy cái đầu đây?