Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 70: Bí thư chi bộ mới là Trần Hạo Bính



Đinh Nhị Cẩu đứng ở trước bàn làm việc của Hoắc Lữ Mậu, trước mắt là một tờ giấy, đó là một bản khai, có thể nói chỉ cần hắn điền vào bản khai này, hắn liền sẽ là một gã cảnh sát chính thức, đây là điều mà hắn cứ ngỡ như mình nằm mơ.

Không chỉ riêng hắn chưa tin niềm vui này là thật, mà ngay cả Hoắc Lữ Mậu khi mới nhận được chỉ thị này, ông cũng không tin, trong khi ông đang chờ đợi ở trên công an Huyện quyết định đem công lao này phân cho ai, nhưng đợi tới đợi lui, thật không ngờ là một kết quả như thế này, nghe nói là ở trên huyện, có một vị lãnh đạo góp ý, sự thật là sự thật, không cần phài thay đổi người nhận công lao, vì khi bị vạch trần, lúc đó sẽ khó xử, nếu tên Đinh Trường Sinh này chỉ là một đội viên liên phòng, thì cứ tuyên truyền nói rõ hắn là người có khả năng làm cảnh sát, thấy việc nghĩa thì hăng hái làm, có phẩm chất can đảm, người như hẳn nên tiếp nhận vào hàng ngủ cảnh sát.
Vì thế thì có trên bàn bản này, đơn xin gia nhập lực lượng công an.

– Thủ trưởng, đây là thật hay sao? Tôi chỉ cần điền vào đơn này, là có thể có công việc ổn định rồi sao?

Hắn đã bắt chước lối xưng hô của những cảnh sát chính thức khi thường gọi Hoắc Lữ Mậu.

– Nhị Cẩu, là thật, nhưng tôi lưu ý cậu, đây là hành vi tự nguyện, cậu nếu không muốn, cấp trên cũng sẽ không ép cậu, cậu cũng biết, làm cảnh sát là cái nghề rất nguy hiểm, hôm đám cưới, cậu cũng xém bị bắt đến quỷ môn quan rồi! Cậu đã trãi qua, cho nên phải suy nghĩ cho thật kỹ, nếu một khi cậu điền vào cái đơn này, thì cả đời phải trung thành với nguyên tắc của công an, nếu làm sai, hình phạt sẽ không tránh khỏi.

Hoắc Lữ Mậu nói rất nghiêm khắc, nhìn qua hình như là muốn ngăn cản Đinh Nhị Cẩu gia nhập vào lực lượng công an.
– Thủ trưởng, tôi đã biết, là chính ông dẫn dắt tôi từ thuở ban đầu, tôi nhất định noi gương ông làm tốt trách nhiệm, sẽ không làm cho ông mất mặt đâu!

– Vậy được rồi, cậu điền vào đơn đi, bất quá có mấy điều phải chú ý, cột tuổi, thì tăng tuổi lên ghi là hai mươi hai tuổi, cột bằng cấp, thì điền… ! À! đúng rồi, nghe nói cậu đang học hàm thụ, chuẩn bị dự thi đại học pháp luật hệ tự thi ấy ư, vậy cứ điền đại học Giang Đô khoa chính quy nhé, những chuyện này, không cần nói cho người khác biết, mọi việc làm xong, gửi lên công an huyện quyết định rồi tính sau!

– Chức bí thư chi bộ của thôn Lô Gia Lĩnh rơi vào người họ Trần, tân nhậm bí thư là Trần Hạo Bính, thuộc dòng họ của Trần Tiêu Tử!

Nhớ đến căn nhà bị đốt, giờ thành miếng đất trống của cựu bí thư chi bộ Lý Kiến Thiết, Đinh Nhị Cẩu trong lòng bùi ngùi, đến bây giờ Lý Kiến Thiết vẫn còn nằm ở trong bệnh viện tỉnh thành, Lý Phượng Ny đã hoàn toàn khỏe hẳn, trên cánh tay chỉ để lại một chút vết sẹo, Đinh Nhị Cẩu trở thành cảnh sát chính thức trong biên chế, thời gian tới sẽ bị điều đi đến trường cảnh sát ở thành phố Bạch Sơn huấn luyện ba tháng, cho nên trước khi đi, hắn muốn sắp xếp chuyện nhà của Lý Phượng Ny, nên gọi điện thoại cho cô bàn tính một chút.
Lý Kiến Thiết giờ đã có thể nói chuyện được rồi, Lý Phượng Ny chuyển lời theo ý của Đinh Nhị Cẩu cho Lý Kiến Thiết nghe, nhưng Lý Kiến Thiết không đồng ý ở lại huyện Hải Dương, mãnh liệt yêu cầu về thôn một lần nữa xây lại nhà. Lý Phượng Ny cũng là bất đắc dĩ, không có biện pháp khác, từ khi trở thành người của Đinh Nhị Cẩu, hiện tại có bất cứ chuyện gì, cô đều thương lượng với hắn, để cho hắn quyết định, chuyện nhà cửa này cũng không ngoại lệ, Lý Kiến Thiết chỉ có tiền gửi ngân hàng tầm mấy ngàn đồng, ngoài ra không còn khoản để dành nào khác.

Đinh Nhị Cẩu đáp ứng nguyện vọng của Lý Phượng Ny, khi nào Lý Kiến Thiết xuất viện, thì cứ về lại thôn Lô Gia Lĩnh, cứ về tạm nhà cũ, đương nhiên là hắn hổ trợ sẽ xây một cái nhà mới.

Thời gian trôi qua đã ba tháng hơn, trước khi đi huấn luyện ở trường cảnh sát, hắn đã sắp xếp xong mọi chuyện.
Chuyện xây nhà này hắn giao cho Trần Nhị Đản làm, đã trải qua sinh tử tồn vong khảo nghiệm, Trần Nhị Đản không còn dám đi ra ngoài làm công nữa, huống hồ La Tử Hàm bụng càng lúc càng lớn, vì thế Trần Nhị Đản quyết định ở lại thôn nhà, Đinh Nhị Cẩu tìm hắn nhờ quản lý việc xây nhà, đây là điều cũng thích hợp, thiết kế nhà cửa phòng ốc là Đinh Nhị Cẩu chính mình làm, đưa cho Lý Phượng Ny xem qua, Lý Phượng Ny khen không dứt miệng, nhà này nếu so với lúc đầu, đẹp hơn nhiều, nhưng cô cũng biết, sẽ tốn không ít tiền, nhưng đã trải qua sau vài lần tranh luận khi Đinh Nhị Cẩu đưa tiền, cô đã chấp nhận mà không tranh cãi nữa, cô cũng biết, đây là sự bù đắp của Đinh Nhị Cẩu đối với cô.

Điền Ngạc Như lại một lần nữa trở về nhà mẹ đẻ, cô cũng biết chuyện công an huyện quyết định, chuyện của Đinh Nhị Cẩu thành cảnh sát chính thức làm cô rất cao hứng, dù sao đây là một phần nghiêm chỉnh chức nghiệp, dù sao cũng khác với đội viên liên phòng, bấp bênh rồi cũng có ngày bị sa thải, bởi vì giờ hắn cùng làm cảnh sát với cô, thì có thể dễ dàng gặp mặt hắn hơn! Nhưng trước mắt có một chuyện khiến cô không vui, đó là Đinh Nhị Cẩu phải đi huấn luyện ở thành phố Bạch Sơn ba tháng, đối với Điền Ngạc Như lúc này mà nói là thời gian thiếu vắng quá dài, , nhưng cô cũng không có cách nào nữa.
Cửa chính nhẹ nhàng vang lên tiếng gỏ, Điền Ngạc Như nhìn đồng hồ, đã là mười một giờ rưỡi đêm rồi, cô và Đinh Nhị Cẩu có ước hẹn, nên vội vàng đi mở cửa.

– Bác gái ở nhà ngủ chưa?

Vừa vào cửa, Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng hỏi.

– Ừ! Đã ngủ sớm rồi, em nhỏ giọng một chút!

Điền Ngạc Như nắm tay Đinh Nhị Cẩu, đi dọc theo tường nhà trong sân, trở về phòng ngủ của mình, cửa phòng vừa đóng lại, Điền Ngạc Như nhảy dựng lên, hai tay ôm cổ của Đinh Nhị Cẩu, hai chân của cô cong vòng câu lại bên hông của hắn, cổ ngữa ra, đem cặp môi thơm đưa lên miệng Đinh Nhị Cẩu.

Đinh Nhị Cẩu ôm cô đi vài bước dựa vào bức tường, một bàn tay cởi bỏ Điền Ngạc Như áo ngủ, bàn tay sờ vào đôi bầu vú, Điền Ngạc Như mắt nhắm hờ hưởng thụ, mở ra miệng anh đào nhỏ vươn cái lưỡi, liếʍ ɭáρ lấy vành tai Đinh Nhị Cẩu.
Điền Ngạc Như chuẩn bị trước sẵn sàng rồi, một chút thời gian cũng không muốn lãng phí, áo ngủ cỡi ra, bên trong tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hoàn toàn không có quần áσ ɭóŧ, Đinh Nhị Cẩu bàn tay bắt đầu công thành nhổ trại trên da thịt bóng loáng cô, Điền Ngạc Như hơi run rẩy, tay cô đưa về phía cái hông của hắn, nơi sợi dây lưng đã thành vật chướng ngại của cô, dưới cặp mắt hạnh bao hàm lửa nóng ôm ấp tình cảm, trên má mặt đỏ thắm, nhộn nhạo quyến rũ, cả người phảng phất như đã lâu không hưởng thụ khoái hoạt, du͙ƈ vọиɠ thèm khát biểu lộ nóng hừng hực, cuồn cuộn luồn lên ngọn lửa, Đinh Nhị Cẩu vừa đến gặp, thì bị cô lửa dục sáng quắc đốt cháy trong lòng, ngọn lửa nóng thoáng cái luồn lên trên não bộ, hắn như một mãnh thú giang hai cánh tay đem Ngạc Như áp ở trên vách tường, cúi đầu xuốn , mở miệng rộng hôn lên trên bộ ngực sữa, tham lam bú hút, vừa đem tay vây quanh trên lưng ngọc của cô.
Điền Ngạc Như cũng một tay đặt ở trên lưng hắn, một tay ôm lấy sau gáy của hắn, sắc mặt càng thêm đỏ nhuận, nhẹ thở nói:

– Nhị Cẩu, mạnh lên ở..ngực!

Nhị Cẩu nhẹ nhàng dùng răng cắn ngay đầu núʍ ѵú, chép miệng một cái, Điền Ngạc Như thân thể lập tức run lên:

– Ah –

Đinh Nhị Cẩu nhả miệng ra, hỏi:

– Chị Ngạc Như, bộ đau hả?

Điền Ngạc Như rủ xuống, con ngươi nóng hừng hực nhìn qua hắn, thầm thì lắc đầu nói:

– Không có, cứ như vậy, đừng ngừng!

Nói xong bộ ngực đầy đặn ưỡn cao lên, đưa vào miệng hắn .

Đinh Nhị Cẩu thuận thế cúi đầu xuống, ngậm lấy bầu vú, dùng sức hút , thậm chí chép miệng “ chậc ..chậc “, khi hắn cảm giác được Ngạc Như hưởng thụ phát ra tiếng rêи ɾỉ khoái hoạt lúc, hắn thấy mình vô cùng hưng phấn, giống như là làm cho Ngạc Như đạt được suиɠ sướиɠ, chính hắn cũng sẽ vô hình trong lòng tràn đầy kɦoáı ƈảʍ .
Hắn ở trên đầu núʍ ѵú trái bú ʍúŧ một hồi, lại chuyễn qua bên phải, cứ như vậy thỉnh thoảng biến đổi, đều đều chiếu cố đến đôi bầu vú, khiến cho Điền Ngạc Như chưa có chính thức bắt đầu kịch chiến, cũng đã làm cho cô cảm thấy khoái lạc, rêи ɾỉ với niềm vui tràn trề, không biết qua bao lâu, Đinh Nhị Cẩu cảm giác mình miệng mỏi ê ẩm, duỗi ra một tay, mò xuống âm hộ cô, từ một bên tham tiến vào, dùng ngón giữa thẳng tắp lần vạch tìm trong hai mép nhỏ âm hộ, cánh hoa trong động , đã bị chất mật đầy tràn rồi, vì vậy hắn nhả miệng ra khỏi bầu vú, nói:

– Chị Ngạc Như, em không chịu nổi, muốn làm chị!

Côи ŧɦịŧ của hắn thật sự phồng cứng không chịu được nữa, dưới tình thế cấp bách nói ra ba chữ “ muốn làm chị”, không ngờ tới Điền Ngạc Như như là không chú ý đến câu nói thô tục của hắn, ngược lại khi cô nghe như vậy, lại còn có cảm giác rất vui sướng, nắm lấy bờ vai của hắn, cô thở hổn hển nói:
– Nhị Cẩu, em làm đi….

Gần đây, Đinh Nhị Cẩu lại phát sinh ra sở thích, thích nghe người phụ nữ từ trong miệng nói ra một chút lời dâʍ đãиɠ trong khi giao hoan, đặc biệt là từ những người có công việc nghiêm túc như Điền Ngạc Như, hoắc đoan tráng như Lý Phượng Ny, vì bình thường họ rất đàng hoàng nghiêm chỉnh,khi nghe trực tiếp họ từ trong miệng nói ra lời dâʍ, cảm giác có một loại đặc biệt kíƈɦ ŧɦíƈɦ, đối với dục hỏa thường đốt người như hắn, nhất định chính là trợ giúp rất nhiều, hắn lập tức nâng cao một chân của Điền Ngạc Như kẹp ở dưới nách hắn, ép sát lưng cô dựa vào trên tường, từ trong quần đã sớm móc ra ƈôи ŧɦịŧ cứng rắn như sắt, nhắm ngay cửa miệng huyệŧ, nước nhờn đã dầy đặc trong cánh hoa hang động, thân thể hướng lên trên nhấp vào một cái “ ọp.. ọp “ đã cắm sâu vào hết trong nơi cuối cùng của huyệŧ .
Hắn nổi danh, vừa thô lại lớn, cắm vào trong hang động mật đào của Điền Ngạc Như, cảm giác ƈôи ŧɦịŧ được bao quanh thật chặc, mỗi lần rút ra cắm vào, huyệŧ lại co rúm, loại cảm giác này dị thường kíƈɦ ŧɦíƈɦ, làm cho hắn rất là say mê.

Điền Ngạc Như từ ngày gặp được Đinh Nhị Cẩu, làm cho cô cực kỳ vui mừng, mỗi một lần cùng hắn giao hoan, phía dưới cái miệng huyệŧ kia luôn luôn có thể được ƈôи ŧɦịŧ hắn đút thật no, ra ra vào vào, ƈôи ŧɦịŧ to lớn rất sưng trướng ma sát chung quanh vách tường thịt non huyệŧ, mỗi một lần hắn nhấp mạnh, cánh hoa trong động phảng phất bị điện giật một lần, cảm giác tê dại từ bên trong đó, một mực truyền khắp toàn thân, kíƈɦ ŧɦíƈɦ trên mỗi dây thần kinh của thân thể, làm cho cô sương như muốn chết, như mộng như ảo .
Đinh Nhị Cẩu vẫn nâng cao chân phải cô kẹp trên nách hắn, chân trái thì đứng thẳng dưới đất, sau một lúc đâm thọt, Điền Ngạc Như khoái ý thoải mái rêи ɾỉ, nhưng dùng loại này tư thế này, Điền Ngạc Như có chút mệt mỏi, nên cô thở hào hển nói:

– Nhị Cẩu. . . đổi . . . đổi tư thế . . . chị..!!!

Lời cô còn chưa nói hết, Đinh Nhị Cẩu rút ƈôи ŧɦịŧ ra, xoay mình cô lại, để cho cô, mặt hướng vào, hai tay chống vách tường, hai tay hắn vịn eo của cô , cô tự giác phối hợp với hắn, nâng cái mông nở nang hướng về sau vểnh lên, cái khe thịt nho nhỏ ướt nhẹp có chút hé mở ra, lộ ra miệng huyệŧ ở trong chỗ sâu, da thịt màu hồng mềm mại nhíu ra nhíu vào không thôi, phảng phất đang kêu gọi ƈôи ŧɦịŧ mau đâm vào để cô vui sướng.

– Nhị Cẩu nhanh . . . mau vào!

Điền Ngạc Như không kịp đợi thở nói.
Đinh Nhị Cẩu đôi tay vịn chặt eo cô, đem đại gia hỏa đỏ bừng nhắm ngay hoa nhị nước nhờn tí tách, dùng sức hướng phía trước qυყ đầυ, đại gia hỏa sâu đậm chen vào trong nhụy hoa béo mập, Điền Ngạc Như khoái ý rên to lên, đem bờ mông cố vễnh cao, nghênh hợp với Đinh Nhị Cẩu va chạm.

Phía bụng dưới của Điền Ngạc Như, sâu bên trong huyệŧ cảm giác có từng dòng điện tê dại từng điểm từng điểm tăng lớn, theo trên chung quanh vết gấp vách thịt non truyền đến từng hồi một, càng ngày càng mãnh liệt, bờ mông đón hùa đụng với tần suất cùng độ mạnh tăng lớn dần của Đinh Nhị Cẩu, cô dồn dập rêи ɾỉ :

– Nhị Cẩu. . . dùng sức . . . mạnh lên..!

Đinh Nhị Cẩu biết Điền Ngạc Như sắp đạt được cực khoái, phía dưới huyệŧ đang kịch liệt co rút, mỗi lần cô rúm người lại, huyệŧ kẹp chặt bảo bối của hắn thoải mái vô cùng, từng hồi kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm cho hắn cũng mau muốn xuất tinh rồi, cùng đến một lượt với cực khoái của người phụ nữ, đó là quá trình thoải mái khoái lạc nhất của chuyện giao cấu nam nữ, trong nháy mắt, vì vậy Đinh Nhị Cẩu ôm chặt lấy eo của nàng, dốc hết sức lực, đẩy nhanh hơn tần suất, dùng ƈôи ŧɦịŧ ra sức quất sâu bên trong huyệŧ của Điền Ngạc Như, trên cái mông bự tiếng đập đụng “ phạch…phạch “dễ nghe vang lên, như một bài nhạc khúc tuyệt vời.
Không quá lâu, Điền Ngạc Như giãy dụa bờ mông kêu to lên:

– Nhị Cẩu,. . nhanh lên . !

Đinh Nhị Cẩu trong lòng vẫn là lo lắng sợ cô mang thai, đang cố gắng muốn rút ƈôи ŧɦịŧ ra, xuất tinh ở bên ngoài, nhưng cái mông Điền Ngạc Như như dính theo hướng về sau chuyển động, thật chặc dây dưa với ƈôи ŧɦịŧ hắn, đang hấp thu âm tinh ở trong chỗ sâu hoa nhị, làm hắn không kịp rút ra trước khi xuất tinh bên ngoài, lần này thất bại thảm hại rồi, một làn nồng nặc chất lỏng sâu đậm phun ở tận cùng trên cô đáy huyệŧ Điền Ngạc Như, ghé vào trên lưng ngọc của cô thở hổn hển, hắn lo lắng nói:

– Chị Ngạc Như, xuất tinh rồi, không có . . . không có sao chứ?

– Mặc kệ… rất là thoải mái!

Điền Ngạc Như mặt hướng vào vách tường, nghiêng mặt lại thở hồng hộc nói, huyệŧ vẫn còn co rút, kẹp lấy ƈôи ŧɦịŧ như muốn hút hết dương tinh của hắn, không chịu buông ra .
– Không . . . không mang thai chứ?

Đinh Nhị Cẩu thở phì phò vẫn sợ hỏi lại .

Điền Ngạc Như liếc mắt nhìn hắn, khẽ cười, nói:

– Chị … bao lớn rồi, đâu còn nhỏ nữa. . . đã sớm tính ngày không thụ thai được!

Đinh Nhị Cẩu lúc này mới an tâm, phóng thích tận tình vào bên trong cơ thể cô….

Cả hai lúc này mới dìu nhau vào phòng tắm rửa sạch sẽ, sau đó đến bên chiếc giường ngủ nghỉ ngơi.

Trãi qua chưa có bao lâu

Đinh Nhị Cẩu giơ tay lên, vượt qua thân thể của cô , nắm thật chặc bầu vú trắng nõn xoa bóp, ƈôи ŧɦịŧ thì đặt ở miệng huyệŧ cô, vừa phóng ra một lần, nhưng giờ ƈôи ŧɦịŧ đã muốn sưng cứng lại, vì vậy hắn lại đâm vào “ ọt.. “ tiếng kêu của dịch nhờn trong huyệŧ khi tiếp xúc với ƈôи ŧɦịŧ!

Điền Ngạc Như vừa mới giáo hoan xong, phía dưới âm hộ còn rất mẫn cảm, ƈôи ŧɦịŧ của hắn lại động đậy, khiến cho cô một lần nữa lâm kɦoáı ƈảʍ, ưa thích cô nhỏ giọng nói:
– Nhị Cẩu , em vừa bắn ra , sao không nghỉ ngơi liền cứng ngắc?

– Chị Ngạc Như, chị không thích sao?

Đinh Nhị Cẩu haha cười, có chút tự hào hỏi lại .

Điền Ngạc Như chìm đắm mê say cười nói:

– Ưa thích . . . Ưa thích chết luôn!.Em làm thoáng thêm một cái nữa đi! Chị rất ưa thích cùng em làm chuyện này!

Nói xong cô chủ động uốn éo bờ mông, để cho ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu trong nhụy hoa quấy quá bắt đầu chuyển động tiếp….