Đinh Nhị Cẩu rất chú ý tới chủ nhiệm Đường Kiến Chính là chỉ huy ban giải tỏa ' lưỡng trục lưỡng tuyến', hơn nữa ông ta còn là phó chủ tịch Thành phố Hồ Châu, dùng một Phó chủ tịch nắm giữ ấn soái ban chỉ huy giải tỏa, chứng tỏ thành phố đối với công việc này rất là coi trọng, cũng khó trách, hai năm qua lãnh đạo Thành phố Hồ Châu không được lãnh đạo trên tỉnh hoan nghênh, đại hội thể thao lần này của tỉnh, sẽ xây dựng tại Thành phố Hồ Châu một khu thể thao thi đấu, lãnh đạo Thành phố Hồ Châu lần này phải cố biểu hiện cho tốt, để có thể cải biến một chút hình tượng trong mắt các lãnh đạo tỉnh.
…………………………………………………………………………………………..
Chuyện buổi tối hôm qua bị cảnh sát điều tra, bên gian phòng đối diện, hai vị mỹ nữ rõ ràng cũng không biết, đêm đó sau khi lại gặp được hai vị mỹ nữ, Dương Phụng Tê cùng Hạ Hà Tuệ đều nói là không có nghe được bên gian phòng Đinh Nhị Cẩu đã xảy ra chuyện gì. - Vậy buổi tối đó hai chị làm cái gì?
- Nói về chuyện làm đẹp, đêm qua chị Hạ làm mặt nạ dưỡng da cho chị, chị thấy rất hữu dụng, sáng sớm hôm nay, có cảm giác làn da mình cùng tối hôm qua không giống, em xem thử coi, có thay đổi hay không ?
Dương Phụng Tê ưỡn mặt lại để cho Đinh Nhị Cẩu nhìn nàng, hiệu quả của mặt nạ dưỡng da tối hôm qua.
- Chị Dương à… em một lần nữa cảnh báo vơi chị, trước đây chị Hạ chưa từng biết gì về gì thẩm mỹ viện, chị ấy cũng gà mờ lắm, chị để cho chị Hạ hủy dung nhan, đến lúc đó với quan hệ giữa em và chị, thì làm sao chị khởi tố chị Hạ được đây?
Đinh Nhị Cẩu nói rất chân thành .
- Đinh Nhị Cẩu, em có im mồm, đừng ở chỗ này làm bại hoại thanh danh của chị, tiên của chị mới bắt đầu làm ăn thử, em thì đả kích chị, bộ em không tính toán lấy tiền đã đầu tư vào thu về à? Hạ Hà Tuệ bực dọc cảnh cáo Đinh Nhị Cẩu nói.
Dương Phụng Tê ngạc nhiên nhìn Đinh Nhị Cẩu, rồi lại quay qua nhìn Hạ Hà Tuệ, cười nói:
- Vậy bây giờ tôi nên tin ai đây?
Không đợi Đinh Nhị Cẩu nói câu nào, Hạ Hà Tuệ cầm lấy đồ, đùng đùng mở cửa ra, đi về gian phòng đối diện của mình.
Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Phụng Tê hai mặt nhìn nhau :
- Em chỉ là đùa giỡn, có vậy mà cũng giận à?
Đinh Nhị Cẩu nói .
- Em cũng tệ, sáng sớm hôm nay sau khi bọn chị thức dậy, thì phát hiện em đã đi rồi, dù sao hôm nay chị cũng không có chuyện gì làm, cho nên đi cùng chị Hạ đến tiệm của nàng, em có biết là chị Hà không có một ai giúp đỡ, chính mình làm tất cả mọi chuyện, qua một ngày mệt nhọc, em không nói một câu dễ nghe , mà còn nói lời như vậy, chắc chắn là chị ấy đang rất buồn bả cực kỳ, mau qua qua bên đó khuyên nhủ đi, phụ nữ rất cần dỗ dành đấy. Dương Phụng Tê đẩy người Đinh Nhị Cẩu nói .
- Thật sao? Em đi qua đó, ở đây thì ai dỗ dành cho chị?
Đinh Nhị Cẩu cười hì hì nói .
- Ai da… số chị là số khổ, luôn chỉ có một mình, có người mà cũng như không, em cũng đừng có để ý đến, ít nhất bây giờ chị còn chưa ngồi đây khóc, mau đi đi, chị Hạ một người cũng không dễ dàng, bọn chị tối hôm qua có tâm sự với nhau chuyện của mình, cảm thấy làm một người đàn bà thật sự là quá khó, tại sao, vì cái gì, mà bọn chị đều không có gặp được một người đàn ông tốt vậy?
- Tâm sự chuyện của mình, chẳng lẽ ngay cả chuyện Trần Tiêu Tử cùng Vương Lão Hổ cũng đã nói ra?
Đinh Nhị Cẩu trong lòng cả kinh hỏi.
- Hừ.. đương nhiên đã không có, những chuyện đó là bí mật của chị và em, mặc kệ là người phương nào cũng đều không thể nào biết được, em yên tâm đi , chị biết đúng mực mà. - Cũng không phải là em không tin chị Hạ , chỉ là chuyện này quan hệ đến tánh mạng hai người chúng ta, cũng phải cẩn thận.
Chuyện này cũng có thể sẽ trở thành một cái tâm bệnh vĩnh viễn với Đinh Nhị Cẩu, nhưng hết cách rồi, làm thì cũng đã làm, không có bất kỳ khả năng nào cứu vãn rồi.
Quả nhiên , khi Đinh Nhị Cẩu dùng cái chìa khóa mở ra cửa gian phòng Hạ Hà Tuệ, thì nàng đang ngồi ở trên ghế sa lon âm thầm rơi lệ, vừa nhìn thấy làm cho Đinh Nhị Cẩu một hồi đau lòng, hắn âm thầm tự trách mình .
- Ha ha….chị Hạ, ai khi dễ chị vậy ? Nói đi em sẽ làm cho chị hả giận.
Đinh Nhị Cẩu mặt dày mày dạn ngồi ở trên ghế sa lon, đem lưng của Hạ Hà quay ngước nàng đối diện với mình.
- Chị Hạ… ai khi dễ chị, chị xem một chút này, trên mặt đầy nước mắt, để em lau ... Đinh Nhị Cẩu cầm lấy một cái khăn giấy định lau nước mắt cho Hạ Hà Tuệ, nhưng lại bị Hạ Hà Tuệ giật lấy, tự mình lau lấy .
- Không biết xấu hổ… vì cái gì mà những ngày này luôn khi dễ chị, có phải là do có Phụng Tê đến đầy rồi bắt đầu khi dễ chị phải không? Bị em nói không đáng một đồng nữa.
- Úi trời …em không phải là khi dễ chị, thật ra là em không muốn chị làm nghề này, chị Dương vừa cũng có nói với em, thấy chị làm rất là vất vả, em cũng không phải là nuôi không nổi chị…chị cứ ở nhà là được rồi, quan tâm đến chuyện này làm gì, làm lụng vất vả có kiếm được bao nhiêu tiền đâu.
Nghe được Đinh Nhị Cẩu nói như thế, Hạ Hà Tuệ trong lòng mới dễ chịu hơn, thì ra hắn làm như thế, chính là vì ngăn cản không muốn cho mình mở cái tiệm này, nhưng hắn lại không trực tiếp nói thẳng, vì nếu như là trực tiếp cự tuyệt, thì sợ đụng chạm đến lòng tự ái, làm thương tổn đến nàng, hắn vẫn xuất ra 300,000 nguyên để cho mình làm thử, nam nhân như vậy thật đúng là khó tìm, thông thường có chuyện gì cứ nói thẳng ra là được, việc gì phải vòng vo nhọc lòng như vậy? - Chị không muốn ở nhà để em nuôi chị, chị cũng không phải là loại đàn bà mặt dày mày dạn, với lại chị cũng biết đàn ông các ngươi đều giống nhau, bây giờ thì còn mới lạ tươi sốt nên cần đến, đợi khi ăn được thì bắt đầu chán chê, chị cũng không muốn sau này như một chó ghẻ khi em bỏ đi, cho nên chị cần phải có sự nghiệp của mình trước mới được, lỡ có bề gì cũng không trở chết đói nơi đầu đường xó chợ, với lại đối với chúng ta cũng đều tốt cho cả hai, em cũng tự do, chị cũng vậy tự do, đàn bà mà không có việc làm là không được, điểm này chị hiểu, cho nên em cũng đừng có khuyên chị bỏ công việc này, chị sẽ không thả ra cho sự nghiệp của chị đâu .
Hạ Hà Tuệ nói cứng rắn như chặt đinh chém sắt .
- Chị Hạ à.. chị nói gì vậy, chị cảm thấy em là hạng người như vậy sao? Đinh Nhị Cẩu có chút phiền lòng nói ra.
- Nhìn xem…bắt đầu tức giận rồi à, có phải là chị nói đúng trong tâm khảm nên bắt bắt đầu khí cấp bại phôi?
Hạ Hà Tuệ chỉ vào trán Đinh Nhị Cẩu nói .
Hạ Hà Tuệ nói có lý, nhưng là hắn không muốn thừa nhận mà thôi…
- Em cũng không nên tức giận, chị chỉ nói giỡn vậy mà thôi, chị biết bất kể ra sao, em cũng không có bỏ chị đâu, chỉ là chị thấy em tại TP Hồ Châu chưa quen với cuộc sống nơi đây, chị cũng muốn giúp em một tay, nhưng mà suy nghĩ tới lui, chuyện trong quan trường của em, chị thực sự là không giúp đỡ được cái gì, trong thời gian trước không có việc gì, chị đi làm thẩm mỹ, trong lúc vô tình nghe thấy phục vụ viên nói, vừa mới đi ra là nhân tình của cục trưởng, chị liền ghi nhớ ở trong lòng, không quan tâm là đàn bà của lãnh đạo nào, ai cũng thích làm đẹp, thích làm đẹp thì phải đi chăm sóc thẩm mỹ, đừng xem thường thẩm mỹ viện , thông qua thẩm mỹ viện có thể biết được không ít việc vợ con của quan viên, tình nhân, thậm chí những chuyện mập mờ ở trong gia đình của bọn họ, những thông tin này biết đâu sau này cũng có hữu dụng với em, cũng không muốn đến lúc cần biết thông tin gì đó, thì hai mắt mình đen thui không biết tìm ở đâu, em nói xem có đúng hay không?