Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 72: Lần này đàng hoàng



Hàng thứ hai, trên khán đài có một cô gái hồi nãy giờ ngồi hí hoáy ghi chép gì đó trên quyển tập, bây giờ thì cô đứng lên, bước đến ba bước đến bên cạnh chủ nhiệm Lý Minh Hoài hướng về phía dười chào theo nghi thức quân đội, ở dưới khán đài lập tức tiếng hô kinh ngạc vang lên.

– Vương Tử Văn, con bà nó, đây không phải là thật chứ?

Lại là anh chàng cảnh sát bên cạnh nói.

– Này, ông anh, Vương Tử Văn là ai thế?

Đinh Nhị Cẩu quay qua bên phải cúi người, nhỏ giọng hỏi.

– Đó là thần tượng của tôi, tình nhân trong mộng, rất thanh thuần, thuần khiết, so với cô huấn luyện viên trên khán đài thật sự là giống nhau như đúc!

Thì ra ông anh này cũng là tay máu gái giống mình rồi!

– Trong ba tháng, tôi sẽ cùng với các đồng chí đồng hành huấn luyện với nhau, chúng ta sẽ được huấn luyện thêm một số kỹ năng cần thiết, dĩ nhiên, có một ít phương diện huấn luyện hơi khác so với với các đồng chí đã học qua trước đó! Hy Vọng chúng ta sẽ hợp tác cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ!
Một nụ cười điềm tỉnh ngọt ngào sau khi nói xong, cô gái lui trở xuống.

– Không thể nào, người như thế này cũng có thể huấn luyện chúng ta sao, đây chỉ là một cô gái thôi mà!

Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng nói.

– Chú em, chắc chú chưa có kinh nghiệm, người phụ nữ này nhìn qua không đơn giản, có thể cũng đã từng lấy mạng người khác!

– Gϊếŧ người? Không thể nào, chúng ta là cảnh sát, không phải bên quân đội, sẽ không đem chúng ta huấn luyện theo kiểu bên quân đội chứ!

Đinh Nhị Cẩu tặc lưỡi nói.

– Ngày mai chúng ta sẽ biết, mà này chú em tên gì?

– Đinh Trường Sinh, người huyện Hải Dương nhân, còn ông anh ở nơi nào?

– Huyện Thanh Thủy, tôi là Kha Tử Hoa, về sau nếu có dịp đến Thanh Thủy ghé tôi chơi!

– Tốt lắm, bắt đầu điểm danh, sau đó mọi người có thể về nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai bắt đầu huấn luyện!
Lý Minh Hoài lấy danh sách ra bắt đầu đọc điểm danh, Đinh Nhị Cẩu trong lòng có cảm giác thấy bất an, thầm nghĩ rằng, lần này huấn luyện chỉ sợ không có đơn giản như vậy.

Tuy rằng không biết Vương Tử Văn là ai, nhưng hắn xem qua cô gái giống cô huấn luyện viên trên khán đài, là diễn viên trên phim truyền hình, cho nên Kha Tử Hoa vừa nói tên Vương Tử Văn, hắn liền cũng nhớ tới cô gái diễn viên rất thông minh cơ trí, hắn cũng không nghĩ tới ở trong này, lại có thể gặp được đến một người giống như thế, Chu Hồng Kỳ, cái tên còn có nghĩa rất ái quốc .

Trùng hợp Kha Tử Hoa với Đinh Nhị Cẩu ở cùng dãy trong ký túc xá, hai người suốt buổi tối đề tài luôn nhắc tới diễn viên Vương Tử Văn, đương nhiên cái chính là liên quan đến giảng viên Chu Hồng Kỳ.

Đến giờ tắt đèn đi ngủ, toàn bộ tầng lầu ký túc xá chìn vào trong bóng tối, Chu Hồng Kỳ mang đôi giày vải, mặc dù là hành lang vắng lặng trong đêm tối, cũng không có ai nghe được bước chân của cô đi, dọc theo hành lang ký túc xá không ngừng kiểm tra, những học viên này hồi lúc sáng, cô nhìn ra cũng biết rất nhiều người không phục, hiện giờ đúng là thời điểm để cô tìm ra kẻ vi phạm để khuất phục dần dần.
– Thực thật không ngờ ở trong này bỗng nhiên có thể gặp được người giống tình nhân trong mộng của tôi, vì thế cô huấn luyện viên này tôi thấy rất có cảm tình, không thấy được Vương Tử Văn bằng xương bằng thịt, nhưng huấn luyện viên của chúng ta nhan sắc không chút nào thua kém cô diễn viên kia, trời ơi! Một cô gái thanh thuần xinh đẹp lại đảm đương chức trách của một huấn luyện viên dã man, thật là phí của trời cho!

Kha Tử Hoa thở dài tiếc nuối nói.

– Vậy ông anh muốn cô ấy thì phải nên làm gì?

Đinh Nhị Cẩu trêu chọc một chút gã máu gái này.

– Phụ nữ như vậy tốt nhất là nên ở nhà, cái gì cũng không làm, chỉ làm bình hoa để ngắm, đẹp mắt, thật sự là đẹp mắt, nếu có người phụ nữ như thế theo tôi, tuyệt đối tôi sẽ không để cô ấy động đến nữa cái móng chân, chỉ ở một chỗ ngồi mà thôi, để cho tôi ngắm là được!
– Vậy ông anh có thể nhịn được à? Chỉ là nhìn, không làm chút gì sao?

Đinh Nhị Cẩu nói.

– Haha chú em, có ý nghĩ bậy bạ nha, đương nhiên, lúc nào nên làm thì phải làm!

Hai người cười vui ha hả.

Bỗng nhiên nhìn ra bên ngoài nghi có điều mờ ám, ngày trước Đinh Nhị Cẩu ban đêm đi ra ngoài ăn trộm đồ nên luyện được ánh mắt rất tốt, vừa rồi hắn thấy qua khe hở của cánh cửa, ánh sáng ngọn đèn ngoài hành lang, xuyên thấu qua, nhưng hiện tại qua khe hở cánh cửa hơn phân nữa không thấy ánh đèn, điều này nói lên điều gì, ngọn đèn cũng không phải mặt trời có thể di chuyển che khuất, điều này chứng tỏ bên ngoài có người, vì thế hắn nhanh chóng ngậm miệng, trùm chăn kín đầu đầu giả bộ ngủ.

– Trường Sinh, Trường Sinh, ngủ hả?

Kha Tử Hoa không biết chuyện gì xảy ra, nên tiếp tục hỏi.
Nhưng Đinh Nhị Cẩu lại không dám lên tiếng, xuyên thấu qua chăn nhìn đến khe hở cánh cửa, hắn cẩn thận quan sát ánh sáng mỏng manh của ngọn đèn, đúng vậy, thật là có người đang nghe lén, một lát sau, Kha Tử Hoa cũng không có nghe tiếng của Kha Tư Hoa nữa, người nghe lén bên ngoài bỏ đi, Đinh Nhị Cẩu thở ra một hơi nhẹ nhỏm, người kia là ai, là địch hay là bạn xem ra mình về sau phải lưu ý cẩn thận nhiều hơn, nơi này rất là phức tạp.

– Hai đồng chí có chuyện gì xảy ra vậy? Tối hôm qua không có nghỉ ngơi sao? Chạy thêm hai vòng cho tôi!

Chu Hồng Kỳ trừng mắt nhìn Kha Tử Hoa với Đinh Nhị Cẩu đang chạy sau cùng quát to.

Sáng sớm, chưa có ăn cơm, chạy 5000m, ai mà chịu được, đức quãng có không ít người thối lui ra khỏi đội hình, nhưng Kha Tử Hoa với Đinh Nhị Cẩu vẫn đang kiên trì chạy theo, nghe nói như thế, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy quả thật không tưởng tượng nỗi, mình chạy chậm sau cùng thật, nhưng vẫn không có rời khỏi đội hình, tại sao lại bị phạt? Nhưng hắn không dám tranh cãi tay đôi với huấn luyện viên, vẫn cắm đầu chạy, còn Kha Tử Hoa máu gái, nghe huấn luyện viên chiếu cố chính mình, vui vẻ ..chịu phạt, chạy đuổi theo sát Đinh Nhị Cẩu.
– Tử Hoa, anh có cảm thấy, có cái gì không đúng không?

– Không có, chuyện vậy?

– Ông anh thật là ngốc này, chúng ta là chạy sau cùng, nhưng không rơi khỏi đội hình, nhưng vì sao lại phạt chúng ta?

– Đúng vậy a, vì sao phạt chúng ta?

Kha Tử Hoa cũng có chút nhìn ra.

– Tôi nói cho ông anh biết chuyện là như thế này……..

– A, chú em nói thật không? Có chuyện như vậy à, tiêu rồi, tiêu rồi, hình tượng đẹp, đã bị hoàn toàn bị phá hủy vì phát hiện của chú em.

– Hai đồng chí lại nói chuyện nhỏ to gì vậy, chạy thêm hai vòng cho tôi!

Chu Hồng Kỳ cao giọng hô, toàn bộ sân luyện tập vang lên tiếng hoan hô khích lệ tinh thần bọn họ, đám này, chỉ cần có náo nhiệt là reo hò.

Kha Tử Hoa nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu, tin lời hắn nói là thật, cúi đầu chạy, lần này rất đàng hoàng.