Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 737: Rất là mưu mô



CHƯƠNG 682: RẤT LÀ MƯU MÔ.

- Đinh chủ nhiệm, nêu chúng ta đi trực tiếp vào trong, nhỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ, tôi có linh cảm hôm nay không ổn lắm.

Trình Thiến Thiến nhỏ giọng nói ra với Đinh Nhị Cẩu bên cạnh.

Muốn nói đến việc cưỡng chế giải tỏa khu dân cư, thì Trình Thiến Thiến kinh nghiệm so với Đinh Nhị Cẩu phong phú hơn nhiều, Đinh Nhị Cẩu nhìn Trình Thiến Thiến không nói gì, bên phải hắn phó chủ tịch thành ủy Đường Kiến Chính đang đứng, xa chút nữa là những người đứng đầu hoặc là người chịu trách nhiệm mà ngày hôm qua có dự cuộc họp, Đinh Nhị Cẩu cũng là lần đầu tiên nhìn thấy loại tình huống này, trên trăm cảnh sát vũ trang cùng các loại cảnh sát đầy đủ ở ngoại vi phụ trách cảnh giới, bên trong thì là sở quản lý đô thị cùng người của công ty phụ rách việc phá hủy giải tỏa, hắn chỉ không biết hôm nay người của công ty này có phải là công ty của Trịnh Hiểu Ngãi hay không mà thôi.
Máy đào, máy ủi, máy kéo..v.v… tất cả đã chuẩn bị ổn thỏa, nhưng ngược lại bên trong khu vực Cổ La từng hộ một cũng sẵn sàng ứng phó, trận địa sẵn sàng như chờ đón quân địch, nhưng bọn họ thì đâu có thể làm gì hơn được, chỉ duy nhất có thể làm là ở lì trong nhà không chịu ra ngoài hoặc là đứng ở trên nóc nhà, ý tứ rất rõ ràng, ngươi cứ tới giải tỏa đi, ta sẽ tồn vong cùng với nhà của chúng ta, nhà mất thì người mất, các ngươi cứ tùy ý đến phá hủy đi…

Việc này vì thế làm cho chỉ huy hiện trường Đường Kiến Chính vò đầu, kinh nghiệm cưỡng chế giải tỏa của ông đây không phải là lần đầu tiên, hiện tại dân chúng thành phố Hồ Châu hầu như không gọi Đường Kiến là phó chủ tịch thành phố, mà đặt cho ông biệt danh là Đường giải tỏa ...

- Tiểu Đinh, cậu đi vào trong khu vực làm một chút công tác động viên bọn họ đi , tôi sẽ không cho cậu thời gian trong một tiếng đồng hồ, nếu như đến lúc đó mà vẫn không được, chúng ta lại sẽ tiến hành phá hủy nhà, đến lúc này thì một phân tiền bồi thường cũng không có, nói cho bọn họ biết, nếu như người nào ngăn cản việc giải tỏa, người đó sẽ là tội nhân của thành phố Hồ Châu, đang làm chậm đi sự phát triển của Hồ Châu, loại người như vậy thì thanh trừ ra khỏi thành phố cũng Hồ Châu cũng xứng đáng.
Đường Kiến Chính nói rất cứng rắn, nói thật nếu như đổi lại trước kia, Đinh Nhị Cẩu chắc chắn sẽ cho rằng Đường Kiến Chính là một vị quan viên chánh trực, đứng ở trên góc độ tầm nhìn của ông ta, là vì sự phát triển thành phố , ông ta làm những chuyện như thế này cũng là bất đắc dĩ, hi sinh bản thân, để cho tập thể thành phố Hồ Châu phát triển.

Nhưng vì tối hôm qua, vừa mới bên trong ổ cứng của Chu Hồng Quân nhìn xem Đường Kiến Chính đang giở trò với các cô gái, giờ phút này Đinh Nhị Cẩu nghe qua những câu nói của ông ta thì cũng cảm giác có chút buồn nôn, người nhìn người, khó khăn nhất là thấy rõ người đó có mang tính hai mặt, cho dù là người ngụy trang giả vờ lộ ra thiện lương, hoặc dẫu là có thật đi nữa, thì ngươi cũng sẽ không thể nào tin tưởng được người này.
- Đường chủ tịch, cháu lo là chúng ta bây giờ đi làm công tác động viên cũng không có tác dụng bao nhiêu, mà còn có thể sẽ phát sinh mâu thuẫn gay gắt hơn…

Đinh Nhị Cẩu nói ra, Trình Thiến Thiến đã từng nhắc nhở cho hắn biết, đây là một thời điểm không thích hợp để đi làm cái công tác như thế này, nên Đinh Nhị Cẩu cũng có chút do dự….

- Không được, trước khi cưỡng chế giải tỏa, một bước công tác này nhất định phải làm, chúng ta muốn cho bọn họ cơ hội cuối cùng, cũng xem là hạ một nấc thang để cho bọn họ đi, huống chi, bên ngoài chúng ta có sức mạnh to lớn như vậy, có lẽ cũng có được tác dụng uy hϊếp, nói không chừng, lúc này công tác của cậu lại có chiều hướng thuận lợi hơn đấy, hãy đi đi… tranh thủ thoáng một chút.

Đường Kiến Chính nói như vậy, Đinh Nhị Cẩu cũng không còn có cách nào khác để từ chối, hắn mang theo Trình Thiến Thiến cùng đi vào bên trong khu vực Cổ La, còn Hoàng Hạo Dân thằng này thì ngay vào hôm nay xin nghỉ, báo là bị tiêu chảy, mẹ kiếp…loại người khi gặp khó khăn liền lui về phía sau thì cả đời cũng sẽ không được lãnh đạo trọng dụng, dù sao Đinh Nhị Cẩu cũng đã có quyết định, sau này sẽ đem Hoàng Hạo Dân đá ra bên ngoài.
- Được rồi, vậy thì chúng ta đi vào trong thử xem.

Đinh Nhị Cẩu nói bất đắc dĩ với Trình Thiến Thiến tiến vào.

Hắn không có đi đến hộ nào khác, mà là trực tiếp đi đế nhà của cựu chủ nhiệm cộng đồng dân cư Triệu Thiết Cương, nhà của ông ta tuy đã ký thỏa thuận đồng ý giải tỏa, nhưng bởi vì còn chưa có tìm được phòng ở, cho nên tạm thời còn ở lại chỗ này, đối với các gia đình thuộc dạng này, thì ban chỉ huy xử lý giải tỏa cho phép ở thêm một thời gian ngắn, cho nên Đinh Nhị Cẩu mang theo Trình Thiến Thiến đi thẳng đến nhà Triệu Thiết Cương.

- Đinh chủ nhiệm tại sao tới đây, tôi đã ký giấy tờ xong rồi, chuyện còn lại của những hộ khác thì không có liên quan gì đến tôi a.

Triệu Thiết Cương đoán được Đinh Nhị Cẩu tới với mục đích gì, thoáng cái liền chặn đầu trước.
- Chú Triệu, mấy ngày nay tôi có chút bề bộn, vẫn không có nhín được thời gian rãnh để đến đây, sao rồi đã chuẩn bị đồ đạc xong chưa?

Nhìn xem ngoài sân chất đầy đồ vật , Đinh Nhị Cẩu hỏi.

- Ừ, cũng xong rồi.

Triệu Thiết Cương nói ra .

- Tôi lần này đến không có ý gì khác, mà là nói về chuyện của con trai chú, ngày hôm qua tôi có gọi điện thoại tìm một mối quan hệ hỏi thăm, tỉnh chúng ta năm nay bên đơn vị đặc nhiệm có nhận người, thế nào ..con trai của chú đã có quyết định đi nơi nào chưa? Có muốn tới đầu quân ở đơn vị đặc nhiệm không?

Đinh Nhị Cẩu không đả động đến việc giải tỏa, chỉ nói về chuyện đầu quân của con trai Triệu Thiết Cương, điều này thật là gãi đúng chỗ ngứa của Triệu Thiết Cương, đối với một người đã từng đi lính như Triệu Thiết Cương mà nói, ông ta biết rỏ lực lượng đặc nhiệm là gì, đó là lực lượng tinh nhuệ nhất của quân đội, nếu được vinh dự tiến vào hàng ngũ quân đặc nhiệm, vậy so với lực lượng bộ đội bình thường thì cao hơn vài nấc đi.
- Mấy ngày nay tôi lo vội vàng dọn nhà, cho nên cũng chưa kịp hỏi đến, Đinh chủ nhiệm, mời ngồi, chúng ta uống chút trà.

Triệu Thiết Cương lôi kéo Đinh Nhị Cẩu lấy lòng hắn.

- Uống trà giờ thì miễn đi, bên ngoài phó chủ tịch Đường đang ra mệnh lệnh , cho tôi chỉ có một giờ, nếu còn có người kháng cự không chịu ký thỏa thuận giải tỏa di dời, lập tức tiến hành cưỡng chế phá hủy nhà, tôi phải đi làm công tác, vô luận như thế nào, không thể để cho bi kịch của địa phương khác về việc cưỡng chế giải tỏa lại tái hiện ở khu vực Cổ La của chúng ta.

Nói xong, hắn cũng không quay đầu lại, bước ra khỏi cửa nhà Triệu Thiết Cương.

Vợ của Triệu Thiết Cương thấy chông mình đang đứng kinh ngạc sững sờ, liền bước tới dùng cánh tay giật áo Triệu Thiết Cương nói.
- Ông còn đứng nhìn cái gì chứ, Đinh chủ nhiệm nói có thể giúp con trai mình thật sự à?

- Nếu quả thật được như lời hắn nói, con trai mình có thể vào được lực lượng đặc nhiệm, vậy đời này đúng là làm một người quân nhân xứng đáng rồi, nói không chừng đến lúc đó còn có thể lăn lộn lên làm quan! Ui trời…đó là lực lượng mà cả đời của tôi đã từng ao ước đấy.

Triệu Thiết Cương tiếc nuối nói.

- Vậy ông còn đứng đó thất thần làm gì, còn không mau đi giúp Đinh chủ nhiệm, xem như là đưa cho Đinh chủ nhiệm chút lễ cũng được ah.

- Ai … bà biết cái gì nha, những người còn lại này đều là quyết tâm cùng với chính phủ chơi tới người cuối cùng, không phải là dễ để vậy nói giúp đâu, nếu chịu nghe lời động viên thì đã sớm ký , chứ đâu có đợi cho tới ngày hôm nay.
- Vậy, nếu không giúp bọn họ, thì chuyện của con chúng ta cũng bị ảnh hưởng đến?

- Bà à.. bà có thấy không, Đinh chủ nhiệm này tuổi còn trẻ, kỳ thật rất là mưu mô, vừa đến liền nắm lấy nhược điểm của chúng ta rồi, nếu muốn con trai mình có một tiền đồ tốt, thì mình phải giúp hắn đi đối phó với những hộ còn lại, giờ phả làm sao đây?

Triệu Thiết Cương vô kế khả thi.

- Thì ông đi đi, chuyện của con chúng ta quan trọng hơn, hay là thanh danh của ông quan trọng hơn, hơn nữa bọn họ có ký thỏa thuận hay không, đó là chuyện của bọn họ, chỉ cần ông hành động để cho Đinh chủ nhiệm biết rõ, ông đã tận lực hết sức rồi, đi nhanh đi …mau.!

Vợ của Triệu Thiết Cương hung hãn quát to .