Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 852: Mộng và thật



CHƯƠNG 797: MỘNG VÀ THẬT.

- Hì hì… về chuyện này, có phải chị đã quan tâm đến em phải không?

Đinh Nhị Cẩu cười hắc hắc, chẳng biết xấu hổ ngồi ở trên cái ghế cạnh đầu giường Cố Hiểu Manh..

- Quan tâm em? Hừ, thì cứ xem như thế đi, nói đi…chị muốn nghe lời nói thật.

Cố Hiểu Manh lườm Đinh Nhị Cẩu, rồi đam một đôi bắp đùi trắng kéo cái chăn lên che kín, miễn cho lại bị Đinh Nhị Cẩu xâm lược nhìn đến.

- Thật ra giữa Từ Kiều Kiều và em một chút quan hệ cũng không có, chị cứ nghĩ đi, nếu nàng là bạn gái của em, lúc nhìn thấy em đi cùng với chị, làm sao mà không ghen chứ? Nhưng Từ Kiều Kiều khuôn mặt tỉnh bơ, cũng thấy rõ ràng là không có quan hệ gì với em.

- Thật vậy chăng?

- Đương nhiên, không tin chị đi hỏi thử đi, những lời nói của em đều là thật.

- Hỏi thăm? Hừ…em biết là ngay bước ra khỏi cửa cũng không dám đi ra ngoài, vậy thì chị đến nơi nào mà hỏi? Bất quá nếu em dám gạt chị, chị quyết không tha cho em.
- Không phải vậy chứ chị, bộ chúng ta thật là có quan hệ sao?

- Thôi…cút đi, chị muốn ngủ.

Cố Hiểu Manh nghẹn lời, kéo cái chăn đắp lên thân mình nói.

- Được rồi, nhưng cho em hỏi lại một lần cho chắc, đừng nói là chị thích em chứ, vì chuyện này không thể được, chúng ta là chị em, nếu để cho cha nuôi, mẹ nuôi biết được, thế nào cũng lột da em, với lại điều này cũng có chút nhân luân đạo đức đấy, chúng ta không thể như vậy...

Đinh Nhị Cẩu lời còn chưa nói hết, đã nhìn thấy trước mặt mình tối sầm cái gối bay tới trúng mặt, hắn lấy tay chụp lấy, vừa thấy Cố Hiểu Manh đang nhăn nanh múa vuốt..

Lúc Cố Hiểu Manh lại giơ lên cái gối đầu chuẩn bị ném tiếp, thì Đinh Nhị Cẩu đã trốn ra khỏi phòng nàng, Cố Hiểu Manh tức tối buông cái gối ra, một lát sau khóe miệng không ai phát hiện được, nở ra nụ cười trên khuôn mặt của nàng, nàng đang suy nghĩ những lời Đinh Nhị Cẩu vừa nói, suy nghĩ bộ dạng dâʍ đãиɠ vừa rồi của Đinh Nhị Cẩu, cho đến khi nàng có cảm giác ngượng ngùng, ngã đầu nằm xuống, dùng chăn che lại mặt mình, ngủ thật say.
Nhưng khi còn thức có chút suy nghĩ, thì đêm lại có điều mộng, thân thể của nàng nghỉ ngơi, nhưng tư tưởng tâm trí vẫn đang hoạt động.

Cố Hiểu Manh lần đầu tiên bị mộng xuân, hơn nữa đối tượng lại là Đinh Nhị Cẩu, trầm trầm trong giấc mộng, nàng kéo cánh tay Đinh Nhị Cẩu cánh tay đi vào lễ cưới, trong lúc mọi người chúc phúc đêm động phòng, nàng rụt rè sợ hãi, làm cho Đinh Nhị Cẩu đối với nàng thật là trìu mến ..

…………………………………………………………………………………………..

Trong gian phòng ngủ, áo cưới bây giờ đã trở thành chướng ngại, Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng giúp nàng lấy xuống tấm voan che mặt, gỡ lấy cây trâm cái tóc , người này đã từng là của em nuôi của nàng, nhưng hiện tại hắn lại sắp thành người đàn ông của mình, có lẽ từ nay về sau, hàng đêm hắn đều sẽ đem mình ôm đến trên cái giường lớn, bừa bãi yêu thương lấy mình.
Lúc này hắn đem chính mình ôm lấy, hơi thở của Cố Hiểu Manh trở nên trầm trọng, nàng đang đợi giờ phút này đã đến, nàng thậm chí nhớ không nổi chính mình khát vọng thương yêu hắn bắt đầu từ khi nào, có lẽ từ lúc đi dã ngoại mình được hắn cứu ra, nhưng điều đó lúc này cũng không còn trọng yếu nữa.

Hắn để nàng ngồi ở mép giường, đôi tay đỡ lấy khuôn mặt của nàng, lúc mới bắt đầu, nàng còn dám liếc nhìn hắn, nhưng ngay lập tức nàng liền nhắm hai mắt lại, nàng không dám nhìn vào ánh mắt của hắn, bởi vì trong ánh mắt của hắn bộc phát ra lửa nóng giống như có thể đem nàng thiêu đốt thành tro bụi.

………………………………………………………………………………………….

Hai người như những một đôi nam nữ vụиɠ ŧяộʍ, kích động, khẩn trương, hưng phấn, mong đợi, Cổ Hiểu Manh xấu hổ nằm xuống, sau đó ẩn ý đưa tình nhìn Đinh Nhị Cẩu, khe khẽ cắn lấy bờ môi của mình, thần sắc kia tràn ngập hấp dẫn,
Hắn nhẹ nhàng đỡ lấy Cổ Hiểu Manh, đón lấy liền thò tay cỡi ra bộ váy áo cưới của nàng, thuần thục gỡ ra cái nịt ngực màu trắng, sau đó dùng tay đùa bỡn trên bộ ngực đầy đặn của nàng, vuốt ve, dùng miệng cắn, liếʍ ɭáρ làm cho toàn thân Cổ Hiểu Manh mềm yếu vô lực, thỏa mãn tại trên bộ ngực của nàng xong, Đinh Nhị Cẩu đỡ lấy đầu của nàng, dùng môi hôn lên cái miệng anh đào nhỏ nhắn, cuồng nhiệt hôn hít nàng, đầu lưỡi thật sâu với vào khoang miệng nàng giao hòa với lưỡi nàng, cái loại khẽ cắn, nhẹ nhàng bú ʍúŧ này Cổ Hiểu Manh thấy vô cùng thoải mái, thủ pháp của hắn từ nhẹ đến nặng, từ chậm đến nhanh, hàng loạt khoái hoạt cảm giác tập kích cơ thể Cổ Hiểu Manh. . .

Rất nhanh, rồi cũng đã di chuyển xuống bụng dưới Cổ Hiểu Manh, đó là nơi mà người phụ nữ tự hào nhất , khi Đinh Nhị Cẩu thở hổn hển, lột bỏ đi cái qυầи ɭóŧ của nàng, Cổ Hiểu Manh cảm giác chờ mong chẳng mấy chốc nữa sẽ xảy ra , hai chân nàng không khỏi căng thẳng, kẹp chặc lái cái âm hộ thần bí của mình.
Nàng nàng cảm thấy Đinh Nhị Cẩu lớn mật tách ra hai chân của mình, lấy tay để ở phía trên nhẹ nhàng cái âm hộ vỗ về chơi trên cái gò mu nhô lên cao cao, với mé trên thảm có mượt mà màu đen nhánh, hắn dùng ngón tay thăm dò vào cái khe thịt nhỏ kín đáo, càng làm cho nàng lung túng là Đinh Nhị Cẩu vậy mà cúi đầu duỗi ra đầu lưỡi của hắn, hướng về cái địa phương kia thè lưỡi ra liếm qua, Cổ Hiểu Manh ngượng ngùng, khi thấy Đinh Nhị Cẩu như là si mê dùng miệng thè lưỡi ra vừa liếm vừa mút, làm cho người ta vô cùng xấu hổ đấy.

Nhưng mà cảm giác rất nhanh từng hồi tiếp một hồi trào lên cơn khoái hoạt đã hòa tan sự xấu hổ của Cổ Hiểu Manh, cái loại liếʍ ɭáρ này thật sự là thật là làm cho người ta kíƈɦ ŧɦíƈɦ, Cổ Hiểu Manh không cách nào tự chế, miệng há ra thở mạnh, thân thể giãy dụa kịch liệt, bộ vú cao ngất với hai đầu núʍ ѵú càng thêm nở to sưng lên, Cổ Hiểu Manh cảm giác toàn thân lửa nóng khô khốc, thỉnh thoảng liếm liếm bờ môi của mình, trong miệng liên tục không ngừng mà phát ra say lòng người mê ly tiếng rêи ɾỉ.
- Ừ..um….ừ…

Chỗ sâu trong huyệŧ vô cùng ngứa nhột, đặc biệt khát vọng là có cái gì nhét vào ở bên trong để ma sát cho bớt cơn ngứa nhột, bởi vậy nàng gấp gáp lớn tiếng gọi lên.

- Nhanh lên đi….

Cổ Hiểu Manh ngay tại lúc muốn cây ƈôи ŧɦịŧ nhét vào huyệŧ của mình thì từ trong mộng chợt tỉnh, mặc dù nàng vẫn không có mở to mắt, nhưng nàng biết rõ vừa rồi chẳng qua là chính mình vừa nằm xuân mộng mà thôi, trong giấc mơ đang cùng Đinh Nhị Cẩu nam nữ hoan ái một phen.

Nhưng mặc dù là mộng, nàng vẫn thể nghiệm được cái loại khoái hoạt nầy , bởi vậy Cổ Hiểu Manh tuy là thức tỉnh, nàng vẫn không có mở mắt, tiếp tục hưởng thụ cảm giác cảnh khoái hoạt trong mộng, nàng hy vọng giấc mộng này sẽ không hồi tỉnh, cũng như hy vọng mình lại tiếp tục ngủ, để đem kéo dài tiếp giấc mộng này.
Tuy nhiên nàng lại không còn có buồn ngủ nữa, kỳ quái hơn chính là rõ ràng mình đã từ trong mộng tỉnh lại, cái loại làm cho người thoải mái, thân thể như nhũn ra lúc được vuốt ve giống như còn hiện hữu trên người của mình, phía dưới cái âm hộ vẫn là truyền đến hàng loạt cảm giác tê dại, nàng chậm rãi mở ra đôi mắt, ngẩng đầu nhìn xuống xem, có thể nhìn thấy một cái khe hở cực nhỏ, tại phía dưới cùng khe hở tựa hồ có chất lỏng dịch nhờn chảy ra, đó là phản ứng tự nhiên sinh lý của nàng, chỉ có khe hở cực nhỏ mới chứng tỏ là cô gái này vẫn chưa có trải qua cái gì là nam nữ hoan ái, cái huyệŧ non nớt này còn cần trãi qua nhiều trui rèn mới có thể khai thiên tích địa, mới khiến cho nó hé mở lộ ra bên trong bộ mặt thật …

………………………………………………………………………………………….
Bàn tay của Cổ Hiểu Manh đưa xuống nhẹ nhàng vuốt ve vị trí ở phía trên khe thịt, ở nơi có một cái viên thịt nho nhỏ đã sung huyết phồng lên chờ đợi từ lúc nào, rất nhanh ở dưới cái khe nhỏ như có kỳ tích lại chậm rãi mở ra, lộ ra bên trong cái cửa miệng huyệŧ cực kỳ tươi non màu hồng phấn, thân thể nàng uốn éo, bộ ngực chập trùng nhấp nhô kịch liệt, một đôi hình cầu ở phía trên lúc ẩn lúc hiện, sắc mặt nàng càng trở nên ửng hồng, bờ môi khe khẽ cắn lấy, thỉnh thoảng lè lưỡi liếʍ ɭáρ, thở hổn hển, miệng liên tục thỉnh thoảng phát ra tiếng rên thấp giọng.

- Um..à…um..

Theo tiếng kêu, động tác bàn tay chà xát âm hạch càng lúc càng nhanh, hơi thở Cổ Hiểu Manh cũng càng ngày càng gấp rút, đột nhiên Cổ Hiểu Manh kéo dài tiếng rên "A…..!"

Đồng thời hai chân thật chặt kẹp chặc, nàng có cảm giác được bên trong huyệŧ, thịt non từng đợt run rẩy, đồng thời giống như bên trong sâu tận cùng có làn chất lỏng âm tinh bắn ra, một cảm giác tê liệt theo sâu trong thân thể phát ra, nhanh chóng truyền khắp toàn thân, tại thời khắc này, khoái hoạt làm cho nàng như rơi vào đám mây phơi phới, Cổ Hiểu Manh cảm thấy một hồi mê muội, thậm chí thấy huyệŧ mình nóng lên, tự mình cũng biết đã đạt tới cao trào...