Mặc dù là rất phiền, nhưng Đinh Nhị Cẩu không thể biểu hiện ra mặt, vốn bình thường thì công tác bề bộn nhiều việc, nhân dịp đang bị thương đến bệnh viện có thể nghỉ ngơi tịnh dưỡng, nào ngờ nằm trong bệnh viện lại càng thêm việc, cứ phải nghênh đón hết người này đến người vào thăm.
Lúc này, mới vừa nằm xuống định nghỉ ngơi, thì vợ chồng Thẩm Mộc đã đến, Thẩm Mộc là đồng sự tai khu hành chánh Long Cương cho nên cũng phải vui vẻ tiếp, miễn cho người ta nói mình thăng chức thì liền thay đổi vênh mặt cũng không tốt trong công tác về sau..
-Anh Thẩm.. chúng ta quá quen biết rồi, gọi điện thoại là được, làm gì mà đích thân tự tới vậy, khách sáo nữa à..
Đinh Nhị Cẩu ngồi dậy trên giường, bắt lấy tay của Thẩm Mộc. - Tiểu Đinh…lẽ ra là anh đã sớm tới rồi, tại vì chị dâu em cũng đòi cùng đi, cho nên phải đợi cô ấy, thế nào…không có sao chứ?
-Không có việc gì, đã mổ lấy mảnh găm ra rồi, cũng mau khỏe lại thôi, chị dâu.. ngồi xuống đi.
Đinh Nhị Cẩu chào hỏi Lý Hồng Phong.
-Được…được.., không có việc gì là tốt rồi, Tiểu Đinh về sau phải cẩn thận, nghe tin em bị thương làm cả nhà hết hồn, cứ nằm xuống nghỉ ngơi đi..
Lý Hồng Phong đi tới ngồi ở bên cạnh giường bệnh Đinh Nhị Cẩu đỡ hắn nằm xuống.
Mùi thơm nhàn nhạt thoang thoảng quanh người Đinh Nhị Cẩu, đánh tan mùi thuốc khử trùng khó ngửi trong bệnh viện, hắn tham lam hít vào nhiều hơi, lợi dụng cơ hội làm như còn rất yếu ớt dựa hắn vào người của Lý Hồng Phong lúc nàng dìu hắn nằm xuống, không khỏi len lén liếc nhìn bầu vú của nàng kề bên mí mắt của hắn. …………………………………………………………………………………………
Nhớ lại đêm đó tại nhà của Thẩm Mộc, sau khi uống rượu xong Lý Hồng Phong đưa mình ra ngoài, lúc đầu lưỡi của hắn quấy lấy cái lưỡi của nàng mút lấy, thân dưới cây ƈôи ŧɦịŧ cứng rắn ở trong quần đẩy lấy trên gò mu âm hộ của Lý Hồng Phong, khi đó nàng giãy dụa bụng dưới, tựa như cũng muốn ma sát lấy cái âm hộ mình với cây ƈôи ŧɦịŧ đang nhúc nhích kia của hắn, nhưng rồi hai người cuối cùng cũng không có đột phá giới hạn, ngược lại còn trở nên có chút xấu hổ lúng túng.
…………………………………………………………………………………………
-Mà này.. em nằm trong bệnh viện một mình không có người thân thích, hay là để cho chị dâu đến vài ngày chăm sóc cho em vậy? Thẩm Mộc thật đúng là không bỏ được tâm tính vì ích lợi cá nhân mà bằng mọi cách lấy lòng lôi kéo hắn, dám để cho vợ mình đến chăm sóc cho một người đàn ông khác, nếu Đinh Nhị Cẩu là phụ nữ, thì lời đề nghị này của Thẩm Mộc không gì đáng trách, nhưng Đinh Nhị Cẩu là một nam nhân, tay lại đang bị thương, trong sinh hoạt hang ngày sẽ có chỗ không thích hợp, nhưng cũng đâu cần phải để cho vợ mình đi phục vụ như vậy chứ.
-Hì… tấm lòng của anh, em tâm lĩnh, cũng không cần đâu, tự mình em có thể chăm sóc mình được, với lại nhà anh còn có đứa bé, không có tiện lắm đâu.
Đinh Nhị Cẩu từ chối nói.
Lý Hồng Phong hiểu được ý tứ của chồng mình, nhưng chồng mình đề nghị như vậy thật sự là hơi quá đáng, nàng lườm lấy Thẩm Mộc, nhưng không nói gì thêm.
-Vậy thì thôi… vợ chồng chúng ta không quấy rầy em nữa, khi nào vết thương lành, đến nhà của anh uống rượu nhé, đến lúc đó thì không say không về. Thẩm Mộc đúng ra chưa có muốn về, nhưng bởi vì gã nghe được bên ngoài có tiếng trò chuyện, dường như ngoài cửa còn có người đang đợi.
Vì thế gã đến bắt tay với Đinh Nhị Cẩu rồi từ giã, Đỗ Sơn Khôi đem bọn họ đưa ra ngoài.
…………………………………………………………………………………….
-Anh có ý gì vậy? Có phải là chưa đem vợ mình bán cho người được thì trong lòng không thoải mái phải không? Câu nói như vậy mà cũng nói ra miệng, bảo cho em đi chăm sóc hắn, anh và hắn có quan hệ như thế nào, thân thiết đến mức như vậy sao?
Vừa ra cửa bệnh viện, Lý Hồng Phong giật tay mình ra khỏi bàn tay Thẩm Mộc đang nắm chất vấn.
-Em nghĩ cái gì vậy? Vừa rồi anh nói như vậy, em tưởng thật sao? Chỉ là lời nói khách sáo mà em nghe không hiểu à?
Thẩm Mộc cười nói.
-Lời khách sáo? Em thấy là anh cố tình đấy, chứ khách sáo cái gì, nhỡ người ta không khách sáo thì sao? Vậy thì em có phải đến chăm sóc cho hắn không? -Um…anh nghe được tin tin đồn, nói là chủ tịch Thạch sắp trở thành người đứng đầu thành phố Hồ Châu, em suy nghĩ đi, nếu là như vậy thì Đinh Trường Sinh lập tức sẽ từ thư ký chủ tịch biến thành thư ký của bí thư thành phố, tuy cũng là làm thư ký, nhưng vị trí thì không đồng dạng, cho đến lúc đó, hắn chính là phó chủ nhiệm văn phòng thành ủy, đây chính là cán bộ cấp phó cục rồi. Ai ui.. người so với người thật là tức chết, nếu anh có được chỉ là một nửa kỳ ngộ như hắn, thì làm gì mà đến tận bay giờ một cấp phó khoa cũng chưa có được..
Thẩm Mộc thở dài một tiếng, lầm lủi cúi đầu đi về phía trước, không nói thêm.
Nhìn bóng lưng chồng mình, Lý Hồng Phong trong lòng chua xót, nàng cũng chẳng hiểu vì sao chuyện làm quan lại trọng yếu đến như vậy, nàng cũng biết, con đường chính trị là sinh mệnh của chồng mình, cả đời đều vì cái mục tiêu này mà cố gắng, nhưng lại không được như mong muốn, bất luận có cố gắng như thế nào đi nữa, đều không có lọt vào mắt xanh của thần vận mệnh. Lý Hồng Phong đi nhanh vài bước, ngang với Thẩm Mộc, vươn cánh tay khoác lấy người gã.
-Này anh… em cảm thấy cuộc sống bây giờ cũng đã tốt vô cùng, chúng ta không cần lo nghĩ đến năng lực làm quan như thế nào, em cũng không yêu cầu anh có được quan chức hiển hách, chúng ta cứ bình thường trôi qua cuộc sống hàng ngày của mình không được sao?
-Um…tại em không hiểu, là một người đàn ông, nếu trên con đường làm quan không được như ý nguyện, thì phải có trong tay nhiều tiền, nhưng tiền để buôn bán làm ăn thì chúng ta cũng không có được, như vậy…thì anh chỉ đành tập trung ở con đường làm quan, nếu không có được nữa điểm tiến bộ, thì đời này anh còn lăn lộn ở đâu đây?
Thẩm Mộc cảm xúc xuống rất thấp nói..
Nhìn tình huống này, Lý Hồng Phong không biết phải nói làm sao, nàng cũng muốn vì con đường làm quan của chồng, nếu có thể giúp sức được gì thì nàng sẽ thêm một phần lực, nhưng nàng chẳng biết phải dùng cách nào, tuy rằng nàng cũng loáng thoáng hiểu ý của chồng, nhưng nàng không dám nghĩ đến điều đó, bởi vì nàng sợ chính bản thân mình nếu đi đến bước này, phía trước chính là vực sâu không thể quay đầu. -Vậy phải làm sao bây giờ?
Lý Hồng Phong nhỏ giọng hỏi.
-Nếu chuyện này thật sự xảy ra, trước tiên là lãnh đạo điều chỉnh cán bộ thành phố, kế tiếp thì mới điều chỉnh bên dưới các khu, bí thư Tương lần này ra đi, trên thành phố rất nhiều người sẽ phải lập tức một lần nữa kiếm nơi dựa vào thành hàng, trong khu của chúng ta cũng vậy thôi, lúc trước thì bí thư khu ủy Lưu Thành An chuẩn bị đảm nhiệm chức vụ phó chủ tịch thành phố đấy, nhưng tình hình xoay chuyển như thế này, rất có thể là lại thay đổi, anh cảm thấy đượccũng là một cơ hội tốt cho anh, để xem có thể nắm bắt được hay không.
-Thế chì chúng ta kiếm một số tiền đưa cho.. lãnh đạo?
Lý Hồng Phong nghi hoặc nói.
-Hồng Phong, không cần phải làm như vậy, chúng ta không cần phải nịnh bợ lãnh đạo nào, đưa tiền cũng có thể giải quyết được vấn đề, nhưng vấn đề là về việc của chúng ta, tiền đưa cho bọn họ, căn bản họ không để trong mắt, quá tối, những cái hang không đáy này, chúng ta lấp không đầy nỗi đâu. -Thế thì phải dùng cách nào?
Lý Hồng Phong lúc này cũng bị cuốn theo tâm trạng của Thẩm Mộc nên cũng vội.
-Chúng ta chỉ cần nắm bắt được một người là được, đó là Đinh Trường Sinh, tương lai hắn sẽ là thư ký của bí thư thành ủy, lãnh đạo trong khu nhất định sẽ nể mặt hắn mấy phần, nhưng điều này thì anh cần em giúp….
Thẩm Mộc rốt cục cũng nói trắng ra những lời này.
Là một người đàn bà thành thục có kinh nghiệm, Lý Hồng Phong biết rõ một khi tâm lý của đàn bà bị đột phá vượt quá giới hạn, nguyện ý cùng với nam nhân bên ngoài, thì sẽ trở nên vô cùng lớn mật đứng lên! Nàng có linh cảm mình sẽ không cầm giữ được, bởi vì nàng rõ ràng nhận ra bản thân của mình muốn gì sau lần tiếp xúc với Đinh Nhị Cẩu lúc đưa tiễn hắn ra về lần trước kia.
Lý Hồng Phong còn nhớ như in, lúc hắn bất chợt cưỡng hôn nàng bên ngoài nhà, bộ ngực nàng ép chặt vào người hắn, dưới sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ không ngừng của hai thân thể va chạm, đầu núʍ ѵú mẫn cảm đã bắt đầu bành trướng lên, bên dưới cái âm hộ tiếp xúc với dướng vật hắn càng có vẻ rất rõ ràng hơn, dù qua hai lớp vải quần, Lý Hồng Phong cũng biết đó là một con quái vật to lớn chứ không phải là cây ƈôи ŧɦịŧ bình thường như của của Thẩm Mộc chồng nàng, trên thân thể nàng đã nổi lên phản ứng, từng đợt tô ngứa mang theo một tia lửa nóng, theo từ bên trong huyệŧ của mình, lan tỏa khắp toàn thân, một ít dịch nhờn dinh dính hoá thành chất lỏng đã theo từ trong khe hở chảy ra, cái cảm giác ấm áp bên dưới âm hộ, lại làm cho Lý Hồng Phong thật không ngờ, Đinh Nhị Cẩu chỉ mới hơn hai mươi tuổi, dưới sự khiêu khích của hắn, thủ pháp lại thuần thục như thế, mang đến một sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ hưng phấn, mà chính là chồng của mình, cũng chưa từng có mang đến cho mình. Đây mới chỉ là Đinh Nhị Cẩu cuồng nhiệt mút lấy đầu lưỡi của nàng mà đã mang đến cảm giác như vậy, nếu như Đinh Nhị Cẩu cùng mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ một chỗ, để hắn khiêu khích toàn thân mình mà nói, sẽ mang đến cho mình mang đến cái dạng cảm giác gì nữa đây? Qủa thật là nàng đang rất sợ…