-Lão Cố ông nói không sai, như vậy đi, vẫn còn ứng cử viên viện kiểm sát chưa có, ông phải tính toán sắp xếp nhanh đi, sau lần hội ý về cái danh sách này, chắc chắn cán bộ thành phố Hồ Châu sẽ rúng động, điều chỉnh cán bộ là một vấn đề khó khăn không nhỏ, chúng ta phải làm cho tốt trận đánh ác liệt quan trọng này.
Cổ Thanh Sơn, Thạch Ái Quốc và Đào Thành Quân bàn chuyện cũng không lâu, xem ra ba người đã thống nhất ý kiến, nhưng chỉ mới có ba phiếu vẫn còn thiếu rất nhiều, do đó còn phải có được thêm người của ban thường ủy ủng hộ mới chắc chắn được.
Quả nhiên, trên chốn quan trường thì không có cái gì là bí mật, về nội dung cuộc họp hội ý danh sách điều chỉnh cán bộ giữa Để Khôn Thành và Cổ Thanh Sơn, Thạch Aí Quốc tranh chấp rất nhanh truyền ra ngoài. …………………………………………………………………………………………….
Buổi trưa tổ chức buổi cơm đơn giản tiếp đón Tư Bàn Hạ rất náo nhiệt, Cổ Thanh Sơn hay là Để Khôn Thành, bọn họ vừa nói vừa cười, hoàn toàn không giống như là buổi sáng vừa mới phát sinh xung đột, thật ra đây mới là chính trị gia thành thục, phải phù hợp với quy tắc đấu tranh quan trường, ai phá hủy quy tắc này trước , thì đồng nghĩa sẽ bị nốc-ao trước, đây là quy tắc …
-Tư bí thư, em mời anh một ly, chúng ta về sau sẽ trở thành hàng xóm thân cận với nhau rồi.
-Vậy sao? Đến giờ thì tôi mới biết đấy.
Hà Ly Ly với tư cách cục trưởng cục văn hóa thông tin thành phố mới rượu Tư Bàn Hạ, cô vẫn có bộ dạng thùy mị xinh đẹp thường ngày, dưới thời Tưởng Văn Sơn là người tâm phúc của lão ta, theo như lời đồn đại thì Hà Ly Ly cũng nằm dưới háng của Tưởng Văn Sơn rất lâu rồi, nhưng ai cũng không có chứng cớ, nói về nhan sắc của Hà Lị Lị, thì cô nếu muốn có một chân với Tưởng Văn Sơn thì cũng là điều quá bình thường . Cô mặc bộ váy đen áo sơ mi trắng công sở, phía trên là một đôi bầu vú kiên đĩnh, phía dưới lộ ra một đôi chân thon thẳng tắp đầy đặn mượt mà, cái mông no tròn to lớn phình hướng về phía sau nhếch lên với cái váy bó sát người, làm cho người ta dễ nóng cả người lên khi tưởng tượng ra một người đàn bà gợi cảm mê người đầy mị lực đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chổng cái mông lên mời mọc ánh mắt của đàn ông. ..
Mọi người đều đũa dừng lại, nhìn Hà Ly Ly đang hướng về phía Tư Bàn Hạ mời rượu .
-Vừa rồi lúc người nhà của anh thu dọn nhà ở, thì ra là kế bên nhà em, có gặp con gái của anh thật là xinh đẹp, có cùng cô ấy trò chuyện một hồi, thật sự là khiến người ta hâm mộ ah.
-Ha ha , Hà cục trưởng quá khen, nó đi du học nhưng bây giờ đã trở về trong nước để gây dựng sự nghiệp rồi. Tư Bàn Hạ khẽ cười nói .
Thật ra thì câu nói của Hà Ly Ly bất quá đây chỉ là một câu nói xã giao bình thường thôi, nhưng khi lọt vào trong lỗ tai những người đang ngồi ở đây thì là khác rồi .
Cổ Thanh Sơn quan sát Hà Ly Ly biểu diễn , những người khác cũng đang nhìn , bí thư Uông Minh Hạo của ban kỷ luật thanh tra thì thấy Hà Ly Ly giống như là nô tài, nhưng ông cũng phải thừa nhận, Hà Ly Ly nắm bắt cơ hội rất tốt.
-Cố chủ nhiệm, lần này điều chỉnh cán bộ, có thể quan tâm đến bên kỷ ủy của tôi, tôi cũng muốn giúp đỡ cho một vài cán bộ kỷ ủy đi ra ngoài nhận công tác, vì đặc thù công việc nên nếu cứ ở trong kỷ ủy thì rất khó thăng tiến, như vậy thì cũng có thể trợ giúp thêm cho ban kỷ luật thanh tra trong công tác ah.
Uông Minh Hạo chủ động đến gần bên người Cổ Thanh Sơn nói. -Uông bí thư, chuyện này không thành vấn đề, cán bộ kỷ ủy cũng là cán bộ của đảng, nguyên tắc của chúng ta là nhiều cương vị, nhiều địa vực thay phiên, tuyển chọn cán bộ có năng lực làm việc, nếu không có năng lực thì loại bỏ ra, đây là quy tắc sử dụng cán bộ .
Cổ Thanh Sơn trả lời.
Đối với Uông Minh Hạo đưa ra cành ô-liu, Cổ Thanh Sơn vui vẻ tiếp nhận, tình hình dù có như thế nào đi nữa, ông bây giờ cũng đã cùng với Thạch Ái Quốc đứng chung một chỗ, nhưng rất rõ ràng là Thạch Ái Quốc tại thành phố Hồ Châu chưa có thành lập được đầy đủ uy thế …
-Cố chủ nhiệm nói vậy thì tôi an tâm, nghe nói lần này điều chỉnh cán bộ biên độ khá lớn?
Uông Minh Hạo ngồi sát vào bên người Cổ Thanh Sơn hỏi .
-Đúng vậy …bí thư Thạch lần này quyết tâm đổi mới, ông cũng biết, tình hình hiện nay thành phố Hồ Châu đã đến lúc không còn chờ đợi thêm nữa, rất nhiều cán bộ trọng yếu không làm gì cả, nói thẳng ra là ngồi không ăn bám, cứt đúng là đầy hầm , thật ra trong chuyện này ông cũng có liên đới trách nhiệm đấy. -Tôi? Tôi liên can đến chuyện gì?
Uông Minh Hạo giật mình không phản ứng kịp, nói thế nào mà chuyện còn kéo tới trên người mình rồi .
-Lão Uông, trách nhiệm đúng là do phòng tổ chức bộ quản cán bộ, nhưng đó là lúc tuyển bạt phân công cán bộ, nhưng về sau có một số cán bộ khi nắm giữ được quyền lực rồi thì là không kiêng nể gì cả, coi trời bằng vung, hủ bại mục nát , tham ô hối lộ, gây nên chướng khí mù mịt, bên kỷ ủy của lão Uông là phụ trách giám sát cán bộ, về điểm này tôi cảm thấy lão rất mềm yếu không có kiên quyết xử lý gì cả.
Cổ Thanh Sơn lắc đầu biểu thị thất vọng .
-Cố chủ nhiệm, ông nói lời này thì tôi hiểu, nhưng là ông có biết là trong công tác tôi rất khó xử, tra nhẹ thì dân chúng mắng, tra nặng thì lãnh đạo không hài lòng tôi bị kẹp ở giữa cũng rất là khó nói.. Uông Minh Hạo vẻ mặt oan uổng nói .
-Lão Uông , đừng trách tôi không có nhắc nhở ông, thời đại bây giờ thay đổi, lòng tin của dân chúng đang bị hạ thấp, đối với những cán bộ một lòng vì dân chúng làm việc thì sẽ được ủng hộ tuyệt đối, nhưng đối với những cán bộ ăn không ngồi rồi đó chính là ác mộng, nếu lão Uông không ra tay cứng rắn, thì cứ chờ xem, dân chúng sớm muộn gì cũng sẽ ra tay phản ứng đối với ông".
- Đạo lý này tôi cũng biết, nhưng kỷ ủy chúng tôi dù có nói như thế nào cũng là dưới sự lãnh đạo của bên đảng uỷ thành phố, cho nên rất nhiều chuyện, cần phải có sự ủng hộ đảng uỷ ..
-Cho nên tôi đề nghị lão trực tiệp gặp bí thư Thạch báo cáo về công tác, xin ông ta hổ trợ nhiều hơn, ông ta rất xem trọng công tác ban kỷ luật thanh tra, dù sao ban kỷ luật thanh tra là bức tường lửa của đảng mà. Cổ Thanh Sơn nhỏ giọng nói, người thông minh không cần nói nhiều lời, nỏi đủ là dừng.
- Được rồi lão Cố , có thời gian tôi sẽ gặp ông trao đổi kỹ hơn..
-Ừ…. chỉ cần lão Uông có thời gian, tôi luôn sẵn sàng tiếp đón, thật ra phòng tổ chức cán bộ cũng không phải là thiên lý nhãn biết hết mọi chuyện về cán bộ, tôi đã đề nghị với bí thư Thạch, lần này điều chỉnh cán bộ thì tốt nhất là cùng ban kỷ luật thanh tra liên hợp lại, cùng nhau phân loại cán bộ, lão Uông cảm thấy thế nào có được không?
Cổ Thanh Sơn lần này lại ném ra một cái mồi nhử, cái mồi nhử này có thể nói là tương đối mê người.
-Lão Cố… điểm này thì không tệ, nói thật trước kia tôi đúng là không nhìn ra, tấm lòng của ông rộng rãi hơn tôi, mời ông một chén …
Uông Minh Hạo cười cười bưng chén rượu lên nói. Vừa rồi Cổ Thanh Sơn và Uông Minh Hạo xì xào bàn tán cũng khiến cho rất nhiều người để mắt tới, bây giờ lại mời rượu cùng nhau thì cũng nói rõ một vấn đề, Uông Minh Hạo cùng Cổ Thanh Sơn nhất định là đã đạt thành một giao dịch nào đó, người khác suy nghĩ ra sao thì không biết, nhưng ít nhất là Để Khôn Thành đã suy nghĩ như vậy đấy.
Đối với vấn đề này, Để Khôn Thành cảm thấy mình có một loại cảm giác vô lực, nếu như bình thường thì bí thư tỉnh ủy An Như Sơn có uy vọng để đè ép được, nhưng bên kỳ ủy thì bí thư kỷ ủy tỉnh Lý Thiết Cương vẫn luôn là một loại người vừa gần vừa xa, cho tới bây giờ, Lý Thiết Cương cũng không có ra mặt dựa vào bí thư An Như Sơn…