Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 977: Bóng đen trong đêm



CHƯƠNG 921 : BÓNG ĐEN TRONG ĐÊM.

Kể từ lúc cùng với Đàm Quốc Khánh đi gặp Tưởng Văn Sơn, Khang Minh Đức đã thấy mình như bị dồn vào đường cùng rồi ..

Hiện tại điều hắn quan tâm nhất không phải là mình bị điều chỉnh đến đâu, mà là một ngàn vạn khi nào thì Tưởng Hải Dương trả, tuy hắn mỗi ngày đều gọi điện thoại hối thúc, nhưng Tưởng Hải Dương vẫn bình chân như vại, chỉ nói là đang chuẩn bị tiền bạc, đúng hạn sẽ trả hết khoản tiền vay nợ này.

Sáng sớm hôm nay lại một lần nữa gọi điện thoại cho Tưởng Hải Dương, Khang Minh Đức có cảm giác là Tưởng Hải Dương không có ý định trả lại số tiền này, nếu không lại đi lên tỉnh tìm gã, sợ là Tưởng Hải Dương sẽ vờ vịt không bao giờ trả lại số tiền.

……………………………………………………………………………………………..
Đã là hơn mười một giờ khuya, một chiếc xe hơi âm thần chạy vào nội thành Hồ Châu , trên ghế lái có một gã đàn ông cảnh giác nhìn quanh bốn phía, nơi đây đã từng là chốn quen thuộc, nhưng bây giờ lại thấy rất là xa lạ.

Chiếc xe lái vào cái khu vực nhà ga, tại đây mặc dù đã bắt đầu giải tỏa, nhưng đại đa số người dân vẫn còn đang kiên trì bám lấy, có thể nói công tác phá bỏ và di dời đến nơi khác khó khăn dị thường, cho dù là đến từng nhà thuyết phụ , nhưng tiến triển vẫn rất chậm chạp.

-Anh Hổ, bên trong mời...

Chiếc xe chạy tới, từ phố nhỏ xuất hiện ra một bóng đen ra đón, cũng thấy được kẻ xuống xe chính là Cát Hổ.

-Lão Mã , không có vấn đề chứ ?"

Cát Hổ cảnh giác nhìn chung quanh, đối với người đối diện hỏi.

-Yên tâm đi …nơi đây vẫn an toàn , đã nhận được điện thoại trước của anh, tất cả đều chuẩn bị xong rồi.
Tên đang nói chuyện với Cát Hổ chính là kẻ cầm đầu đám lưu manh tai khu nhà ga Mã Kiều Tam, từ lúc khu nhà ga bắt đầu giải tỏa, Tưởng Hải Dương thì muốn nhúng tay vào vào việc làm ăn này, nên Cát Hổ đã tìm gặp Mã Kiều Tam tiến hành bàn bạc dựa theo ý của Tưởng Dại Dương gây nên lộn xộn khu vực này, có thể nói, đây cũng là nguyên nhân mà việc giải tỏa và di dơi khu nhà ga tiến triển không thuận lợi..

Xuyên qua cái hẻm nhỏ tối tăm nhỏ, đi vào một căn phòng nhỏ kín đáo nghiêm mật, bên trong thì đèn đuốc sáng trưng, nhưng không có một bóng người, Mã Kiều Tam cùng Cát Hổ liên hệ vẫn luôn chỉ có riêng hai người, Cát Hổ không muốn gặp mặt những tên lưu manh khác, cho nên Mã Kiều Tam đã sắp xếp cho huynh đệ của mình đi ra ngoài .

-Tình hình theo dõi đối tượng đến đâu rồi?
-Tin báo là đối tượng đã về nhà, mấy ngày nay hắn đều về nhà sớm, rất khác trước kia.

-Ừ, kêu người của lão rút về đi, không cần theo dõi nữa.

-Anh Hổ, nhưng chúng ta vẫn chưa có nắm được nhược điểm gì của đối tượng mà?

Mã Kiều Tam nhanh nhẩu hỏi.

-Lão Mã, việc gì nên hỏi thì hỏi, còn việc không nên hỏi thì không nên hỏi, đây là quy tắc, tiền một phân cũng không thiếu cho lão, đây là năm vạn, một ngày theo dõi một vạn, đủ số đấy nhé..

Cát Hổ cười cười hỏi .

- Xin lỗi anh Hổ …,tôi hiểu rồi, lập tức báo người rút về .

-À…chuyện phá bỏ và dời đi của khu nhà ga đã tiến triển như thế nào rồi?

-Haha…tôi làm việc anh cứ yên tâm đi, những hộ dân đã bị tôi dọa sợ mất mật, tôi không có gật đầu, thì bọn họ không dám cùng chính phủ ký hiệp nghị…
Mã Kiều Tam tự tin nói .

-Lão cũng phải chú ý, chuyện này phải làm thật kin đáo, đừng để cho người phát hiện, xảy ra chuyện thì tôi cũng không cứu được lão đâu.

Cát Hổ cảnh cáo nói .

-Tôi nắm chắc mà…

-Vậy được rồi, tự giải quyết cho tốt đi, tôi đi đây, không biết lúc nào mới quay trở lại..

Cát Hổ vừa đi, Mã Kiều Tam liền gọi điện thoại báo đàn em của mình là Hầu Hai và Tiểu Long không theo dõi nữa mà quay trở về ..

-Anh Hầu… đại ca nói không cần theo dõi nữa, trở về đi, đêm nay muốn chết cóng rồi.

- Ừ, đối tượng đã trở về nhà cũng không có gì mà canh chừng nữa, chúng mình tới quán mì hoành thánh lót bụng đi..

Hai tên liền leo tường từ trong tiểu khu đi ra ngoài, tới quán mì hoành thánh, đúng lúc này cách đó không xa một chiếc xe hơi lặng yên không tiếng động dừng tại trong bóng tối sát bức tường cư xá, đèn xe đã tắt thì càng khó có thể phát hiện chiếc xe màu đen này.
………………………………………………………………………………………………

Khang Minh Đức đang ngồi trong phòng khách xem tivi, đứa bé đã ngủ, vợ thì đang tắm, không biết vì sao trong thời gian gần đây, Khang Minh Đức lại rất ưa thích cuộc sống đơn giản như vậy, không có ngươi lừa ta gạt, không có lục đục đấu đá với nhau, nếu có thời gian rãnh thì chơi đùa với bé con cùng với vợ mình, nhưng Khang Minh Đức cũng biết, cuộc sống như thế này sợ là không được kéo dài bao lâu nữa, chỉ cần có kiểm kê ở cục tài chính, thìh mình coi như tiêu rồi, bây giờ Khang Minh Đức chỉ còn có hi vọng mong manh là cầu xin Tưởng Hải Dương sẽ giữ lời hứa.

Hắn đứng dậy đến phòng tắm, cánh cửa khép hờ, liếc mắt nhìn qua, thì thấy bên trong phòng vợ mình đang khom lưng về phía hắn lau khô thân mình chỗ tư mật hiển lộ ra, chính giữa hai chân của nàng là một mảng lông đen nhánh rậm rạp, bởi vì vừa mới tắm xong, chưa kịp lau đến, mặt trên trên đám lông còn đọng lại những giọt nước trong suốt, cái khe thịt âm hộ của nàng hơi có mở ra, thấy được cả hai mép nhỏ màu nâu đậm….
Khang Minh Đức đột nhiên cảm giác được thân thể mình có một loại khác thường, tựa như là đang đói bụng đối mặt món ngon mỹ vị đưa tới miệng vậy, ẩn ẩn cảm thấy có một loại tham luyến du͙ƈ vọиɠ, hắn muốn bước vào cúi xuống giữa hai chân vợ mình bú ɭϊếʍ cho thỏa, lúc này cũng không quản cái gì đến những chuyện lo lắng rồi..

Bị ép chặt lấy, vợ của Khang Minh Đức vươn đôi cánh tay tuyết trắng dùng sức phụ giúp đầu của hắn ép sát vào âm hộ của mình, Khang Minh Đức giờ thì mọi phiền não đã vứt phía sau, xông lên phía trước, dùng đầu lưỡi đẩy ra đám lôиɠ ʍυ, miệng ngậm chặt lấy âm hạch của nàng.

……………………………………………………………………………………………..

Nhìn thấy trong nhà Khang Minh Đức đèn vẫn còn sáng, Cát Hổ biết là không phải thời cơ tốt, nhưng gã cũng không đợi được đến lúc bọn họ ngủ, vì vậy đứng ở ngoài gõ cửa .
Khang Minh Đức đang tận tình bú ɭϊếʍ cái âm hộ của vợ mình trong phòng tắm thì nghe tiếng gỏ cửa làm giật mình, linh cảm có chuyện hắn đành bỏ dở hoan ái quay người đi ra, vừa nhìn qua mắt mèo cánh cửa thấy là Cát Hổ, toàn thân chợt toát mồ hôi lạnh.