Thanh âm vừa dứt. Một đạo thân ảnh lăng không mà tới. Thân ảnh của lão giả áo xanh hiện ra mang theo hàn ý lạnh lẽo. Bàn tay hắn nhấc lên, trong không gian chung quanh lập tức có một cỗ năng lượng quỷ dị ngưng tụ tới. Cuối cùng mang theo một cỗ khí tức linh hồn lực đậm đặc nhanh chóng bắn về phía Đông Vô Mệnh.
Đông Vô Mệnh định chạy trốn, thế nhưng không gian chung quanh đã bị khống chế, căn bản không có cách nào chạy thoát. Giờ phút này sắc mặt Đông Vô Mệnh tái nhợt, cắn răng một cái, trong tay lập tức có một cỗ khói đen tuôn ra, một mùi gay mũi nhanh chóng khuếch tán.
Chi Chi…
Trong nháy mắt cỗ khói đen đậm đặc này nhanh chóng ngưng tụ thành một đầu cự mãng màu đen khổng lồ chừng tám trăm thước. Không gian chung quanh đầu cự mãng này vặn vẹo. Quanh người đầu hắc mãng có vô số sợi tơ màu đen xuyên qua không gian. Một cỗ khí tức chấn nhiếp nhân tâm xuất hiện.
Đầu hắc mãng này rống lên một tiếng trầm thấp mang theo một cỗ uy thế kinh người lao thẳng về phía lão giả áo xanh. Linh hồn lực bàng bạc từ trong cơ thể Đông Vô Mệnh không chút giữ lại mà toàn bộ đều tuôn ra. Thủ ấn trong tay không ngừng biến đổi, linh hồn lực bàng bạc đều được rót vào trên người đầu cự mãng kia.
– Linh hồn công kích của Linh Vương nhất trọng ở trước mặt ta chỉ là trò hề mà thôi.
Lão giả áo xanh không chút bối rối, năng lượng trong tay trực tiếp khiến cho không gian run rẩy, sau đó công kích này liền bao phủ đầu cự mãng bằng linh hồn lực kia.
Mà trong nháy mắt, linh hồn công kích của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhanh chóng rạn nứt rồi bị nghiền nát. Hoàn toàn không phải là đối thủ của đạo công kích tới từ lão giả áo xanh.