Một thanh niên nghe thấy lời nói của Lục Lâm Thiên cũng không cảm thấy kinh ngạc chút nào. Cũng không nhiều lời, lập tức mời Lục Lâm Thiên cùng Bạch Linh tiến vào trong đình viện.
Trong đình viện, so với trong tưởng tượng của Lục Lâm Thiên còn lớn hơn một chút. Sau khi xuyên qua mấy hành lang, tới bên ngoài một gian phòng yên tĩnh, thanh niên này khẽ mở miệng nói:
– Trưởng lão.
– Vào đi.
Trong phòng lúc này có một thanh âm của nữ nhân vang lên. Nghe thanh âm này, dường như trong đó là nữ tử, tuyệt đối là mỹ nữ.
Lục Lâm Thiên cùng Bạch Linh nhìn nhau rồi lập tức đẩy cửa tiến vào trong phòng. Trong tầm mắt của hai người Lục Lâm Thiên lúc này là một đại sảnh, bên trong có một nữ tử tư thái mê người đang ngồi đó.
Nữ tử này hơi trang điểm một chút khiến cho khuôn mặt tú lệ lúc này lại càng thêm vũ mị. Trên người mặc một sa y màu tím, bên trong là một kiện cung trang màu xanh như ẩn như hiện. Hai mắt sáng ngời. Mà niên kỷ của nàng nhìn qua bộ dáng lúc này giống như hai bảy hai mươi tám tuổi.