Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1091: Khôi lỗi thất giai (1)



– Dương Quá, Mạc Sầu, không biết là tới từ thế lực nào.  

Khẽ thở dài, nữ tử áo tím lập tức rời khỏi phòng.  

Trong thành Cự Giang. Sau khi rời khỏi đình viện Lục Lâm Thiên lập tức ngoài nhìn lại. Trên đình viện lúc này có một bí văn cấp hiệu được điêu khắc ở bên trên.  

Mà đình viện vừa rồi cũng cực kỳ bình thường. Người bình thường sợ rằng tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi đó chính là một chỗ liên lạc của Thiên Địa các. Mà nếu như hắn không biết rõ về Thiên Địa các. Cho dù là đi ngang qua cũng không có cách nào biết rõ bí mật ở bên trong. Thiên Địa các này quả thực vô cùng thần bí.  

Vào đêm. Trong thành Cự Giang vẫn vô cùng náo nhiệt. Dòng người không giảm, trái lại còn tăng thêm. Mà một ngày đi dạo, Lục Lâm Thiên lúc này đối với thành Cự Giang cũng có chút lý giải. Trong thành có người ra tay là chuyện bình thường, đây là địa phương thực lực vi tôn a.  

Mà lúc xế chiều Lục Lâm Thiên cũng thăm dò được tin tức về đấu giá hội ngày mai do Vạn Tượng thương hội tổ chức. Trong thành Cự Giang cơ hồ mỗi ngày đều có đấu giá hội, mà Vạn Tượng thương hội trong thành Cự Giang này cũng không tệ. Thế lực vô cùng lớn. Mà nghe nói ngày mai có bảo vật đấu giá, lúc này hội đấu giá của Vạn Tượng thương hội đang được không ít người chú ý.  

Sau khi màn đêm bao phủ trời cao, Lục Lâm Thiên nhanh chóng tìm một khách điếm đặt chân. Thuê hai gian phòng tốt nhất. Trong phòng Tiểu Long nhanh chóng chui ra rồi hóa thành hình người. Nó chu miệng tỏ vẻ vô cùng bất mãn. Thế nhưng cũng không có cách nào khác.  

Trong đầu Lục Lâm Thiên lúc này không ngừng suy nghĩ về nhiệm vụ ngày mai. Trong nội tâm Lục Lâm Thiên không khỏi tính toán về những nguy hiểm mà ngày mai gặp phải. Hộ tống người khác tới thành Vạn Hạp. Từ thành Cự Giang tới thành Vạn Hạp, cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư chỉ mất mấy ngày mà thôi.  

Nhiệm vụ Hoàng cấp cửu phẩm, Lục Lâm Thiên vốn không dám nhận. Đây chính là nhiệm vụ tương đương với cấp bậc Vũ Suất cửu trọng. Tuy coi là nhiệm vụ của Vũ Suất cửu trọng thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng hiểu rõ. Thời điểm còn là Vũ Suất tứ trọng hắn dốc dức liều mạng một phen cũng có thể chống lại Diễm Băng song suất. Lúc này thực lực của hắn lại đột phá không ít. Muốn đối phó với Vũ Suất cửu trọng hẳn không hề khó.  

Thế nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên tiếp nhận nhiệm vụ, Lục Lâm Thiên cũng không dám khinh thường. Huống chi lúc này Lục Lâm Thiên cũng chỉ dùng thân phận Linh giả, như vậy càng có thể dễ dàng che giấu thân phận của mình.  

Một lát sau, thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên được kết, lập tức hắn tiến vào trạng thái tu luyện.  

Hôm sau, khi sắc trời vừa sáng. Đấu giá hội của Vạn Tượng thương hội sắp mở màn. Khi Lục Lâm Thiên và Bạch Linh tới Vạn Tượng thương hội thì dòng nước tới đây đã chật như nêm.  

Diện tích của Vạn Tượng thương hội này vô cùng khổng lồ. Chính là một kiến trúc hình tròn chừng mấy vạn thước. Cao chừng mười trượng, cực kỳ to lớn. Đấu giá hội hôm nay tổ chức ngay ở bên trong. Lúc này bên ngoài đấu giá hội có không ít đại hán áo đen đang đứng bên ngoài. Cả đám đều có khí tức cường hãn, trên người tràn ngập sát khí nhàn nhạt, đang duy trì trật tự bên ngoài của Vạn Tượng thương hội.  

Lục Lâm Thiên nhìn qua, những đại hán này đều có tu vi Vũ Phách. Xem ra thực lực của Vạn Tượng thương hội này cũng không kém. Bên trong Cổ Vực không có tiếng mấy, thế nhưng lực cũng rất cường hãn.  

Lục Lâm Thiên lập tức cười khổ một tiếng. Vạn Tượng thương hội này nếu không có thực lực làm sao có thể đặt chân ở thành Cự Giang này. Trong nơi hỗn loạn như vậy mà có một nơi đặt chân lớn như thế, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.  

Nhìn dòng người bốn phía, Lục Lâm Thiên cũng cực kỳ rung động. Dòng người này so với trấn Hoa Môn hiện tại giống như Đại vu gặp Tiểu vu. Trấn Hoa Môn hoàn toàn không thể so sánh được với nó.  

Trong đám người qua lại, có không ít người mặc trang phục khác nhau. Cũng có không ít người mang mặt nạ, áo choàng. Khi Lục Lâm Thiên cùng Bạch Linh tiến vào đấu giá hội cũng mất một ngàn kim tệ khiến cho Lục Lâm Thiên bất đắc dĩ không thôi. Giá vào cửa của Vạn Tượng thương hội này quả thực rất cao. Phí vào một người là năm trăm kim tệ, không phải đắt bình thường.  

Mà sau khi tiến vào đấu giá hội, Lục Lâm Thiên càng giật mình hơn. Nhân số trong này không dưới năm vạn. Phân bố ở chung quanh. Trong đám người đông nghịt này tiếng ồn ào, nghị luận hội tụ lại cùng một chỗ tạo thành thanh âm ầm ĩ vang lên trong tai mỗi người ở đây.  

Nhiều người như vậy, phí vào một người là năm trăm kim tệ. Lục Lâm Thiên cũng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt. Vạn Tượng thương hội này chỉ cần dựa vào phí vào cửa cũng có thể thu được lợi nhuận mấy ngàn vạn kim tệ.  

Lục Lâm Thiên chọn một gian phòng trên lầu ba. Bạch Linh không thích địa phương nhiều người cho nên Lục Lâm Thiên mới chọn một phòng trên lầu ba. Lần này khiến cho Lục Lâm Thiên lại mất thêm năm vạn kim tệ. Một phòng trên lầu ba là năm vạn kim tệ. Lúc Lục Lâm Thiên giao kim tệ, trong nội tâm thầm mắng một câu:  

– Kháo, các ngươi đi cướp tiền sao?  

Sau khi phục hồi tinh thần lại, mí mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên. Quả thực cái này so với cướp đoạt còn ác hơn nhiề, rất có phong phạm của ăn cướp. So với chém giết mà cướp được còn nhẹ nhàng hơn nhiều. Chỉ cần ngồi một chỗ là có người đưa tiền đến cửa. Vô dùng nhẹ nhàng.  

Đến lầu ba, từ trên cao nhìn xuống đám người đông nghịt phía dưới. Bốn phía xung quanh cũng có hơn chục phòng như vậy. Lúc Lục Lâm Thiên đi ngang qua, bên trong những căn phòng này có không ít vũ giả Vũ Suất và Linh Suất. Có lẽ những người ngồi ở chỗ này cũng không phải là người bình thường. Những người mang mặt nạ có lẽ đều là cường giả ở bên ngoài. mà những người không che mặt kia có lẽ đều là người có danh tiếng trong thành Cự Giang.  

Mỗi gian phòng đều vô cùng trang nhã, đang không ngừng nghị luận, bàn tán về đấu giá hội hom nay.  

Lục Lâm Thiên cùng Bạch Linh vào gian phòng của mình. Hai người chưa ngồi xuống được bao lâu thì lập tức có người đưa tới hoa quả tươi cùng với rượu ngon.  

Đông!  

Một lát sau, trong phòng đấu giá ầm ĩ đột nhiên vang lên một tiếng chuông trầm thấp. Sau khi tiếng chuông này vang lên, tiếng ầm ĩ trong đấu giá hội dần dần yếu đi, cuối cũng hoàn toàn tĩnh lặng. Ánh mắt tất cả mọi người lập tức nhìn vào trên bàn đấu giá.  

Dưới ánh mắt của mấy vạn người, một đạo thân ảnh linh lung chậm rãi hiện lên. Đây là một nữ tử nhìn qua vô cùng yểu điệu, niên kỷ chừng ba mươi, ánh mắt ngập nước, trên người mặc một bộ cung trang, non nửa bộ ngực như ẩn như hiện dưới bộ cung trang, cùng với một rãnh sâu hút hồn lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt của những nam nhân có mặt.  

Ngũ quan của nàng không tính là tuyệt mỹ, thế nhưng nhìn vào khiến cho người ta cực kỳ thoải mái, vô cùng dễ nhìn, đặc biệt là đôi mắt xinh đẹp kia, hiện lên vẻ cơ trí.  

Nàng này bước về phía trước đi tới bàn đấu giá. Thân ảnh mềm mại khiến cho mọi người nhìn vào không rời mắt.Nữ tử này nhìn mọi người, khẽ mỉm cười rồi nói:  

– Kẻ hèn này là người phụ trách đấu giá của Vạn Tượng thương hội ngày hôm nay. Trong đấu giá hội nếu như có gì sơ sót mong chư vị lượng thứ.