Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1206: Thiên Lang lệch vị



– Hừ!  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, cắn chặt răng, năng lượng thể này quá mức khổng lồ, chẳng khác gì một tòa núi lớn, chỉ sợ bản thân hắn cũng phải nếm khổ, bàn tay vung lên, lốc xoáy bạo lướt, xốc lên không gian ba văn, quang trụ của năng lượng thể cuồng bạo nháy mắt đã xuyên vào trong lốc xoáy.  

Hai cỗ lực lượng va chạm lẫn nhau, lại có cảm giác trở nên yên lặng không chút động tĩnh, ngay lúc này Lục Lâm Thiên cảm giác có một cỗ lực cắn nuốt tràn ra, tựa hồ muốn cắn nuốt sạch chân khí của hắn.  

– Âm Dương Linh Vũ quyết, thôn phệ!  

Lục Lâm Thiên quát một tiếng, thần sắc trầm xuống, trong tay vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, hai lực cắn nuốt va chạm lẫn nhau, trên bầu trời đột nhiên bắn ra quang mang chói mắt, tựa như hai long quyển phong bạo đang đυ.ng chạm, không gian ba văn trực tiếp tan vỡ.  

– Tàn hồn năng lượng thể thật mạnh!  

Hai cỗ lực lượng đυ.ng chạm lẫn nhau, trong lòng Lục Lâm Thiên nhất thời trầm xuống, thực lực năng lượng thể kia mạnh hơn tưởng tượng của hắn, khó trách Huyết Mị cũng không dám xông vào khu vực hài cốt này.  

– Mau lui lại!  

Lục Lâm Thiên quát, chỉ sợ lúc mình muốn cắn nuốt nó, chính nó cũng cắn nuốt chân khí của mình.  

Thủ ấn biến hóa, Lục Lâm Thiên lăng không đứng thẳng, hoàng mang bao phủ Thanh Linh khải giáp, lốc xoáy gắt gao bám vào năng lượng thể, đối kháng cắn nuốt, mà bản thân hắn vẫn rơi vào hạ phong.  

– Ô!  

Năng lượng thể cũng cảm giác được Lục Lâm Thiên quỷ dị, rít gào một tiếng, hung sát khí lan tràn, toàn bộ hài cốt nhất thời giống như sống lại.  

– Xuy!  

Thân hình Lục Lâm Thiên bị năng lượng thể gắt gao giữ chặt, khí xoáy chợt lóe, hắn toàn lực thối lui, nháy mắt đã rơi xuống đỉnh núi vừa rồi đã đứng.  

Xuy xuy!  

Cùng một thời gian, đoàn năng lượng thể nháy mắt chợt lóe hung quang, tựa hồ cảm giác không thể cắn nuốt chân khí của Lục Lâm Thiên, lập tức hóa thành một mảnh hào quang bụi mông mông dày đặc chui vào trong lốc xoáy của Lục Lâm Thiên.  

Thân hình khổng lồ cao vài trăm thước giờ phút này hóa thành một khối quang đoàn năng lượng thật lớn, nhất thời nương vào lực cắn nuốt của Lục Lâm Thiên, trực tiếp tiến vào trong cơ thể của hắn.  

– Không xong!  

Trong lòng Lục Lâm Thiên nhất thời cảm thấy không hay, đoàn năng lượng hung sát nháy mắt lao vào cơ thể hắn, trực tiếp lao thẳng tới đại não của hắn, một cỗ linh hồn lực lượng bàng bạc hung ác công kích thẳng vào đầu hắn.  

– Tàn hồn lực!  

Trong lòng Lục Lâm Thiên nháy mắt trầm xuống, tàn hồn năng lượng thể này khác hẳn năng lượng thể trong mật địa Vân Dương tông, đoàn năng lượng trong mật địa không có linh hồn lực tồn tại, linh trí còn chưa mở ra, chỉ có linh trí mơ hồ theo bản năng mà thôi.  

Tàn hồn năng lượng thể cũng do tàn hồn ngưng tụ mà thành, có được linh hồn lực cường hãn, mặc dù là tàn hồn, chỉ lưu lại chút ý thức nông cạn khi còn sống, nhưng lúc này tiến vào trong cơ thể của hắn, trực tiếp xâm nhập đại não, dựa vào trực giác của bản năng muốn đoạt xá thân thể hắn.  

– Muốn đoạt xá sao!  

Lục Lâm Thiên kinh ngạc, không nghĩ tới năng lượng tàn hồn còn có biến hóa bậc này, tâm niệm vừa động, hắn chợt đoán ra tàn hồn năng lượng thể kia nhiều ít còn lưu lại ý thức khi còn sống, chỉ là bản năng đoạt xá, tụ tập tàn hồn bàng bạc, chỉ nói từ linh hồn lực chỉ sợ không thua linh vương nhất trọng.  

Sau thoáng kinh ngạc, khóe môi Lục Lâm Thiên hiện lên độ cong băng sương, hiện tại bị linh vương đoạt xá hắn cũng không lo lắng, huống chi là tàn hồn, thực tế chỉ là trực tiếp phá hủy linh hồn lực người bị đoạt xá, để tàn hồn lưu lại mà thôi, tới lúc đó người bị đoạt xá sẽ biến thành cỗ máy gϊếŧ người hung ác bạo ngược như cái xác không hồn.  

Ca ca!  

Hết thảy như trong tưởng tượng của Lục Lâm Thiên, khi tàn hồn năng lượng tiến vào trong đầu hắn, không cần Lục Lâm Thiên khống chế, kim sắc tiểu đao nháy mắt xoay tròn, một mảnh kim sắc đao mang bắn ra, trực tiếp đem tàn hồn năng lượng chém thành mảnh nhỏ.  

Mảnh nhỏ tàn hồn năng lượng lập tức bị kim sắc tiểu đao không chút khách khí cắn nuốt, còn lại một ít lại bị hồn đan cấp tốc xoay tròn cắn nuốt, Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được linh hồn lực của mình đang chậm rãi tăng cường.  

Tất cả chuyện này chỉ xảy ra trong nháy mắt, linh hồn năng lượng tương đương linh vương nhất trọng phút chốc biến mất vô ảnh vô tung, mà năng lượng bàng bạc trong cơ thể Lục Lâm Thiên biến thành vô chủ, nhất thời đấu đá lung tung trong người hắn.  

Cảm giác biến hóa trong cơ thể, dù gặp phải cự lực đập vào nhưng Lục Lâm Thiên lại lộ ra ý cười, cái gì gọi là cơ duyên, đây chính là! Không nghĩ tới năng lượng thể kia lại trực tiếp tự dâng lên cho mình, tàn hồn năng lượng thể đối với người khác là điều cực kỳ phiền toái, nhưng đối với hắn mà nói chính là cơ duyên, là nhu phẩm hắn cần thiết nhất để đột phá, đối với Âm Dương Linh Vũ quyết, đó chính là vật đại bổ.  

Thủ ấn biến hóa, Lục Lâm Thiên lập tức khoanh chân ngồi xuống đỉnh núi, vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, chỉ nháy mắt năng lượng vận chuyển một vòng trong kinh mạch, hóa thành chân khí tinh thuần tiến vào đan điền khí hải, linh lực sinh ra, ước chừng có một nửa năng lượng hóa thành linh lực tiến vào đại não.  

– Di, lại có thể luyện hóa!  

Mấy người Bạch Linh đã sớm thối lui về đỉnh núi, nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên, Thiên Độc Yêu Long kinh ngạc hô.  

– Chúng ta giúp hắn hộ pháp, chờ hắn luyện hóa xong hãy đi cũng không muộn!  

Bạch Linh nói.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, chuyện xảy ra nơi này không ai hay biết, mà giờ khắc này bên trong Đoạn Thiên sơn mạch, mọi người đang chờ đợi, chờ đợi ngày Thiên Lang Phá Nhật.  

Toàn bộ thế lực đang chờ đợi đi vào Huyền Thiên bí cảnh, ai cũng biết nếu đạt được bảo tàng của Huyền Thiên môn lưu lại, thế lực bổn môn xác định lớn mạnh, suốt bảy ngàn năm Huyền Thiên môn có thể đối kháng tử chiến với nhất tông nhất trang nhất môn nhất giáo, những gì lưu lại tuyệt đối là khả quan, nếu có thể lấy được, có lẽ phát triển ra thêm một sơn môn như Huyền Thiên môn cũng không phải không thể nào.  

Trên một ngọn núi, bốn đại sơn môn, Phi Linh môn, Ma Tâm cốc đang đặt chân ở nơi này, Lữ Chính Cường, Gia Cát Tây Phong, Đồng Quy Tinh, Công Tôn Hóa Nhai sắc mặt suy tư, trong vùng núi nơi đây nơi nơi cất giấu không ít chân khí, lấy thực lực của họ đều biết rõ, suốt mấy ngày nay có không ít cường giả tán tu thậm chí là tiểu thế lực tiến đến.  

Bọn họ cũng không quá để ý những người kia, làm họ để ý chính là tam tông tứ môn cùng Ma Vân thành tứ các tứ đảo trên Linh Vũ đại lục, mặc dù những người này không ra mặt, nhưng họ làm sao không biết, người của những môn phái kia chỉ sợ đã xen lẫn bên trong, bất kể là thế lực nào chắc chắn sẽ không cho phép bốn đại sơn môn thuận lợi lấy được bảo tàng của Huyền Thiên bí cảnh.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, tối hôm sau trăng sáng dâng lên, cả núi non liền có dị tượng, các cường giả đều rõ ràng nhìn thấy Thiên Lang tinh bắt đầu di chuyển.