Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1311: Đạm Đài Tuyết Vi và Vân Hồng Lăng (1)



– Khanh Khách. Ba mươi năm trước Tứ các Tứ đảo chúng ta tới tham gia thì nhất định thập đại cường giả sẽ phải sắp xếp lại. Coi như là bỏ qua lần đó, lần này đệ tử của ta tham gia, để xem lần này có một màn một người quét ngang chín người hay không.  

Mị Linh Vương vẫn khanh khách cười một tiếng, thanh âm mang theo sự vũ mị, không chút rơi vào hạ phong.  

Thời gian dần trôi qua. Lúc này trên mấy hòn đảo bốn phía, nhân số vẫn còn tiếp tục gia tăng. Mà dưới sự mong chờ của mọi người, thi đấu rốt cuộc cùng bắt đầu.  

Đông.  

Khi một tiếng chuông trầm thấp vang lên trên quảng trường. Tiếng ầm ĩ bốn phía lập tức yên tĩnh. Tất cả ánh mắt của mọi người đều dồn về phía quảng trường.  

Nghe thấy tiếng chuông trầm thấp này, Kình Linh Vương đi lên đài cao, ánh mắt quét qua quảng trường rồi thanh âm quanh quẩn trong không trung vang lên:  

– Thi đấu bài danh thập đại cường giả trong đại lục hiện tại bắt đầu.  

– Bắt đầu rồi.  

Nghe Kình Linh Vương nói vậy. Đám người bên ngoài lập tức sôi trào. Tiếng hoan hô, ầm ĩ hội tụ lại tạo thành thanh âm đinh tai nhức óc.  

Mười người trong trường lúc này mở hai mắt ra, khí tức bắt đầu mơ hồ tăng lên.  

– Quy tắc thi đấu bài danh như sau, mười người dự thi, mỗi người từ giờ trở đi có chín điểm tích lũy. Đều có thể tùy tiện lựa chọn đối thủ khiêu chiến. Người thắng nhận được một điểm tích lũy. Kẻ thua bị giảm bớt một điểm tích lũy. Người thắng có thể tiếp tục khiêu chiến một đối thủ khác. Thế nhưng không thể khiêu chiến người vừa bị đánh bại, cũng có thể lựa chọn nghỉ ngơi một vòng. Kẻ bại cũng không thể tiếp tục khiêu chiến kẻ vừa đánh bại mình. Người bị khiêu chiến không thể cự tuyệt khiêu chiến, bằng không tương đương với việc bị thua, trực tiếp bị khấu trừ một điểm tích lũy. Trừ phi là người vừa mới trải qua một hồi giao thủ thì có thể nghỉ ngơi. Nếu như nguyện ý tiếp nhận khiêu chiến thì quy tắc thi đấu cũng có thể cho phép. Bài danh cuối cùng dựa theo điểm tích lũy. Trong lúc thi đấu bài danh không có hạn chế thời gian. Cho đến khi thi đấu bài danh kết thúc, người dự thi không được hạ sát thủ. Người vi phạm, bất kể là ai cũng trực tiếp bị đánh chết. Vẫn do Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang, Tứ các Tứ đảo, Tam tông Tứ môn cùng với Thiên Địa các tạo thành một đoàn trọng tài, phụ trách giám sát thi đấu công bằng. Trong trường mỗi lần cho phép một người khiêu chiến. Dựa theo bài danh từ thấp đến cao bất đầu. Ai có thể lấy được vị trí thứ nhất thì phải dựa vào thực lực của chính các ngươi, mười người các ngươi hiểu chưa?  

Thanh âm của Kình Linh Vương quanh quẩn trên quảng trường.  

– Hiểu rồi.  

Trên quảng trưởng, mười người trả lời, thanh âm xen lẫn linh lực cùng chân khí, quanh quẩn trên không trung.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, thi đấu bài danh này cũng tương đối công bằng, bất luận một trận nào cũng khó có thể được coi là tuyệt đối công bằng. Thế nhưng loại quy tắc này đã đem sự không công bằng giảm xuống mức thấp nhất.  

– Nếu đã như vậy, dựa theo bài danh khi trước. Vòng thứ nhất bắt đầu từ Thiên Vân Đảo Đạm Đài Tuyết Vi bắt đầu.  

Kình Linh Vương vừa mới nói xong, một tiếng chuông trầm thấp lập tức vang lên.  

Sưu.  

Tiếng chuông vừa mới dứt, một thân ảnh xinh đẹp trực tiếp nhảy ra, thân ảnh uyển chuyển giống như một chiếc lá rụng trực tiếp lóe lên rồi đáp xuống. Bộ váy trên người khẽ tung bay, đường cong linh lung hiện ra. Tư thái xinh đẹp này khiến cho không ít người thán phục.  

– Đại Đài Tuyết Vi.  

Nhìn thấy người trên đài, lúc này thính phòng chung quanh cùng với đám người trên mấy hòn đảo bốn phía lập tức hô lớn, tiếng hô đinh tai nhức óc không ngừng vang lên.  

– Thân pháp người này cũng không tệ.  

Lục Lâm Thiên nhìn bóng lưng Đạm Đài Tuyết Vi. Thực lực của nữ tử này che dấu quá sâu, lại là người thứ nhất lên đài, không biết nàng ta sẽ khiêu chiến ai.  

Đạm Đài Tuyết Vi lên đài, mọi người trong Thiên Vân Đảo đều khẽ mỉm cười.  

– Thiên Vân Đảo Đạm Đài Tuyết Vi xin Vân Hồng Lăng của Vân Dương Tông chỉ giáo.  

Đạm Đài Tuyết Vi đứng trong quảng trường, ánh mắt quét qua chín người, cuối cùng không chút do dự nhìn vào Vân Hồng Lăng. Rõ ràng, thực lực của Vân Hồng Lăng dường như dễ đối phó hơn một chút.  

Loại thi đấu bài danh này, tuy rằng dựa vào thực lực, thế nhưng dưới tình huống thực lực không sai biệt lắm thí phải dựa vào kỹ xảo lựa chọn đối thủ, chuyện này vô cùng quan trọng. Nếu như trực tiếp chọn phải người mạnh nhất, thì cơ hội thua sẽ tăng lên một phần. Mà nếu chọn đối thủ yếu nhược nhất thì phần thắng sẽ tăng lên một phần. Chênh lệch tới hai phần a. Bài danh cuối cùng dựa vào điểm tích lũy mà xếp hạng.  

– Vân Hồng Lăng của Vân Dương Tông tiếp nhận.  

Lúc này chân khí dưới chân Vân Hồng Lăng run lên, thân ảnh giống như một cây bèo trong không trung, tạo thành một đường cong ưu mỹ, lúc thân thể đáp xuống mặt đất, ngay cả một hạt bụi cũng không bị kinh động.  

– Tốt.  

Nhìn thấy cảnh này, không ít cường giả cùng thán phục. Phù Quang Lược Ảnh của Vân Dương Tông quả nhiên danh bất hư truyền.  

Bốn phía xung quanh, người ủng hộ Vân Hồng Lăng nhìn thấy nàng lên đài, tiếng hoan hô đinh tai nhức óc cũng lập tức vang vọng trong không trung.  

– Tiểu nữu này không ngờ tu luyện Phù Quang Lược Ảnh ngày càng thành thạo a.  

Lục Lâm Thiên nhìn Vân Hồng Lăng rồi thầm nghĩ. Thế nhưng trong lòng hắn cũng âm thầm lo lắng cho Vân Hồng Lăng.  

Trong Vân Dương Tông, lúc này ánh mắt Vân Khiếu Thiên bình tĩnh, thế nhưng trong lòng cực kỳ lo lắng. Dùng nhãn lực của hắn đương nhiên không khó nhìn ra, Đạm Đài Tuyết Vi này ẩn dấu thực lực vô cùng sâu. Sợ rằng Vân Hồng Lăng cho dù xuất ra hết thủ đoạn cũng khó có thể thắng được.  

Trên quảng trường, nhị nữ nhìn nhau. Có thể nói nhị nữ lúc này đều là thiên kiêu chi nữ, hai nữ tử tuyệt sắc chiến một trận cũng hấp dẫn không ít ánh mắt.  

– Hồng Lăng tiểu thư, mời động thủ.  

Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Vân Hồng Lăng rồi mỉm cười nói. Nụ cười của nàng khiến cho nữ nhân nhìn vào cũng dễ thất thần.  

– Vậy thì ta không khách khí nữa.  

Vân Hồng Lăng cũng không phải là người khách khí, nàng cũng biết thực lực của mình trong mười người gần như yếu nhất. Cho nên lúc này nàng thu hồi tâm thần, thanh âm vừa dứt, một cỗ chân khí thuộc tính thủy hùng hồn từ trong cơ thể tuôn ra. Thân hình xinh đẹp khẽ động, trong nháy mắt nàng giống như quỷ mị xuất hiện trước mặt Đạm Đài Tuyết Vi. Cả không gian lập tức ẩm ướt, giống như là vừa trải qua một trận mưa phùn. Bàn tay trắng nõn của nàng nắm chặt, một đạo quyền ấn nhanh chóng được ngưng tụ. Kình phong ngập trời bắn ra bốn phía mang theo lực lượng khủng bố, nhanh chóng đánh về phía Đạm Đài Tuyết Vi.  

Bàn tay nhìn qua vô cùng nhỏ bé kia, thế nhưng nơi nó đi qua không gian lập tức vặn vẹo, thậm chí ngay cả không khí vô cùng cũng bị xé nát. Tuyệt đối không thể khinh thường.  

Cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ trong một quyền này, sắc mặt Đạm Đài Tuyết Vi khẽ đổi, y phục trên người khẽ động, ống tay áo run lên, cánh tay mềm mại duỗi ra. Một cỗ linh lực bàng bạc trong tay tuôn ra. Bàn tay nắm chặt lại, thân thể lăng không đánh ra một quyền ấn. Kình phong mạnh mẽ bắn ra bốn phía. Lập tức va chạm với quyền ấn của Vân Hồng Lăng.