Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1313: Lục Vô Song và Nguyên Nhược Lan



Còn Đạm Đài Tuyết Vi lảo đảo lui về phía sau một bước mới ổn định được thân hình, thế nhưng lại không có vẻ gì là có trở ngại. Tu vi Linh Vương nhị trọng của nàng đã được phóng thích. Khí tức hùng hậu tràn ra, cỗ khí tức này khiến cho Vân Hồng Lăng có cảm giác áp lực.  

Lúc này, ánh mắt không ít người nhìn chăm chú vào Đạm Đài Tuyết Vi, tu vi Linh Vương nhị trọng, bằng chừng ấy tuổi của nàng hiện tại, quả thực là bất phàm.  

Đám người của Thiên Vân đảo lúc này cũng mỉm cười, trong đám người trẻ tuổi có thể tới tình trạng này, sợ rằng cả đại lục cũng không có mấy người.  

– Đi.  

Vân Hồng Lăng đột nhiên khẽ kêu lên một tiếng, một đạo thủ ấn quỷ dị biến hóa. Trong tay nàng lập tức có một cỗ quang mang màu trắng được đánh ra. Cỗ năng lượng quỷ dị này nhanh chóng khuếch tán trong không gian.  

Cỗ quang mang này nhanh như thiểm điện bắn về phía trước, tiếp theo trong nháy mắt hóa thành một cung điện màu trắng hơn trăm thước. Một cỗ khí tức chấn tâm động phách bắt đầu lan tràn ra chung quanh. Lúc này cả không trung cũng run lên.  

– Hồn Linh khí Địa cấp.  

Cung điện màu trắng này xuất hiện, lập tức trên đài cao có tiếng nghị luận vang lên. Thân là vũ giả, thế nhưng không ngờ lại thúc dục ra một kiện Hồn Linh khí Địa cấp, quả thực khiến cho người khác nghĩ không ra.  

Bất quá, lúc này sắc mặt Đạm Đài Tuyết Vi lại trầm xuống, nhìn Hồn Linh khí bằng cung điện này, thân thể này đột nhiên như quỷ mị nhanh chóng lùi lại.  

Thủ ấn trong tay Vân Hồng Lăng lại một lần nữa biến đổi, cung điện màu trắng kia tiếp tục mở rộng. Thế nhưng sắc mặt Vân Hồng Lăng lúc này càng thêm trắng bệch. Dường như để thúc dục cung điện màu trắng này cũng khiến nàng tiêu hao khổng lồ.  

Vào lúc Đạm Đài Tuyết Vi đang liên tục lui lại, cung điện màu trắng khổng lồ kia lập tức ầm ầm từ trên không trung đáp xuống. Một cỗ khí tức linh hồn mạnh mẽ khiến cho một ít cường giả phía xa cũng phải động dung.  

Đạm Đài Tuyết Vi tuy rằng đã nhanh chóng lùi lại, thế nhưng vẫn chậm một bước, nàng lập tức bị cung điện màu trắng kia bao phủ bên trong. Thân thể bị nhốt vào bên trong cung điện. Cảnh này khiến cho ánh mắt đám người Thiên Vân đảo khẽ đổi, có người đã có chút lo lắng.  

– Sợ rằng không vây khốn được.  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên cực kỳ ngưng trọng. Vân Hồng Lăng thân là vũ giả, thúc dục Hồn Linh khí Địa cấp, uy lực của bản thân Hồn Linh khí này đã giảm bớt đi rất nhiều. Huống chi Đạm Đài Tuyết Vi này sao lại không có nắm chắc cơ chứ. Thân là Linh Vương nhị trọng, cho dù ngạnh kháng, Vân Hồng Lăng sợ rằng khó có thể vây khốn được Đạm Đài Tuyết Vi.  

Trên đài cao, trong nội tâm không ít cường giả cũng hiểu rõ, thiên phú của Vân Hồng Lăng Vân Dương Tông này rất mạnh, lại là vũ giả tam hệ. Trong thế hệ trẻ tuổi tuyệt đối là người nổi bật, thế nhưng lần này có thể tiến vào top mười, ai cũng có thiên phú cùng thực lực biến thái a. Đạm Đài Tuyết Vi này cũng như vậy, Vân Hồng Lăng mạnh thế nhưng người khác còn mạnh hơn. Thi đấu tranh giành thứ hạng lần này quả thực chính là nơi tập trung những kẻ biến thái. Đây không phải là so xem thực lực ai mạnh hơn, mà là so xem ai biến thái hơn.  

Trong nháy mắt này, vô số ánh mắt rơi vào trên cung điện màu trắng kia, coi như là người ở khá xa, tất cả mọi người đều cảm giác bên trong cung điện màu trắng này có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn mọi người run rẩy, khí tức này khiến cho cả không trung run rẩy.  

Đông Đông.  

Đột nhiên trên cung điện màu trắng cực lớn này lay động kịch liệt. Cả không gian run rẩy, dường như bên trong cái linh khí này xảy ra chuyện gì đó.  

Phanh.  

Tiếp theo có một âm thanh trầm đυ.c cực lớn từ trong cung điện màu trắng truyền ra. Lập tức cả cung điện màu trắng run lên, một đạo lưu quang màu cam lập tức bắn ra.  

Phốc Phốc.  

Thân hình mềm mại của Vân Hồng Lăng bị đẩy lùi hơn mười bước mới đứng vững, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Cung điện Hồn Linh khí kia lúc này cũng không có cách nào tiếp tục thúc dục được nữa, lập tức hóa thành một đạo lưu quang màu trắng thu liễm lại.  

Đạm Đài Tuyết Vi đứng trên quảng trường, sắc mặt có chút tái nhợt, vừa rồi vì thoát ra nàng cũng tiêu hao một lượng chân khí khổng lồ. Kiện Hồn Linh khí vừa rồi ngay cả nàng cũng thấy rúng động, nếu không phải thực lực đối phương hơi yếu, bản thân nàng muốn thoát khốn chỉ sợ không dễ như vậy.  

– Ta thua.  

Vân Hồng Lăng lau vết máu khóe miệng mình, lập tức đem mấy khỏa đan dược nhét vào trong miệng. Tu vi của đối phương so với nàng mạnh hơn một mảng lớn, nàng bị thua cũng không có gì là mất mặt.  

Vân Khiếu Thiên khẽ thở dài, kết quả này cũng đã sớm nằm trong dự liệu của hắn. Lúc này đám người trẻ tuổi này, thiên phú của ai cũng biến thái cả.  

– Vòng thứ nhất. Đạm Đài Tuyết Vi của Thiên Vân đảo chiến thắng, có thể lựa chọn đối thủ tiếp theo để khiêu chiến. Hoặc là nghỉ ngơi một lát.  

Trên đài cao, đại hán mặc hoàng bào trong Thiên Địa các lập tức tuyên bố kết quả.  

– Ta lựa chọn nghỉ ngơi.  

Đạm Đài Tuyết Vi giơ tay lên rồi lập tức rời khỏi quảng trường. Liên tiếp khiêu chiến, đối với bản thân mà nói cực kỳ bất lợi. Trên quảng trường không ai là kẻ yếu cả. Coi như là dùng tu vi hiện tại của nàng cũng không dám khinh thường một ai.  

– Tiếp theo, Lục Vô Song của Vân Dương Tông lên đài.  

Trên đài cao vang lên thanh âm của đại hán mặc hoàng bào.  

– Vô Song tỷ, tỷ cẩn thận một chút.  

Vân Hồng Lăng nói với Lục Vô Song.  

– Muội chữa thương đi, ta sẽ cẩn thận.  

Lục Vô Song khẽ cười một tiếng, lục mang dưới chân lóe lên, thân thể xinh đẹp nhảy lên không trung rồi đáp xuống dưới.  

Lục Vô Song lên đài, đôi mắt xinh đẹp trầm xuống, ánh mắt đảo qua mọi người, cuối cùng nhìn vào Nguyên Nhược Lan rồi nói:  

– Lục Vô Song của Vân Dương Tông xin Nguyên Nhược Lan tiểu thư của Thiên Kiếm môn chỉ giáo.  

Thanh âm Lục Vô Song vừa dứt lập tức trên đài cao có không ít tiếng xôn xao vang lên. Lúc này ngay cả Lục Lâm Thiên cũng nhướng mày. Thực lực của Nguyên Nhược Lan tuyệt đối cường hãn, Lục Vô Song chủ động lựa chọn Nguyên Nhược Lan, sợ rằng cơ hội thắng của nàng quá nhỏ bé.  

– Nguyên Nhược Lan Thiên Kiếm môn phụng bồi.  

Thân hình xinh đẹp của Nguyên Nhược Lan lóe lên, rồi xuất hiện trên quảng trường. Chân khí trên người tràn ra, khí tức mạnh mẽ bắt đầu lan tràn. Từ cỗ khí tức này có thể thấy đó là Vũ Vương nhất trọng. Tiếp theo đó bàn tay trắng nõn của nàng run lên, trường kiếm tùy thân được lấy ra. Cổ tay vung lên, một cỗ kình phong mạnh mẽ dưới chân đem đám bụi phía dưới thổi về bốn phía.  

– Nguyên Nhược Làn này là Vũ Vương nhất trọng, lại là vũ giả tứ hệ, sợ rằng Lục Vô Song của Vân Dương Tông lần này phải bại rồi.  

– Vũ giả tứ hệ thiên phú hơn người, Lục Vô Song chỉ là Vũ Suất cửu trọng mà thôi, quả thực khó là đối thủ của Nguyên Nhược Lan.  

Từng tiếng nghị luận nhỏ giọng từ bốn phía vang lên, tất cả đều không coi trọng Lục Vô Song, mà ngay cả cường giả trên đài cao lúc này cũng không có mấy người cảm thấy Lục Vô Song có cơ hội.