Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1318: Lục Tâm Đồng ra trận



– Cổ chưởng môn à, ta cũng bị ngươi hại cho khuynh gia bại sản rồi.  

Ánh mắt của Kình Linh Vương của Thiên Địa Các mang theo vẻ bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Cổ Kiếm Phong, đau lòng giơ tay móc ra mười bộ vũ kỹ huyền cấp cao giai, đây chính là của cải hắn để dành cả đời đó, nhưng lần này đều trôi theo nước cả rồi, ấy cũng là do mình nhìn nhầm cả.  

Vân Tiếu Thiên lúc này cũng không quan tâm tới vẻ mặt đau lòng của mọi người, Tứ Các Tứ Đảo, Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang, Tam Tông Tứ Môn, cộng thêm mười bộ của Kình Linh Vương thì tổng cộng thu được một trăm chín mươi bộ vũ kỹ huyền cấp cao giai, đối với Vân Dương Tông mà nói thì đây rõ ràng là phát tài rồi.  

Nhìn thấy Vân Tiếu Thiên thu hoạch được nhiều vũ kỹ huyền cấp cao giai như vậy, tất cả sơn môn khác chỉ có thể hâm mộ và ghen tị mà thôi, trong Phi Linh Môn có đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Tả Thiên Khung, Linh Vũ Song Quái, Thanh Hoả Lão Quỷ nhìn mà thèm chảy cả dãi.  

Đám người Vân Dương Tông lúc này kích động không thôi, một trăm chín mươi bộ vũ kỹ huyền cấp cao giai, lần này lãi to rồi.  

– Tông chủ, lần này trở về chúng ta nên thưởng cho Vô Song một phen mới được.  

Tạ trưởng lão mỉm cười, không quên xin tí phúc lợi cho đệ tử bảo bối của mình.  

– Đương nhiên là phải như vậy rồi, thứ trong Vân Dương Tông có thì tuỳ nàng chọn.  

Vân Tiếu Thiên lập tức đáp ứng xuống.  

Trên quảng trường, lúc này Lục Vô Song bỏ quyền khiêu chiến, bắt đầu lui ra, nhét vài viên đan dược vào trong miệng.  

– Trận thứ ba, Vân Hồng Lăng của Vân Dương Tông lên sân.  

Âm thanh của đại hán mặc áo vàng quanh quẩn trên quảng trường, Vân Hồng Lăng đứng thứ bảy, kế tiếp chính là tới lượt Vân Hồng Lăng lên sân.  

Trải qua một vòng nghỉ ngơi, thương thế của Vân Hồng Lăng cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu, sắc mặt vẫn cứ tái nhợt như cũ, lúc này thân ảnh cũng lập tức loé lên, thân ảnh xinh đẹp đã hạ xuống tràng.  

– Tâm Đồng, ngươi lên đây đi.  

Lúc mọi người vẫn còn đang bàn luận xem rốt cuộc là Vân Hồng Lăng sẽ khiêu chiến với ai thì ánh mắt của Vân Hồng Lăng lại rơi xuống người của Lục Tâm Đồng, xem ra là muốn chọn Lục Tâm Đồng.  

Lục Tâm Đồng nhướng mày, thân ảnh lập tức loé lên, linh lực lập lòe, dưới chân có bạch quang loé lên, thân hình nhìn có vẻ nhu nhược trong nháy mắt đã lên trên quảng trường.  

– Đây…  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên hơi run lên, Vân Hồng Lăng chọn Lục Tâm Đồng, sợ là lúc Vân Hồng Lăng toàn thịnh cũng không thể nào thắng nổi Lục Tâm Đồng, huống hồ gì là Vân Hồng Lăng lúc này còn đang mang thương tích trên người.  

Theo Lục Tâm Đồng lên tràng, tất cả người trong Phi Linh Môn đều đưa mắt nhìn.  

– Tẩu tử, thương thế của ngươi thế nào rồi.  

Lục Tâm Đồng lên tràng, ánh mắt loé lên, hỏi Vân Hồng Lăng.  

– Không sao hết.  

Vân Hồng Lăng nói.  

– Tẩu tử, vì ca ca, vì Phi Linh Môn, muội nhất định phải thắng, sợ là chỉ có thể đắc tội mà thôi.  

Lục Tâm Đồng nhìn Vân Hồng Lăng nói.  

– Nha đầu ngốc, muội cho là ta không nhìn ra hay sao, thực lực của muội bây giờ, ta căn bản không thể nào chống lại được, dù sao thì thua trong tay người khác cũng là thua, thua trong tay của muội cũng là thua, tiếp theo phải xem muội rồi.  

Âm thanh của Vân Hồng Lăng vừa dứt thì ánh mắt lập tức nhìn về phía đài cao, nói:  

– Vân Hồng Lăng của Vân Dương Tông nhận thua, Lục Tâm Đồng thắng.  

Vân Hồng Lăng trực tiếp nhận thua khiến cho đám người đứng xem bên ngoài có chút xôn xao, bất quá trên đài cao cũng chẳng có ai lấy làm lạ hết, Vân Tiếu Thiên khẽ thở dài, trong lòng cũng coi như hiểu, nữ nhi của mình gặp phải Lục Tâm Đồng, căn bản là không làm được gì, một thân độc công của Lục Tâm Đồng, trêu vào chỉ tổ gia tăng thương thế cho bản thân mà thôi.  

– Tẩu tử, tỷ…  

Sắc mặt của Lục Tâm Đồng đại biến.  

– Được rồi, muội cứ tiếp tục khiêu chiến đối thủ đi, lúc trước trên đại hội Tam Tông Tứ Môn, ca ca của muội đoạt được quán quân, muội là muội muội của hắn, không thể để cho hắn mất mặt đó.  

Vân Hồng Lăng cong môi nói xong lập tức đi xuống đài.  

– Hồng Lăng, ngươi nói Tâm Đồng sẽ khiêu chiến ai đây.  

Đối với việc Vân Hồng Lăng trực tiếp nhận thua, dường như Lục Vô Song cũng chẳng lấy làm lạ.  

– Ta không biết.  

Vân Hồng Lăng lắc đầu nói.  

– Lục Tâm Đồng của Phi Linh Môn trực tiếp được một tích phân, người thắng có thể lựa chọn đối thủ tiếp theo.  

Trên đài cao, vang lên tiếng tuyên bố của đại hán mặc áo vàng.  

Lục Tâm Đồng đưa mắt nhìn mọi người, cuối cùng lại dừng ở chỗ Lục Lâm Thiên, Dương Quá và cả Lam Thập Tam, dường như đang do dự cái gì đó.  

– Tiểu cô nương này, ngàn vạn lần đừng có mà chọn trúng mình.  

Lục Lâm Thiên nghĩ thầm, nếu như mình mà đấu với tiểu cô nương này thì kết quả sẽ vô cùng phiền toái.  

– Lục Tâm Đồng của Phi Linh Môn, xin mời Lam Thập Tam của Thiên Địa Các chỉ giáo.  

Ngay trong lúc không khí trở nên căng thẳng, Lục Tâm Đồng rốt cuộc cũng chọn được đối thủ, mà đối thủ này cũng khiến cho người ta cảm thấy có chút bất ngờ.  

– Ha ha, tiểu cô nương có đảm lược, Lam Thập Tam Thiên Địa Các xin phụng bồi.  

Một tiếng cười sang sảng vang lên, lam bào của Lam Thập Tam run lên, thân ảnh của hắn loé lên một cái đã đi tới trước mặt Lục Lâm Thiên.  

– Thập Tam, cố lên!  

– Thập Tam, đánh bại Lục Tâm Đồng đi.  

Lam Thập Tam lên tràng, lập tức có không ít âm thanh của thiếu nữ vang lên, trình độ nhiệt tình của họ thật khiến cho người ta kinh ngạc.  

– Lục Tâm Đồng, đánh bại Lam Thập Tam đi.  

– Đánh bại Lam Thập Tam.  

Lúc này, những người ủng hộ Lục Tâm Đồng cũng phản kích lại không chút khách khí, nhất thời ồn vang tới tận trời, người ủng hộ của hai người bọn họ là nhiều nhất, lúc này đều gào lên tạo thành âm thanh vang vọng khắp cả quảng trường.  

Lục Tâm Đồng đối đầu với Lam Thập Tam, một bên chủ tu luyện độc công lại có thiên phú khủng bố nhất, một bên là thánh tử trong Thiên Địa Các, lúc này hai người giao thủ với nhau, một đám cường giả trên đài cao đều dõi mắt nhìn chăm chú.  

– Tiểu cô nương, ngươi chính là muội muội của Lục Lâm Thiên sao?  

Lam Thập Tam nhìn về phía Lục Tâm Đồng, ánh mắt loé lên, trên gương mặt tuấn lãng hiện lên ý cười nhàn nhạt.  

– Không sai.  

Lục Tâm Đồng đáp.  

– Hai năm trước ta từng giao thủ với ca ca của ngươi, thực lực của ca ca ngươi cũng không tệ, chỉ là lần này hắn không tới tham gia, khiến ta cảm thấy có chút tiếc nuối.  

Lam Thập Tam nói.  

– Ca ca của ta không tới thì có ta tới cũng vậy mà thôi, nhất định sẽ không để ngươi cảm thấy thất vọng đâu.  

Lục Tâm Đồng nói.  

– Vậy thì phải xem thực lực của ngươi rồi.  

Lam Thập Tam mỉm cười, nói:  

– Ngươi ra tay trước đi.  

– Xuy!  

Ngay lúc Lam Thập Tam vừa dứt lời thì Lục Tâm Đồng cũng đã sớm triển khai công kích, bên trên thân ảnh yếu đuối kia, lúc này khói độc màu đen dày đặc quanh người trong nháy mắt liền hội tụ lại, linh lực tuôn ra dữ đội, đồng thời còn có một mũi hương gay mũi rất khó ngửi lập tức khuếch tán ra khắp quảng trường, khói độc đầy trời trực tiếp ùa về phía Lam Thập Tam.