Trên một khối đá bằng phẳng, chung quanh tràn ngập quang mang nửa trắng nửa đen. Trong cỗ quang mang nửa trắng nửa đen này có độc khí quanh quẩn, bên trong tràn ngập khí tức khiến tim người ta đập nhanh. Một cỗ khí tức cường hãn đang bắt đầu kéo lên.
Trong không gian có một cỗ năng lượng thiên địa bàng bạc bắt đầu hội tụ. Theo cỗ khí tức kia kéo lên, gợn sóng trong không gian ngày càng ba động kịch liệt. Sau đó cỗ khí tức này tăng lên giống như trẻ tre. Một cỗ khí tức khiến cho linh hồng run rẩy khuếch tán ra chung quanh.
Phù.
Dương Quá đang tu luyện cảm nhận cỗ khí tức ba động này lập tức thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt mở ra. Tinh quang trong mắt chợt lóe. Ánh mắt thu liễm lại mang theo sự kinh ngạc nhìn về phía Lục Tâm Đồng.
Cỗ năng lượng trong thiên địa bàng bạc bị tác động tới không ngừng quay chung quanh Lục Tâm Đồng. Một cỗ khí tức cường hãn từ trên hòn đảo nhỏ này trực tiếp phóng lên cao.
Phanh.
Một tiếng trầm muộn vang lên. Đám quang mang nửa trắng nửa đen tán loạn giống như gợn sóng cuồn cuộn khuếch tán trên đảo nhỏ. Khí tức cường hãn tới mức kinh khủng ba động. Thế nhưng sự ba động trên hòn đảo hoang vắng, yêu thú không dám tới gần này lại không có ai có thể cảm nhận được.
Sưu Sưu.
Cỗ khí tức này một lát sau mới bình ổn lại rồi ổn định. Trong nháy mắt hắc mang nồng nặc cùng với một cỗ khí tức quỷ dị co rút lại. Sau khi co rút lại, thân hình Lục Tâm Đồng mới chậm rãi xuất hiện.
Phù.
Hắc mang cùng với một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa đều bị thôn phệ vào trong cơ thể Lục Tâm Đồng. Khi đạo hắc mang cuối cùng chui vào trong thân thể nhỏ nhắn xinh xắn kia, không trung lập tức an tĩnh lại.
Phù.
Mãi một lúc lâu sau, Lục Tâm Đồng mới mở mắt ra, trong đôi mắt sáng sủa kia có một cỗ tinh quang bắn ra khiến cho người khác không dám nhìn thẳng. Tinh quang trong chốc lát thu liễm lại. Mà trong mi tâm thân thể nhỏ nhắn này có một đạo quang ảnh màu vàng bắn ra quang mang quỷ dị dần dần thu liễm. Ngay sau đó một ngụm trọc khí từ trong cơ thể Lục Tâm Đồng được thở ra.
– Tâm Đồng, muội đột phá thật nhanh nha.
Thân ảnh lóe lên, Dương Quá xuất hiện bên người Lục Tâm Đồng, trong mắt có chút kinh ngạc nói:
– Xem ra hiện tại ta không thể thắng được muội nữa rồi.
– Đại ca, có lẽ huynh cũng sắp đột phá tới Vũ Vương ngũ trọng rồi nha. Chờ sau khi huynh đột phá, muội cũng không thắng được huynh nữa.
Lục Tâm Đồng đứng lên, cảm nhận hồn anh và linh lực trong người được tăng cường không ít, nàng khẽ mỉm cười nói.
– Không biết bao lâu nữa Tiểu Long mới đột phá.
Dương Quá lập tức nhìn về phía Tiểu Long. Đã mười ngày trôi qua, từ khí tức cường hãn trên người Tiểu Long lúc này có thể thấy được dường như còn chưa đạt tới trình độ có thể đột phá.
– Tiểu Long nhất định có thể thuận lợi đột phá.
Lục Tâm Đồng nhìn Tiểu Long. Lúc này thân thể to lớn của Tiểu Long đang hấp thu năng lượng trong thiên địa tố thể. Trong thân thể to lớn liên tục truyền ra tiếng trầm muộn. Đồng thời thân thể co quắp không ngừng như chứng minh sự đau đớn mà Tiểu Long đang phải chịu đựng.
– Ca ca đâu rồi?
Lục Tâm Đồng nhìn chung quanh cũng không phát hiện ra Lục Lâm Thiên.
– Chủ nhân đang tu luyện phía sau. Người đã tu luyện liên tục mười ngày rồi, chuyện này vô cùng kỳ quái. Ta và Tuyết Sư cũng không dám quấy rầy.
Phi Thiên Ngô Công nhảy lên vai Lục Tâm Đồng sau đó xoay quanh vai nàng rồi nói.
– Ồ?
Lục Tâm Đồng nghi hoặc ồ lên một tiếng. Sau đó cùng với Dương Quá nhanh chóng đi về phía sau đảo nhỏ. Khi hai người nhìn thấy một màn trước mắt cũng cực kỳ kinh ngạc.
Trước mặt hai người lúc này quanh người Lục Lâm Thiên được một dòng nước bao phủ, sóng nước ầm ầm đánh lên trên dải đá ngầm phía dưới. Bọt nước bắn tung tóe, dòng nước dường như vô hình trung bị một lực lượng nào đó dẫn dắt khiến cho dòng nước trực tiếp bao phủ người Lục Lâm Thiên.
Trên người Lục Lâm Thiên tràn ngập lam quang. Từ ngoài khơi có một dòng xoáy chừng trăm thước quanh quẩn chung quanh Lục Lâm Thiên. Dòng nước này từ trong hải vực bị dẫn dắt tới thân thể Lục Thiếu Du, sau khi xoay tròn một vòng lại trở về hải vực. Cảnh tượng vô cùng huyền ảo.
Mặc dù là như vậy, thế nhưng quanh người Lục Lâm Thiên lúc này không bị nhiễm một giọt nước nào. Một cỗ năng lượng thuộc tính thủy bàng bạc hội tụ. Trong năng lượng bàng bạc có một cỗ uy áp mạnh mẽ tràn ra.
– Năng lượng thuộc tính thủy thật mạnh mẽ.
Dương Quá cực kỳ kinh ngạc. Cỗ năng lượng thuộc tính thủy này khiến cho hắn cực kỳ khϊếp sợ. Bởi vì không lĩnh ngộ thuộc tính thủy tới một tình độ nhất định thì sẽ không có uy thế kinh người như vậy.
– Đi.
Lúc này trong dòng xoáy đột nhiên vang lên một tiếng quát nhẹ. Thân hình Lục Lâm Thiên đột nhiên đứng thẳng lên. Y phục màu xanh trên người tung bay. Cánh tay vung lên, dòng xoáy chung quanh người lập tức hóa thành một đạo quang trụ màu xanh. Cả không trung lập tức run rẩy. Đạo quang trụ màu xanh này lập tức đánh về phía hải vực.
Phanh Phanh.
Thanh âm bạo liệt vang lên liên tiếp trên hải vực, sóng nước tạo thành những giọt nước bắn tung tóe. Toàn bộ hải đảo cũng run lên.
Phù.
Lục Lâm Thiên thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể. Tinh quang trong mắt chợt lóe. Khi Lục Lâm Thiên quay đầu lại nhìn Lục Tâm Đồng và Dương Quá, cảm nhận khí tức trên người Lục Tâm Đồng, Lục Thiếu Du lập tức kinh ngạc nói:
– Tâm Đồng, muội đột phá Linh Vương tam trọng rồi sao?
– Muội vừa mới đột phá.
Tâm Đồng nhìn ca ca, trong mắt cũng hiện lên sự kinh ngạc. Tuy rằng nàng không phải là vũ giả thế nhưng cũng có thể cảm giác được. Vừa rồi ca ca lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính thủy rất mạnh mẽ.
– Chủ nhân, phía trước có không ít người đang tới.
Trong bầu trời, Thiên Sí Tuyết Sư bay xung quanh tầng trời thấp nói vọng xuống:
– Tổng cộng có năm trăm người đang đi tới nơi này.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, quang mang dưới chân chợt lóe. Chân khí bùng ra rồi lập tức nhảy lên không trung. Phía xa, lúc này có không ít điểm đen nhanh chóng đi tới. Tâm thần tỏa ra, linh hồn lực bao phủ không gian. Lục Lâm Thiên lập tức nhận ra phía xa đang có không ít thuyền đi về phía hải đảo này.
– Một đám hải tặc sao?
Tâm thần đảo qua, Lục Lâm Thiên lập tức biết được lai lịch của đám người này. Hẳn chính là hải tặc trong lời đồn.
– Đám người trên thuyền nghe rõ đây. Dám tới gần hải đảo trăm thước gϊếŧ không tha.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, thanh âm quanh quẩn trong không trung. Đối phó với đám hải tặc này có lẽ cũng không có thứ gì tốt. Quan trọng nhất chính là Tiểu Long đang đột phá, cũng không thể bị người khác quấy rối.
Thanh âm của Lục Lâm Thiên trong nháy mắt quanh quẩn trên hải vực, lọt vào tai đám người trên thuyền. Trong thanh âm này mang theo một cỗ lực lượng vô hình khiến cho linh hồn người nghe không khỏi run rẩy.
– Nhanh dừng thuyền. Nhanh.
Có vài tiếng hét nhanh chóng vang lên, mấy chiếc thuyền bé lập tức dừng lại. Thế nhưng mấy chiếc thuyền lớn dẫn đầu, cũng phải đi tiếp chừng trăm thước rồi mới dừng lại được.