– Lâm Thiên đệ đệ, đệ trốn không thoát đâu. Theo ta đi Thiên Vân đảo một chuyến đi.
Mộ Dung Lan Lan mỉm cười, cảm thấy Lục Lâm Thiên đã là nỏ mạnh hết đà, không thể phản kháng cho nên lập tức nói. Thế nhưng trong lòng nàng lúc này cũng phải âm thầm sợ hãi than, thực lực của Lục Lâm Thiên này quả thực không phải là thứ mà đệ tử Đạm Đài Tuyết Vi của nàng có thể chống lại. Nếu như thực lực Lục Thiếu Du mạnh hơn một chút, nàng muốn vây khốn hắn quả thực sẽ vô cùng khó khăn.
– Ồ?
Ngay khi Mộ Dung Lan Lan nói xong sắc mặt lập tức biến đổi, một cỗ năng lượng ba động kinh khủng khiến cho tim nàng đập nhanh hơn đột nhiên từ không gian cách đó không xa truyền ra.
Cảm nhận loại năng lượng ba động cường hãn này, trong mắt Mộ Dung Lan Lan hiện lên vẻ kinh ngạc, lập tức ngẩng đầu nhìn lên không trung. Lúc này trong không trung đột nhiên có một đầu yêu thú phi hành khổng lồ đang bay tới, chỉ một cái lắc mình lập tức hiện lên trong mắt mọi người. Trên lưng đầu yêu thú phi hành này có năm đạo thân ảnh, mà cỗ năng lượng ba động kinh khủng kia là đến từ trên người yêu thú phi hành này.
– Khặc khặc. Quả nhiên vô cùng náo nhiệt. Không nghĩ tới Thiên Vân đảo cũng tới. Thế nhưng ngày hôm nay Lục Lâm Thiên là của chúng ta, người Thiên Vân đảo mau rời đi.
Lúc này trên lưng yêu thú phi hành truyền đến ba động rất nhỏ. Gợn sóng trong không gian lắc lư, đồng thời năm đạo thân ảnh trên lưng yêu thú xuất hiện trong không gian gần Mộ Dung Lan Lan và Lục Lâm Thiên.
Trong năm đạo thân ảnh này, phía trước có một thân ảnh xinh đẹp. Trên dung nhan tuyệt mỹ mang theo vẻ lạnh lùng cùng với một cỗ sát khí. Chỉ là không thể không nói nữ tử này xinh như thiên tiên. Bên người thân ảnh xinh đẹp này còn có một lão giả và một lão bà, tuổi tác chừng lục tuần.
Lão giả kia luôn luôn mỉm cười, giống như là vừa gặp phải chuyện vui, lão bà kia thì vẻ mặt âm trầm, mang theo vẻ tức giận, dường như có người vừa mới gϊếŧ cha của nàng. Mà khí tứ quanh thân hai người này tuy rằng đều được thu liễm, thế nhưng vô hình trung cũng khiến cho người liếc mắt nhìn hai người cảm nhận được áp lực cực kỳ lớn.
Sau lưng hai người là một người mặc hắc bào, một người mặc áo xám. Ngay cả đầu cũng bị áo choàng màu xám bao phủ, chỉ có đôi mắt giống như soi hiện lên, trong mắt bắn ra hàn mang yếu ớt thế nhưng lại cực kỳ sắc bén.
Năm người này xuất hiện ánh mắt Lục Lâm Thiên lập tức biến đổi, năm người vừa mới xuất hiện này có ba người Lục Lâm Thiên biết vô cùng rõ. Mà ánh mắt của Lục Thiếu Du cuối cùng xuyên qua không gian vặn vẹo nhìn vào trên người lão giả và lão bà kia. Khí tức trên người hai người này cường hãn tới mức kinh khủng.
– Linh Vũ giới?
Trong nháy mắt Mộ Dung Lan Lan cũng nhìn năm người, khi ánh mắt nhìn vào trên người lão giả và lão bà kia, sau khi suy nghĩ một lát, ánh mắt quyến rũ kia lập tức đại biến.
– Lần này phiền phức lớn rồi, Linh Vũ giới lại thêm Thiên Vân đảo, họa vô đơn chí a.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, hắn thật không ngờ lúc này lại đột nhiên nhảy ra thêm một Linh Vũ giới. Phiền phức lần này của hắn không phải lớn bình thường nữa. Linh Vũ giới so với Thiên Vân đảo còn mạnh hơn rất nhiều.
Giữa không trung, ánh mắt Lăng Thanh Tuyền nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên. Ánh mắt lạnh lùng không có một chút ba động nào. Hoàn toàn không nhìn vào người khác, thậm chí ngay cả Mộ Dung Lan Lan nàng cũng không liếc mắt nhìn lấy một lần.
– Người của Thiên Vân đảo đi đi, nơi này không còn việc của các ngươi nữa.
Lão bà phía sau Lăng Thanh Tuyền lên tiếng, ánh mắt trầm xuống, thanh âm lạnh lẽo quanh quẩn trong không trung.
Sưu Sưu.
Thủ ấn trong tay Mộ Dung Lan Lan được thu lại, áp lực quanh thân Lục Lâm Thiên lập tức tiêu tán.
Trong nháy mắt Lục Lâm Thiên đem mấy khỏa đan dược nhét vào trong miệng. Kế tiếp sợ rằng phiền phức của hắn còn lớn hơn. Trong lòng Lục Lâm Thiên hiểu rõ, người của Thiên Vân đảo mặc dù đang đối phó với hắn, thế nhưng Lục Thiếu Du có thể cảm giác được Mộ Dung Lan Lan này cũng không hạ sát thủ, đối với hắn còn có cố kỵ. Thế nhưng Linh Vũ giới lại không giống như vậy. Kế tiếp đối với hắn mà nói chính là sinh tử chiến. Thực lực của đám người Linh Vũ giới này, đặc biệt là lão giả cùng với lão bà kia Lục Thiếu Du đã cảm nhận được, hai người này sợ rằng đã tới cấp bậc Vũ Tôn, khí tức không dưới Sát Phá Quân.
Phía xa, mọi người đang chiến đấu kịch liệt cũng lập tức dừng lại. Hỏa Đan Vương Trương Thắng lập tức đi tới bên cạnh người Mộ Dung Lan Lan. Đồng thời cũng nhìn vào lão giả cùng lão bà kia, cảm nhận khí tức như ẩn như hiện trên người hai người khiến cho tim hắn đập nhanh hơn vài phần.
Hai người Tuyệt Linh Vương và Cao Trường Cung cũng chỉ có thể oán hận dừng tay. Cao Trường Cung có không ít thương thế trên người. Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long, Như Hoa đi tới phía sau Lục Lâm Thiên.
Lúc này, nhân mã ba phương tạo thành thế chân vạc đứng trên không trung.
– Hỉ Nộ, Vô Thường. Không ngờ các ngươi cũng gia nhập Linh Vũ giới.
Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan nhìn vào lão bà và lão giả, sắc mặt cực kỳ kinh ngạc. Hai người này nàng không khó để nhận ra thân phận. Dù sao toàn bộ đại lục, thực lực và danh tiếng của hai người này không để nhận ra. Phu phụ Hỉ Nộ Vô Thường thành danh chí ít đã hơn trăm năm trước. Gần hai mươi năm trước hai người này đã không lộ diện. Có người suy đoán hai người đã bị cừu gia gϊếŧ chết, hoặc là bỏ mạng tại hung địa. Thế nhưng thật không ngờ hai ngươi này lại gia nhập Linh Vũ giới. Từ khí tức trên người hai người có thể thấy được, hai người này đều đột phá tới cấp bậc Vũ Tôn.
– Tiểu oa nhi, ngươi chính là đảo chủ hiện tại của Thiên Vân đảo sao? Không ngờ ngươi lại nhận ra hai người chúng ta. Thiên Vân đảo các ngươi tốt nhất nên rời đi. Lục Lâm Thiên này là của Linh Vũ giới chúng ta. Thiên Vân đảo ngươi không nên động vào thì tốt hơn.
Lão giả kia khi nói chuyện không một giây nào là không cười, thân thể béo giống như phật Di Lặc.
– Chuyện Thiên Vân đảo đang xử lý mà Linh Vũ giới các ngươi cũng muốn nhúng tay vào sao? Sợ rằng Linh Vũ giới các ngươi còn chưa có thực lực này.
Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan không ngừng biến ảo, nhìn lão giả và lão bà, lại nhìn vào người Lục Lâm Thiên, vẻ mặt bắt đầu ngưng trọng.
– Tiểu Long, có cơ hội lập tức mang mọi người rời đi, không cần để ý tới ta.
Lục Lâm Thiên truyền âm nói với Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Như Hoa.
Đồng thời, thanh âm Mộ Dung Lan Lan vừa dứt, ánh mắt Lăng Thanh Tuyền từ trên người Lục Lâm Thiên thu lại, nhìn Mộ Dung Lan Lan rồi nói:
– Lục Lâm Thiên chính là người mà Linh Vũ giới ta muốn, ai dám nhúng tay gϊếŧ không tha.
– Hay cho một Linh Vũ giới, các ngươi quả thực coi trời bằng vung. Linh Vũ giới ngươi mấy năm nay hoạt động trong Đông Hải, lẽ nào các ngươi cho rằng Tứ các Tứ đảo chúng ta không biết hay sao? Xem ra lần này không thể tiếp tục để cho các ngươi hoành hành nữa rồi.