Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1584: Lưu Nhất Thủ phát uy (2)



Hai cỗ khôi lỗi đánh tới khiến cho sắc mặt trưởng lão Địa các bên phải đại biến. Thân hình nhanh chóng thối lui, đồng thời chân khí trên người bạo phát. Một chưởng hung hãn lập tức được đánh về phía một đầu khôi lỗi trước người.  

Đối với một chưởng này, đầu khôi lỗi kia căn bản không thèm để ý. Quang mang trên người đại thịnh, tiếp theo, đầu khôi lỗi này cũng trực tiếp đánh ra một chưởng về phía trưởng lão Địa các kia.  

Phanh.  

Chưởng ấn hung hãn của trưởng lão Địa các kia vừa mới đánh ra lập tức va chạm với chưởng ấn của khôi lỗi. Một tiếng nổ vang vọng, thân thể người này trực tiếp bị đẩy lùi mấy chục thước. Mà đầu khôi lỗi kia lại không có việc gì.  

Phanh.  

Chỉ trong nháy mắt một đầu khôi lỗi thân thể như quỷ dị xuất hiện, không chút khách khí đem một đạo quyền ấn nện vào trên người trưởng lão Địa các này.  

Khục khục.  

Không có một chút ngăn cản nào, hộ thân cương khí do người này bố trí lập tức vỡ nát, miệng phun ra một ngụm máu tươi.  

Sưu Sưu.  

Đồng thời một cỗ kình phong mạnh mẽ bắn tới. Đầu khôi lỗi kia cũng không dừng lại mà tiếp tục phóng tới người này. Năng lượng cường hãn như một cơn lũ từ trong cơ thể đầu khôi lỗi này bộc phát ra. Một đạo trảo ấn trực tiếp được bổ vào trên người Vũ Suất lục trọng kia.  

Cạch Cạch.  

Dưới trảo ấn, không gian khẽ run rẩy, con ngươi người này co rút, toàn thân trực tiếp hóa thành huyết vụ rơi xuống cánh rừng phía dưới.  

Sau khi đánh chết Vũ Suất lục trọng này, hai cỗ khôi lỗi kia lập tức lao thẳng về phía trước. Ba cỗ khôi lỗi lập tức vây công trưởng lão Thiên Địa các còn lại.  

Ba cỗ khôi lỗi từ ba phía đánh tới, không gian bị kình phong làm cho rung động. Tiếng xé gió vang lên không ngừng. Ba cỗ khôi lỗi cấp sáu cao giai trực tiếp phong tỏa không gian. Năng lượng bạo phát, ba đạo quyền ấn lập tức được đánh ra.  

Thanh âm chói tai vang vọng trong không trung. Toàn bộ không gian liên tục run rẩy.  

– Không xong.  

Ánh mắt người này biến đổi, sắc mặt khó coi tới cực điểm. Ba cỗ khôi lỗi cấp sáu cao giai tương đương với ba Vũ Suất bát trọng, thậm chí là Vũ Suất cửu trọng vây công hắn. Hắn chỉ là Vũ Suất lục trọng làm sao có thể là đối thủ. Trong lúc miệng thầm hô một tiếng không xong thì cũng chỉ có thể bố trí một đạo hộ thân cương khí.  

Oanh.  

Quyền ấn của ba cỗ khôi lỗi phân biệt từ ba hướng tạo thành thế tam giác đánh vào trên cương khí của Vũ Suất lục trọng kia. Thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên. Kình khí cường hãn từ ba điểm tiếp xúc bắn ra. Không gian chung quanh xuất hiện vô số cái khe giống như mạng nhện không ngừng lan tràn ra chung quanh.  

Khục khục.  

Hộ thân cương khí bị nghiền nát. Người này lập tức phun ra một ngụm máu tươi. Dưới công kích mạnh mẽ như vậy lập tức mất đi sinh cơ.  

Ba cỗ khôi lỗi đánh chết hai người, ánh mắt Hoàng Đan không khỏi có chút sợ hãi, mang theo sự kinh ngạc nhìn vào Lưu Nhất Thủ. Chưởng môn quả nhiên cực kỳ coi trọng Lưu Nhất thủ, không ngờ lại đem ba cỗ khôi lỗi cấp sáu cao giai giao cho Lưu Nhất Thủ này.  

– Tiểu Bạch, ngươi có muốn hỗ trợ hay không?  

Sau khi đánh chết hai Vũ Suất lục trọng, Lưu Nhất Thủ đắc ý nhìn vào khuôn mặt đang khó coi tới cực độ của trưởng lão Địa các đang đối phó với Lục Tiểu Bạch.  

– Không cần. Một Vũ Suất lục trọng mà thôi, không thành vấn đề.  

Lục Tiểu Bạch lăng không mà đứng. Trường bào tung bay, cũng coi như là khí thế bất phàm. Tuy rằng hắn không phải là đệ tử của Nam thúc, thế nhưng quả thực đã trải qua sự dạy dỗ của Nam thúc. Tuy rằng không có những con bài chưa lật mạnh mẽ như Lục Lâm Thiên, thế nhưng cũng vẫn có không ít con bài chưa lật.  

– Con mẹ nó, mới chỉ là Vũ Suất lục trọng mà đã muốn đối phó với chúng ta. Các ngươi quả thực quá tự đại, cho dù cả ba người các ngươi cùng nhau tới thì hôm nay cũng không chiếm được chỗ tốt nào.  

Lục Tiểu Bạch lạnh nhạt nói. Thanh âm vừa dứt, ánh mắt lạnh lẽo, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh trường côn màu đỏ. Trên trường côn tràn ngập hỏa diễm. Đây chính một kiện Vũ linh khí Huyền cấp đỉnh phong gần với Địa cấp mà Lục Lâm Thiên đưa cho hắn khi trước.  

Cầm trường côn màu đỏ trong tay, quanh thân Lục Lâm Thiên trong lúc vô hình có vô số chân khí thuộc tính hỏa từ lỗ chân lông tràn ra. Hỏa diễm lập tức tràn ngập thân thể, khí thế quanh thân Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng tăng vọt.  

– Kình Thiên Viêm Hỏa côn.  

Lục Tiểu Bạch hét lớn một tiếng, bàn chân khẽ bước một bước. Vô số hỏa diễm từ dưới chân bạo phát ra. Trong nháy mắt tràn ngập không gian to lớn. Một cỗ năng lượng thuộc tính hỏa bàng bạc kéo tới. Bên trong hỏa diễm, Lục Tiểu Bạch giống như hỏa thần, thanh thế vô cùng kinh khủng khiến cho đám người Hoàng Đan, Lưu Nhất Thủ, Lưu Uyển líu lưỡi. Có thể câu động năng lượng trong thiên địa, dây rõ ràng là vũ kỹ Huyền cấp trung giai.  

Đồng thời trường côn trong tay Lục Tiểu Bạch được đánh ra đem theo một đám tàn ảnh lớn. Hỏa diễm nóng bỏng đại thịnh, cuối cùng trực tiếp bao phủ không gian. Côn ảnh ngập trời khiến cho không gian vặn vẹo. Nhiệt độ trong không gian đột nhiên tăng cao, giống như hơi nước trong không khí giờ phút này đều bị đun sôi.  

Cảm nhận sự biến hóa trong không gian, Vũ Suất lục trọng của Thiên địa các cả kinh. Thực lực của Lục Tiểu Bạch này không ngờ lại kinh khủng tới như vậy. Người này lập tức lùi về phía sau, hắn tự biết bằng vào thực lực của bản thân mình còn chưa thể chống lại được Lục Tiểu Bạch. Lục Tiểu Bạch này chỉ có tu vi Vũ Suất lục trọng thế nhưng khi giao thủ hắn mới biết được. Thực lực bản thân của Lục Tiểu Bạch so với hắn còn mạnh hơn nhiều. Lại thêm Vũ linh khí và vũ kỹ Huyền cấp trung giai khiến cho hắn biết mình không phải là đối thủ.  

Nhưng mà Vũ Suất lục trọng này hối hận cũng đã muộn. Côn ảnh ngập trời đánh xuống phong tỏa không gian chung quanh người hắn. Khí tức nóng bỏng từ bên trên tràn ngập ra khiến cho tên trưởng lão này cảm thấy lạnh lẽo.  

Phanh Phanh.  

Toàn bộ không gian giống như vỡ nát, kình khí nóng bỏng mang theo thanh âm bạo liệt giống như tiếng sấm vang vọng trong không trung. Khi tất cả trở lại bình thường thì Vũ Suất lục trọng kia đã hóa thành mảnh nhỏ biến mất trong không trung.  

– Thật mạnh.  

Lưu Nhất Thủ cảm thán. Thực lực của Lục Tiểu Bạch so với khôi lỗi bên người hắn còn mạnh hơn.  

– Chúng ta nhanh trở lại Phi Linh môn, việc này sợ rằng không bình thường. Không ngờ lại có người dám xuất thủ với chúng ta. Phía sau sợ rằng còn có ý đồ khác. Phải mau chóng tìm chư vị cung phụng để thương nghị.  

Lục Tiểu Bạch thu hồi Vũ Linh khí rồi đáp xuống lưng yêu thú phi hành. Lần chặn gϊếŧ này đối với hắn mà nói, không tạo thành một chút ảnh hưởng nào. Thế nhưng điều khiến cho hắn chân chính lo lắng chính là người phía sau, chuyện này sợ rằng không đơn giản.  

– Không biết là ai đang âm thầm đối phó Phi Linh môn ta.  

Hoàng Đan khẽ nói.  

Trong mật thất tối đen có không ít dạ minh châu phát ra ánh sáng nhu hòa. Vết máu trên thân Lục Lâm Thiên đã bắt đầu khô lại, thậm chí thoạt nhìn còn có cảm giác huyết nhục mơ hồ. Cảm giác ngứa ngáy, đau đớn khi vết máu đóng vảy khiến cho Lục Lâm Thiên cực kỳ khó chịu. Toàn thân tràn ngập cái cảm giác kia làmn cho trong lòng Lục Thiếu Du lại hận Lăng Thanh Tuyền thêm một phần. Nữ nhân này quả thực vô cùng độc ác.