Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1596: Cường giả chiến đấu (2)



– Quá mạnh mẽ, giống như là mang theo lực lượng dời núi lấp biển vậy.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên có chút run rẩy, âm thầm lo lắng. Nữ tử tuyệt mỹ bên người hắn không biết có thể chống lại nam tử này hay không. Công kích kinh khủng như vậy một khi bạo phát, Lục Lâm Thiên thậm chí còn hoài nghi, phiến hải đảo và hải vực này không biết có còn hay không, hay là bị san bằng.  

– Để ta nhìn xem ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào.  

Ánh mắt nam tử trung niên trầm xuống, dường như vì ngưng tụ công kích kinh khủng này hắn cũng tiêu hao không ít. Hai tay nhanh như thiểm điện lần nữa đánh ra một đạo thủ ấn sau đó mạnh mẽ đẩy về phía trước. Đầu cự mãng màu trắng giữa không trung bỗng nhiên ngẩng đầu rống lên một tiếng, không gian run rẩy, cự mãng mang theo uy áp ngập trời nhanh như thiểm điện bắn về phía nữ tử tuyệt mỹ và Lục Lâm Thiên.  

Cự mãng màu trắng cuồn cuộn, năng lượng đáng sợ từ bên trong tràn ra, nơi nó đi qua, không gian hỗn loạn, gợn sóng văng tung tóe. Từng cái khe không gian đen kịt, khổng lồ xuất hiện. Đầu cự mãng màu trắng này giống như là vẫn thạch mang theo quang mang màu trắng kinh khủng từ trên trời đập xuống.  

Thôi động cự mãng màu trắng công kích, trong mắt nam tử trung niên cũng có chút tiếu ý.  

– Công kích đáng sợ như vậy không biết nữ tử này có thể ngăn lại không?  

Giờ khắc này trong lòng Lục Lâm Thiên vô cùng lo lắng không gì sánh được. Dưới cỗ năng lượng kinh khủng này, hắn có cảm giác vô cùng nhỏ bé.  

Lúc này thanh âm bình thản của nữ tử tuyệt mỹ kia cũng vang vọng trong không gian. Phía xa, nữ tử tuyệt mỹ dùng ánh mắt bình thản nhìn về phía đầu cự mãng màu trắng đang cuồn cuộn phóng tới, tay phải vươn ra, đột nhiên không gian run rẩy, một cỗ năng lượng phô thiên cái địa bạo phát ra.  

– Linh nguyên, là linh thú.  

Trong chớp mắt sắc mặt Lục Lâm Thiên đại biến. Đây chính là linh nguyên, nữ tử này có thân thể là linh thú, mà khí tức trên người nữ tử kia lúc này Lục Lâm Thiên cũng cảm giác được có chút quen thuộc.  

Ngao.  

Một tiếng long ngâm đột nhiên vang vọng trên trời. Bằng mắt thường có thể thấy được, linh nguyên từ trong cơ thể nữ tử này bạo phát ra sau đó hóa thành một đầu thanh long ngũ trảo. Trên người thanh long, long uy lan tràn, phía dưới ngũ trảo có lôi vân, lân phiến trên người tỏa ra quang mang rực rỡ, giống như vật còn sống.  

– Cái này…  

Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc, cự long màu xanh này dường như có chút tương tự với bản thể của Tiểu Long, chỉ là lại có chút khác biệt. Lúc này khí tức trên người nữ tử tuyệt mỹ phóng ra cực kỳ tương đồng với Tiểu Long.  

Thanh long rít gào, không gian vặn vẹo, mà đầu cự mãng màu trắng kia đột nhiên giống như vật còn sống, trong mắt hiện lên sự e ngại.  

Phá.  

Dưới thanh âm nhàn nhạt của nữ tử tuyệt mỹ, cự long màu xanh và cự mãng màu trắng va chạm cùng một chỗ. Một giồng một rắn trong nháy mắt nổ tung.  

Một rồng một rắn trực tiếp va chạm cùng một chỗ, năng lượng kinh khủng giống như một cơn lốc khuếch tán. Đảo nhỏ liên miên phía dưới trong năng lượng kinh khủng kia đột nhiên nứt nẻ rồi bắt đầu chìm xuống giống như là sập vậy.  

Trong hải vực, sóng biển ngập trời. Sóng biển cuồn cuộn trực tiếp dâng tới một độ cao vô cùng kin khủng. Đồng thời khi cơn lốc năng lượng kia khuếch tán tới một trình độ nhất định thì đột nhiên ngừng lại, đột nhiên biến mất trong thiên địa.  

– Hừ.  

Đồng thời cùng lúc đó, nam tử trung niên kia bị lan tới, thân hình khẽ run lên, trong yết hầu vang lên một tiếng rên, khóe miệng tràn ra máu. Thậm chí ngay cả khí tức cũng có chút hỗn loạn. Hiển nhiên dưới cơn lốc năng lượng kinh khủng này, hắn đã bị thương tổn không nhỏ.  

Khục khục.  

Nữ tử tuyệt mỹ này cũng lảo đảo thối lui, chỉ có Lục Lâm Thiên phát hiện ra, trong lúc nữ tử tuyệt mỹ này thối lui, mỗi một bước lùi lại đều khiến cho hư không rạn nứt. Liên tiếp năm bước thân thể mềm mại kia mới đứng vững lại được. Rõ ràng vừa rồi nữ tử tuyệt mỹ này đã chiếm thế thượng phong.  

– Hừ, thì ra là vậy.  

Ánh mắt nam tử trung niên trầm xuống, dường như đã biết thân phận của nữ tử tuyệt mỹ, hắn nói:  

– Các ngươi và ngũ đại hoàng tộc đã có ước định, việc của nhân loại các ngươi không thể nhúng tay vào. Lẽ nào tộc nhân các ngươi định phá ước định sao?  

– Việc nhân loại ta lười nhúng tay. Chỉ là người này có chút quan hệ với ta, đương nhiên ta muốn dẫn đi.  

Nữ tử tuyệt mỹ nói xong, phất tay về phía trước một cái, gợn sóng trong không gian đột nhiên xuất hiện một cái khe, đồng thời, bàn tay nắm lấy vai Lục Lâm Thiên, trong nháy mắt biến mất trong không gian gợn sóng.  

– Chờ đó cho ta…  

Nhìn nữ tử tuyệt mỹ và Lục Lâm Thiên rời đi, trong ánh mắt nam tử trung niên hiện lên sự âm hàn. Hai tay nắm chặt, không gian chung quanh lập tức lạnh lẽo. Thế nhưng hắn cũng không định đuổi theo. Hắn biết rõ, hắn đuổi theo cũng không thể làm được gì, dù sao hắn không có cách nào đoạt lại Lục Lâm Thiên từ tay nữ tử kia.  

– Sư huynh, người này chẳng lẽ là?  

Lăng Thanh Tuyền đi tới bên người nam tử trung niên rồi hỏi. Ánh mắt nhìn phương hướng nữ tử tuyệt mỹ và Lục Lâm Thiên rời đi, trong mắt có chút mờ mịt, không ngờ trong lòng nàng lúc này lại có cảm giác dễ chịu, dường như vui vẻ vì Lục Lâm Thiên đã chạy trốn. Chính bản thân nàng ta cũng không hiểu, vì sao trong lòng mình lại có cảm giác này. Thế nhưng sau khi suy nghĩ, nàng cảm thấy mình chỉ nghĩ lung tung mà thôi, kế tiếp nên bắt tên vô sỉ kia thế nào, trong lòng nàng hiện tại chỉ có hận ý mà thôi.  

– Không sai, chính là bộ tộc kia. Huyết mạch chính thống.  

Nam tử trung niên nói.  

– Phó giới chủ, Lục Lâm Thiên đã bị cứu đi. Chúng ta nên làm gì bây giờ?  

Không Linh Vương do dự một chút rồi nói. Vốn đã bắt được Lục Lâm Thiên, sau khi trở về hắn được trọng thưởng. Nói không chừng thực lực lại trực tiếp đột phá mấy trọng. Thế nhưng vì nữ tử tuyệt mỹ kia xuất hiện cho nên tất cả đã tan thành mây khói.  

– Người nọ bảo vệ được Lục Lâm Thiên một lúc chứ không bảo vệ được cả đời. Trên người Lục Lâm Thiên có Tử Lôi Huyền Đỉnh và Vô Tự Thiên Thư. Phân phó xuống dưới, toàn lực vây bắt Lục Thiếu Du, ta sẽ phái một ít cường giả trong giới ra, không thể để cho hắn rời khỏi Đông Hải.  

Nam tử trung niên lạnh nhạt nói.  

– Vâng.  

Không Linh Vương cung kính đáp.  

Sưu.  

Khi Lục Lâm Thiên lần thứ hai xuất hiện trong không gian thì đã tới bầu trời ở một chỗ hải vực khác. Trên hải vực yên tĩnh không ngừng có gió biển thổi qua. Trên hải vực phía xa dường như có không ít đảo nhỏ.  

– Đa tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp.  

Lục Lâm Thiên vội vã hành lễ, được người này cứu, Lục Lâm Thiên vô cùng cảm kích, đồng thời cũng có chút đề phòng. Hắn và nữ tử thần bí này khong quen biết nhau, người này cứu hắn lẽ nào cũng là vì Vô Tự Thiên Thư và Tử Lôi Huyền Đỉnh trên người hắn.  

– Hiện tại ngươi đã an toàn rồi, thế nhưng lần sau chú ý không nên để người Linh Vũ giới bắt được. Linh Vũ giới không phải là thế lực mà ngươi có thể động vào. Cho dù là ta cũng không thể chống lại toàn bộ Linh Vũ giới.