Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1617: Đoạn mạch tuyệt thể (2)



Chỉ là lúc này nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của nữ nhi, trong lòng tuy rằng biết Lục Lâm Thiên không có khả năng chữa được, thế nhưng trong lòng vẫn không khỏi chờ mong.  

– Lạc cô nương, nhanh đưa tay cho ta xem.  

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, nói với Lạc đĩnh trước mặt.  

Lạc Đĩnh hơi do dự một chút, dường như là cố kỵ nam nữ thụ thụ bất thân. Một lát sau, cánh tay mềm mại mang theo vẻ tái nhợt kia lập tức vươn tới trước mặt Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên nhìn vào trên tay Lạc Dĩnh sau đó cánh tay phải của hắn nâng cánh tay mềm mại của nàng. Mấy đạo trảo ấn trên cánh tay trái mang theo một chút ba động, sắc mặt ngày càng ngưng trọng.  

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên cực kỳ chăm chú như vậy, Lạc Kiến Hồng và chúng trưởng lão vốn không ôm bất cứ hi vọng nào với Lục Lâm Thiên, lúc này cũng không tự chủ được mà khẩn trương.  

Từng đạo trảo ấn trong tay Lục Lâm Thiên rơi vào bàn tay Lạc Dĩnh, sau khi điểm mấy đạo trảo ấn vào trong cánh tay nàng rồi mới buông cánh tay nàng ra.  

Lạc Dĩnh thu tay lại, khuôn mặt đỏ ửng rồi lập tức thu liễm lại.  

– Lục chưởng môn, thế nào rồi? Có cơ hội hay không?  

Thấy Lục Lâm Thiên kiểm tra nhanh như vậy, sự chờ mong của Lạc Kiến Hồng vừa rồi lại phai nhạt đi không ít.  

– Lạc các chủ, ngươi quá để mắt tới ta rồi, hay là ngươi muốn nhìn ta mất mặt a? Ba đại tuyệt thể Tiên thiên, Đoạn Linh Tuyệt Thể, Đoạn Mạch Tuyệt Thể, Đoạn Cốt Tuyệt Thể. Thể chất của Lạc cô nương chính là Đoạn Mạch Tuyệt Thể trong ba đại tuyệt thể tiên thiên. Kinh mạch toàn thân đứt gãy, khí huyết không thể lưu thông. Còn sống được tới hôm nay đã là một kỳ tích rồi, đừng mong tu luyện. Có lẽ có một siêu cấp cường giả nào đó bố trí một ít thủ đoạn mới khiến cho Lạc cô nương mới có thể bình yên vô sự sống tới bây giờ. Thế nhưng theo ta phỏng đoán, coi như là có siêu cấp cường giả bố trí thủ đoạn ngập trời thì Lạc cô nương cũng khó sống qua ba mươi tuổi. Mà hai mươi mấy năm nay Lạc cô nương trên cơ bản đều dùng đan dược kéo dài mạng sống. Đan dược để lại trong cơ thể Lạc cô nương một cỗ năng lượng kinh khủng, vốn thân thể Lạc cô nương đã yếu đuối, cho nên Lạc các chủ có lẽ đã đem chân khí rót vào trong cơ thể Lạc cô nương để trấn áp. Chuyện này sợ rằng đã xảy ra được hai mươi mấy năm đúng không?  

Lục Lâm Thiên nói tới đây, sắc mặt Lạc Kiến Hồng tức thì đại biến. Chúng trưởng lão cũng cực kỳ kinh ngạc, ai cũng thật không ngờ, Lục Lâm Thiên lại có thể nhìn ra chuyện này. Chuyện này không phải là người bình thường có thể nhìn ra được, vì vậy Lạc Kiến Hồng cũng không nói cho Lục Thiếu Du là nữ nhi mình xảy ra chuyện gì.  

Lục Lâm Thiên nhìn qua mọi người rồi lập tức nhíu mày nói:  

– Năng lượng đan dược tích lũy hai mươi mấy năm trong ngươi Lạc cô nương và chân khí của Lạc các chủ đưa vào mỗi một lần phát tác đều khiến cho Lạc cô nương sống không bằng chết. Bị hai cỗ năng lượng dằn vặt, đồng thời càng lúc càng lợi hại, nếu như ta nhìn không sai, lần phát tác trước của nó là mười ngày trước. Mà Lạc các chủ khi đó lại đưa vào một cỗ chân khí trấn áp, thế nên lần phát tác sau của Lạc cô nương có lẽ một lát sau sẽ phát tác. Đoạn Mạch Tuyệt Thể tiên thiên, Lạc các chủ quá để ý tới ta rồi, sợ rằng trên đời này không có mấy người có thể chữa tốt.  

Lục Lâm Thiên nói xong, ánh mắt mọi người mang theo sự kinh ngạc nhìn về phía Lục Lâm Thiên, trong lòng kinh hãi không gì sánh được, thậm chí còn trợn mắt líu lưỡi. Bởi vì Lục Thiếu Du nói quá chuẩn, giống như là đã tận mắt chứng kiến vậy. Cả ngày phát tác cũng không sai một chút nào cho nên mới khiến cho mọi người kinh ngạc như vậy.  

Lúc này Lạc Kiến Hồng cũng càng thêm kinh ngạc nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Có thể nhìn rõ triệu chứng trên người nữ nhi hắn đã chứng minh được Lục Lâm Thiên trước mắt này tuyệt đối bất phàm.  

– A.  

Trong lúc mọi người kinh ngạc tới há hốc mồm thì trên mặt Lạc Dĩnh đột nhiên xuất hiện mồ hôi lạnh. Trong nháy mắt miệng kêu lên một tiếng thảm thiết, toàn thân co quắp lại, trên khuôn mặt tái nhợt kia trong nháy mắt đỏ rực.  

– Tiểu thư.  

Nha hoàn bên người bị dọa tới hoảng hốt.  

– Dĩnh nhi.  

Ánh mắt Lạc Kiến Hồng đại biến, bàn tay nhanh như thiểm điện đỡ Lạc Dĩnh. Đây chính là dấu hiệu của hai cỗ năng lượng đấu đá, thủ ấn được kết, một cỗ chân khí từ trong người Lạc Kiến Hồng lập tức rót vào trong cơ thể Lạc Dĩnh. Mỗi một lần phát tác hắn đều làm như vậy, chỉ có như vậy mới có thể giảm bớt được sự thống khổ của nữ nhi hắn.  

– Lạc các chủ, không được.  

Lục Lâm Thiên lập tức kéo Lạc Kiến Hồng lại rồi nói:  

– Nếu như Lạc các chủ lại đưa chân khí vào trấn áp nữa, chỉ sợ nếu như không có kỳ tích xảy ra, Lạc cô nương sẽ chỉ sống thêm được nửa năm nữa mà thôi.  

– A..  

Lạc Dĩnh nằm trong lòng Lạc Kiến Hồng không ngừng co quắp, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục.  

– Lục chưởng môn, nhưng…  

Nhìn nữ nhi kêu thảm thiết, trong lòng Lạc Kiến Hồng giống như bị dao cắt, hắn làm sao có thể để cho nữ nhi mình chịu dằn vặt như vậy.  

– Nếu như Lạc các chủ tin tưởng lời của ta nói, vậy thì để cho ta tới thử xem một chút.  

Lục Lâm Thiên nhìn Lạc Dĩnh liên tục co quắp, kêu thảm thiết, trong lòng không khỏi cảm thán. Nữ tử này bị dằn vặt hai mươi mấy năm như vậy, nếu như là người bình thường, quả thực không biết sẽ chống lại ra sao.  

Lúc này không biết tại sao Lạc Kiến Hồng lại tin tưởng Lục Lâm Thiên, lập tức đem Lạc Dĩnh trong lòng giao cho Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên nhanh chóng tiếp nhận Lạc Dĩnh, nhất thời nói:  

– Ta cần một căn phòng.  

– Lục chưởng môn, nơi này cũng có một gian phòng, đi theo ta.  

Không đợi Lạc Kiến Hồng nói, nha hoàn thanh tú kia lập tức dẫn Lục Lâm Thiên đi vào trong một căn phòng.  

– Đoạn Mạch Tuyệt Thể tiên thiên a.  

Trong phòng, nghe tiếng kêu thảm thiết thống khổ, nhìn toàn thân không ngừng co quắp của Lạc Dĩnh, Lục Lâm Thiên khẽ thở dài. Sau khi đuổi nha hoàn kia ra ngoài, thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên lập tức được kết, một đạo cấm chế bao phủ gian phòng, đề phòng người khác dò xét. Thủ ấn lần nữa biến hóa, trong chưởng ấn có một vòng xoáy hiện lên rồi lập tức hóa thành lực thôn phệ, chưởng ấn cũng lập tức dán trên người Lạc Dĩnh, Âm Dương Linh Vũ Quyết lập tức vận chuyển.  

Điều Lục Lâm Thiên muốn làm lúc này chính là đem hai cỗ năng lượng chân khí và đan dược trong người Lạc Dĩnh thôn phệ ra. Hai cỗ năng lượng này không ngừng đấu đá trong cơ thể, đây mới là nguyên nhân khiến cho Lạc Dĩnh sống không bằng chết. Để kéo dài sinh mệnh của Lạc Dĩnh, sợ rằng ngay từ lúc ba tuổi cho tới bây giờ Lạc Dĩnh này đều dùng đan dược. Năng lượng trong đan dược tích lũy từ lúc ba tuổi cho tới bây giờ trình độ đáng sợ không cần phải nói. Hơn nữa lại thêm chân khí Lạc Kiến Hồng đưa vào, cường độ của hai cỗ năng lượng này ngay cả Vũ Vương cũng khó mà chống được.  

Thế nhưng Lạc Dĩnh này rõ ràng chỉ là người thường, không ngờ lại có thể kiên trì tới ngày này. Điều này khiến cho Lục Lâm Thiên cực kỳ kinh ngạc.