Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1654: Thánh Linh thánh Vũ



– Chư vị, chúng tôi là đệ tử Nguyệt Long các, gặp phải Đại Địa Khiếu Lang, mời chư vị tương trợ một tay, vô cùng cảm kích!  

Nhìn thấy nhóm người Lục Lâm Thiên xuất hiện xa xa, nữ tử đầu lĩnh tu vi Vũ sư tứ trọng, khuôn mặt tinh xảo mang theo vết máu, vội vàng khẩn cầu bọn họ.  

– Nguyệt Long các?  

Lục Lâm Thiên hỏi:  

– Nơi này có phải Vạn Đảo nhai?  

– Không sai, đây là Vạn Đảo nhai, mời chư vị ra tay tương trợ!  

Nữ tử thấy Lục Lâm Thiên không có ý xuất thủ, sắc mặt ngưng trọng, thân hình vội vàng tránh né một trảo của Đại Địa Khiếu Lang.  

– Là Vạn Đảo nhai!  

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn Thiên Sí Tuyết Sư ý bảo.  

– Còn không đi cho ta!  

Tuyết Sư hiểu ý, tiến lên chợt quát, một cỗ khí tức vô hình lập tức lan tràn.  

Ngao ngao!  

Ánh mắt hơn mười đầu Đại Địa Khiếu Lang nhìn qua Thiên Sí Tuyết Sư, nhất thời biến thành dịu ngoan vô cùng, thân hình run rẩy phủ phục, rồi nhanh chóng cúp đuôi chạy đi.  

– A…  

Nhìn thấy một màn này, sáu nam nữ líu lưỡi kêu lên.  

Sưu sưu!  

Khi sáu người phục hồi lại tinh thần, nhóm người khi nãy đã biến mất.  

– Chúng ta gặp được cường giả!  

Nữ tử đầu lĩnh kêu lên, nhìn thi thể sư huynh đệ đồng môn, trong lòng sợ hãi, lại cảm thấy thương tâm lẫn bất đắt dĩ, tới Vạn Đảo nhai lịch lãm, có thể tăng cường thực lực cũng sẽ gặp nguy hiểm thật lớn.  

– Sư tỷ, ngươi nói nhóm người kia là cường giả sao?  

Một thanh niên hỏi.  

– Thực lực của họ hẳn còn mạnh hơn các hộ pháp!  

Nữ tử đầu lĩnh nói.  

Trời đã sáng hẳn, trong dãy núi vài thân ảnh chợt lóe, lập tức xuất hiện trên một sườn núi, chính là nhóm người Lục Lâm Thiên.  

– Lão đại, cuối cùng chúng ta đã tới, đi trước tìm Thánh Linh giáo rồi nói sau!  

Tiểu Long nói.  

– Chúng ta quan sát trước một chút!  

Lục Lâm Thiên nói, tuy hiện tại hắn là giáo chủ Thánh Linh giáo trên danh nghĩa, nhưng sư phụ biến mất mấy ngàn năm, hiện tại Thánh Linh giáo có bộ dáng thế nào cũng không biết, không cần mạo hiểm tốt hơn.  

– Lão đại, hình như có người muốn đánh lén chúng ta.  

Ánh mắt Tiểu Long xoay chuyển, nói:  

– Vài Vũ phách cùng mười mấy Vũ sư!  

– Chúng ta đi thôi, nếu bọn hắn thật muốn tìm chết, thì gϊếŧ cũng chưa muộn!  

Lục Lâm Thiên nói.  

Mười mấy Vũ sư cùng Vũ phách mai phục trong bụi cỏ, ở trên Vạn Đảo nhai làm loại chuyện này là vì thu được điều kiện sinh tồn trong thế giới bên ngoài.  

Nhìn nhóm người đang chậm rãi đi tới, mười mấy người ngừng thở, hiển nhiên thường làm loại chuyện như thế, che giấu rất tốt, người có tu vi cùng cấp chỉ sợ khó thể phát hiện.  

– Gϊếŧ!  

Mười mấy người đồng thời nhảy ra, thi triển sát chiêu, không cấp cho đối phương cơ hội lưu lại mạng sống.  

Hưu hưu!  

Trong giây lát sắc mặt bọn hắn đại biến, cảm giác không gian cô đọng lại, chân khí ngừng lưu chuyển, nhất thời cảm giác không xong.  

Oanh oanh oanh!  

Không gian chung quanh vặn vẹo, thanh âm nổ tung trầm thấp truyền tới, dưới áp lực vô hình, hơn mười người cùng phun ra máu tươi.  

Phốc!  

Thân hình bọn hắn rơi xuống đất, sắc mặt trắng bệch uể oải cực độ, chỉ nháy mắt hơn mười người đã biến thành phế nhân, chỉ lưu lại tính mạng.  

Ngay tiếp theo một bàn tay đặt lên thiên Linh cái của Vũ phách mạnh nhất, Linh hồn không gian truyền tới cảm giác tê dại, chỉ nháy mắt người này phục hồi lại tinh thần, mà nhóm người bị họ đánh lén đã biến mất.  

– Lão đại, tại sao lại không gϊếŧ bọn hắn?  

Xa xa, Tiểu Long chợt hỏi.  

– Bỏ đi, lưu cho bọn hắn một mạng, có thể còn sống rời khỏi Vạn Đảo nhai hay không phải xem chính bọn hắn.  

Lục Lâm Thiên trả lời.  

Một lát sau Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh bay lên, từ trong đầu óc của nhóm người kia, Lục Lâm Thiên đã biết một ít chuyện về Vạn Đảo nhai, Vạn Đảo nhai mênh mang khôn cùng, ở không ít địa phương bên ngoài còn có không ít đại trấn cùng thành nhỏ phồn hoa, bên trong có đầy đủ mọi thứ, thậm chí là nơi vận chuyển Linh dược bán sỉ của cả Đông Hải, mỗi ngày có không ít dược liệu được vận chuyển ra ngoài.  

Bên trong Vạn Đảo nhai có không ít thế lực, Linh dược trên đảo tạo nên lợi nhuận thật lớn, bởi vậy làm không ít cường giả thèm muốn, theo chỉnh thể mà nói tình huống hiện tại trên đảo thậm chí có chút giống Cự Giang thành, cực hỗn loạn phức tạp.  

Dựa theo lời của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, Vạn Đảo nhai cực kỳ phồn hoa, đều là địa bàn của Thánh Linh giáo, nhưng hiện tại bên ngoài không còn chút dấu vết của Thánh Linh giáo, Lục Lâm Thiên thi triển Sưu Linh thuật, vốn định tìm kiếm tin tức Thánh Linh giáo, nhưng không nghĩ tới trong đầu người kia hoàn toàn không có chút bóng dáng của Thánh Linh giáo, điều này làm trong lòng hắn cảm thấy vô cùng ngưng trọng.  

Sư phụ lưu lại Thánh Linh giáo, trong lòng Lục Lâm Thiên cực kỳ để ý, dù sao là đồ vật của sư phụ, huống chi hiện tại hắn còn là giáo chủ, đương nhiên cũng là của hắn.  

Trong lòng tuy lo lắng, nhưng hắn cũng dự tính vào sâu trong đảo tìm hiểu tình huống, cũng không biết có phải đã xảy ra biến cố gì hay không.  

– Nửa yêu đan tứ giai hỏa hệ sơ giai, còn có thi thể yêu thú tứ giai!  

– Vừa mới hái được Linh thảo tam tinh, ba trăm kim tệ, tám lá Nguyệt Linh thảo, một ngàn kim tệ.  

– Binh khí tốt nhất, do luyện khí sư Linh tướng luyện chế, bốn ngàn tám trăm kim tệ.  

Trong dòng người nhốn nháo trên đường cái, vang lên thanh âm thét to rao hàng, bên trong một tửu quán, nhóm người Lục Lâm Thiên đang ngồi, Tuyết Sư phi hành một ngày gặp được một thành nhỏ cực kỳ phồn hoa, mọi người vào thành dạo qua một vòng, sau đó đi vào tửu quán ngồi một lát.  

Gọi một ít thức ăn, ánh mắt Lục Lâm Thiên vô ý rơi lên bốn thân ảnh ở một bên, đây là ba nam một nữ, nữ nhân khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu, khuôn mặt xinh đẹp, mặc cung trang hoa văn màu xanh, bên hồng buộc thắt lưng xanh biếc, dáng người cực kỳ hấp dẫn.  

Hai nam nhân chừng ba mươi tuổi, ánh mắt ngưng trọng, chân khí ẩn giấu thật tốt, nhưng không tránh khỏi ánh mắt của Lục Lâm Thiên, người lớn tuổi hơn tu vi Linh phách lục trọng, người trẻ hơn một hai tuổi tu vi Linh phách ngũ trọng.  

Người cuối cùng là một lão giả, khoảng sáu mươi tuổi, theo khí tức mà xem tu vi Linh tướng thất trọng, ánh mắt cũng cực kỳ nghiêm túc.  

Bốn người gọi không ít thức ăn, vừa ăn vừa cảm giác bất an không yên.  

– Nghe nói có người ở nơi cấm kỵ gϊếŧ chết yêu thú lục giai, lần này phát tài!  

– Yêu đan yêu thú lục giai, giá trị thật cao a, phỏng chừng không phải người bình thường gϊếŧ được!  

– Đúng vậy, ta nghe nói là do Thiên Phong dong binh đoàn ra tay!  

– Khó trách, ta nghe nói Thiên Phong dong binh đoàn là dong binh đoàn lớn nhất trên Vạn Nhai đảo, bên trong có nhiều Vũ Suất cùng Linh Suất, không nghĩ tới bọn hắn đã đi nơi cấm kỵ!  

– Ta còn nghe nói lần này Thiên Phong dong binh đoàn tổn thất thảm trọng mới gϊếŧ được một đầu yêu thú lục giai!  

Trong tửu quán có không ít người đang bàn luận chuyện này, rơi vào trong tai ba nam một nữ khiến sắc mặt họ hơi đổi, đều mang theo tia tức giận.  

– Cha, những dong binh đoàn này quá ghê tởm, nếu là lúc trước nhất định phải giáo huấn bọn hắn!  

Nữ tử giận dữ nói.