Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1675: Đánh chết Vũ Tôn



– A…  

Vẻ mặt Vũ Tôn nhất trọng không thể tưởng tưởng nổi hét thảm một tiếng. Lúc này bàn tay hắn đã bị chặt đứt mang theo máu tươi nhỏ xuống ngọn núi bên dưới.  

– Sao có khả năng? Vũ Vương lục trọng sao lại mạnh như vậy?  

Vũ Tôn nhị trọng kia vừa mới phục hồi tinh thần lại thì đã không còn kịp cứu viện, một loạt bất ngờ xảy ra chỉ trong nháy mắt khiến cho hắn khϊếp sợ không thể phục hồi tinh thần lại.  

Phía xa cùng với bên dưới không trung, mọi người vẫn còn chìm đắm trong khϊếp sợ, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết vang vọng bầu trời của Vũ Tôn nhất trọng kia lúc này mới phục hồi tinh thần.  

Hít…  

Mọi người không khỏi run lên, gian nan nuốt xuống một ngụm nước bọt rồi hít sâu một hơi. Vũ Vương lục trọng không ngờ lại đánh cho Vũ Tôn nhất trọng bị thương nặng, đây lẽ nào là chỗ kinh khủng của Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ sao? Vũ kỹ Địa cấp tùy ý đánh ra, chà đạp Vũ Tôn, đây là điều mà Vũ Vương lục trọng có thể làm được sao?  

– Vũ giả ngũ hệ, Linh Vũ song tu.  

Phía xa, Thánh Thú Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn kinh hãi, ngay cả Thánh Pháp Thiên Tôn và Thánh Linh Thiên Tôn còn có Viên Tự Thành và Quân Bất Phàm đang giao thủ kinh ngạc, công kích vì vậy mà đình trệ một chút.  

Vũ giả ngũ hệ, Linh Vũ song tu, loại người chỉ tồn tại trong truyền thuyết này, lực trùng kính đối với bọn họ quá lớn.  

– Tiểu tử, đả thương ta sao? Để mạng lại.  

Mọi người hít sâu một hơi, đồng thời vô cùng chấn động. Chỉ có lão giả Vũ Tôn nhất trọng bị Lục Lâm Thiên chặt tay, sắc mặt vì đau đớn mà trở nên dữ tợn, chân khí vận chuyển, máu tươi lập tức ngừng chảy. Trong lúc nổi giận, tay trái bỗng nhiên nhấc lên, chân khí thủy hệ phô thiên cái địa bạo phát, chân khí giống như một lốc mang theo linh hồn ba động điên cuồng đánh về phía trước.  

Sưu.  

Năng lượng thuộc tính thủy bàng bạc bị dẫn dắt trên không trung hội tụ, không gian chung quanh nứt vỡ. Lúc này Vũ Tôn nhất trọng kia đã thực sự nổi giận, toàn lực đánh ra một kích. Mọi người không khỏi vì Lục Lâm Thiên trên bầu trời mà hít sâu một hơi. Có lẽ Lục Lâm Thiên phải dùng toàn lực mới đánh cho Vũ Tôn nhất trọng bị thương nặng, ở đây đều là cường giả bất phàm. Lục Thiếu Du đả thương Vũ Tôn nhất trọng là bởi vì có Vũ linh khí, linh khí phi hành, còn do Vũ Tôn nhất trọng sơ ý. Thế nhưng cũng chỉ khiến cho Vũ Tôn nhất trọng kia bị thương nặng mà thôi.  

Bây giờ Vũ Tôn nhất trọng kia đã nổi giận dùng toàn lực, Lục Lâm Thiên có thể ứng phó được không? Chỉ sợ không thể chống lại được.  

Chân khí thủy hệ nồng nặc hội tụ, không gian run rẩy từng đợt, cuối cùng đột nhiên hình thành một quang cầu nhanh chóng xoay tròn, năng lượng ba động đáng sợ từ bên trong tràn ra. Gợn sóng chung quanh văng tung tóe, tiếng xé gió đinh tai nhức óc dùng tốc độ kinh khủng nặng nề đánh về phía Lục Lâm Thiên.  

– Còn có thể chống đỡ được không?  

Nhìn lên bầu trời, đệ tử Thánh Linh giáo lúc này vô cùng khẩn trương, không ngờ lại lo lắng cho Lục Lâm Thiên.  

– Kích động như vậy làm gì, đây mới chỉ là dạo đầu mà thôi, cũng không phải là thực sự muốn gϊếŧ ngươi. Hiện tại ta mới thực sự gϊếŧ ngươi.  

Ngay khi công kích kinh khủng kia đánh tới, Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, sắc mặt đột nhiên biến đổi, trong mắt tràn ra sát ý nồng nặc:  

– Ta nói rồi, cho dù ngươi là Vũ Tôn, phạm thượng cũng gϊếŧ không tha.  

Tiếng quát vừa dứt, trong ánh mắt sợ hãi của mọi người, đôi cánh màu xanh phía sau Lục Lâm Thiên run lên, đột nhiên cánh tay phải vung lên, bàn tay chụp về phía trước.  

Ầm ầm.  

Trong tay Lục Lâm Thiên có một đoàn quang mang màu tím. Sau đó hóa thành một đạo sấm sét lớn như cự mãng, trong nháy mắt cả không trung tràn ngập lôi vân. Một tiếng nổ vang vọng, đạo sấm sét to như cánh tay giống như một con rồng từ trên trời đánh xuống. Nơi sấm sét đi qua, không gian vặn vẹo, sau đó nó lập tức đánh vào trên quang cầu của Vũ Tôn nhất trọng. Quang mang lóe lên, điện mang lan tràn trên quang cầu to lớn. Quang cầu kia trong lập tức tan nát.  

Sưu Sưu.  

Sấm sét lần nữa đánh xuống, Vũ Tướng nhất trọng kia ngẩng đầu nhìn, con ngươi co rút lại, khi thấy đạo sấm sét màu tím kia hắn có cảm giác tim mình ngừng đập. Đạo sấm sét này đang nhanh chóng đánh vào trên đầu hắn.  

– Không tốt.  

Cảm nhận năng lượng bên trong đạo sấm sét màu tím, cả đám Vũ Tôn, Linh Tôn tức thì thầm hô một tiếng không tốt, cỗ năng lượng này khiến cho tim bọn họ đập nhanh hơn vài phần.  

Phanh.  

Dưới ánh mắt kinh hãi của vạn chúng phía dưới, đạo sấm sét màu tím như quang trụ đánh thẳng vào trên đầu Vũ Tôn nhất trọng. Không trung trực tiếp xuất hiện hắc động. Bên trong tràn ra quang mang khiến tim người đập nhanh hơn. Phương viên chung quanh tức thì nát bấy. Bằng mắt thường có thể thấy được, thân hình Vũ Tôn nhất trọng ngay khi sấm sét máu tím kia đánh xuống trong nháy mắt hóa thành một bãi thịt nát. Từ trên không trung rơi xuống mặt đất. Cơn gió thổi qua, lập tức tan thành vô số mảnh nhỏ, ngay cả hồn anh cũng không có cơ hội chạy ra.  

Không gian bị nghiền nát, năng lượng kinh khủng giống như một cơn lốc khuếch tán. Mà khi cơn lốc này khuếch tán tới một trình độ nhất định thì đột nhiên ngừng lại, lặng lẽ tiêu tán trong không trung như chưa từng xuất hiện. Không trung vừa mới hỗn loạn lập tức yên lặng trở lại như lúc ban đầu.  

Hít.  

Vô số ánh mắt kinh hãi, tiếng hít sâu xuất hiện. Đây còn là Vũ Vương lục trọng sao? Một chiêu đánh chết một Vũ Tôn nhất trọng. Thực lực như vậy quá kinh khủng. Ngay từ đầu thanh niên áo xanh này chỉ thử đao mà thôi. Đây mới là lực lượng chân chính của hắn. Lực lượng chân chính có thể đánh chết một Vũ Tôn nhất trọng.  

– Người phạm thượng ngày hôm nay sẽ bị xử phạt.  

Lục Lâm Thiên đưa mắt đảo qua phía dưới, cuối cùng ánh mắt mang theo sự lạnh lẽo nhìn về phía Vũ Tôn nhị trọng phía trước.  

Vũ Tôn nhị trọng này nhìn Lục Lâm Thiên, không ngờ vô hình trung lại cảm giác được một cỗ khí tức bất an, tim đập nhanh hơn.  

– Còn có ngươi nữa, dám phạm thượng, hôm nay dù là ai cũng không bảo vệ được ngươi.  

Nhìn Vũ Tôn nhị trọng, Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói. Quanh thân trong nháy mắt có một đám quang mang màu tím bạo phát. Thủ ấn trong tay được kết, từ trong lòng bàn tay có một đạo lưu quang màu tím xuất hiện rồi xoay tròn trong lòng bàn tay.  

Hắn hiểu, nếu muốn hoàn toàn làm những lão gia hỏa này kinh sợ thì đánh chết một Vũ Tôn nhất trọng còn chưa đủ. Bởi vì nơi này còn có Vũ Tôn tam trọng, Linh Tôn tứ trọng, và Vũ Tôn ngũ trọng. Thực lực những người này so với Vũ Tôn nhất trọng mạnh hơn nhiều lắm.  

Vì vậy nhất định phải dùng thực lực tuyệt đối làm kinh sợ mới có thể trấn trụ được mọi người. Vừa rồi hắn đã tiêu hao quá nhiều, vạn nhất lại tiêu hao một lần nữa, đến lúc đó muốn làm đám người này kinh sợ thì sợ rằng chỉ có tâm mà không có lực. Hơn nữa, ra tay lúc này hiệu quả lớn nhất.  

…  

Lưu quang màu tím lại xuất hiện, toàn bộ không trung bị một cỗ khí tức quỷ dị bao bọc. Hầu như là cùng lúc khi không trung đột nhiên run rẩy, một cỗ cảm giác nguy hiểm cực đồ bắt đầu lan tràn trên không trung. Mà khí tức này, mục tiêu chủ yếu của nó chính là Vũ Tôn nhị trọng kia.