Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1677: Bắt giữ nhị tôn (2)



– Thu.  

Đồng thời thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên biến hóa, Tử Lôi Huyền Đỉnh phủ xuống, trực tiếp thu Vũ Tôn nhị trọng kia vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh.  

Trong không gian của Tử Lôi Huyền Đỉnh, Vũ Tôn nhị trọng kia đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn chung quanh. Thân ảnh Lục Lâm Thiên lập tức xuất hiện trước người hắn.  

– Không ngờ ngươi lại có thần khí.  

Vũ Tôn nhị trọng suy yếu, dường như đã bị thương vô cùng nặng.  

– Ngươi biết thì đã chậm rồi.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên lạnh lẽo, tâm thần khẽ động, không gian quanh thân Vũ Tôn nhị trọng tức thì ngưng đọng lại. Trong Tử Lôi Huyền Đỉnh Lục Lâm Thiên có thể nắm giữ tất cả, trong nháy mắt đem cấm chế đánh vào trên người Vũ Tôn nhị trọng này.  

Trong bầu trời, khi tất cả gần như khôi phục lại như cũ. Trong lúc mọi người suy đoán thân ảnh mang khải giáp và Tôn lão hộ giáo đi đâu thì thân ảnh Lục Lâm Thiên lại đột nhiên xuất hiện. Tử Lôi Huyền Đỉnh được thu hồi trong lòng bàn tay hắn. Đồng thời trong tay mang theo hai Tôn giả nhị trọng.  

Hít.  

Mọi người hít sâu một hơi, vô số đệ tử Thánh Linh giáo thầm nuốt một ngụm nước bọt, không thể tin được điều đang xảy ra trước mắt mình. Ánh mắt kinh hãi nhìn đôi cánh màu xanh trên lưng một nam tử mặc khải giáp màu vàng. Đánh chết Vũ Tôn nhất trọng, bắt giữ Vũ Tôn nhị trọng. Trực tiếp đánh chết đại trưởng lão, hai Tôn lão hộ giáo một chết một bị bắt. Thực lực như vậy quả thực còn là Vũ Vương lục trọng sao? Lẽ nào Linh Vũ song tu trong truyền thuyết lại kinh khủng như vậy.  

Hít.  

Thánh Pháp Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Thú Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn thu hồi quang tráo, cùng với tất cả Linh Tôn, Vũ Tôn còn lại dùng ánh mắt kinh ngạc, khϊếp sợ nhìn về phía Lục Lâm Thiên.  

Cho dù là Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên, còn có Viên Tự Thành, Quân bất Phàm cũng không phải là ngoại lệ. Thực lực của giáo chủ hoàn tòan khiến cho bọn họ kinh hãi. Buổi tối ngày hôm trước bọn họ cũng thật không ngờ giáo chủ lại là Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ, lại còn có nhiều thủ đoạn kinh khủng như vậy.  

– Đây là kết cục của kẻ dám phạm thượng. Dám không để mắt tới giáo quy, to gan không tuân theo Thánh Linh sắc lệnh. Còn có ai dám không tuân theo môn quy? Bước ra cho ta.  

Lục Lâm Thiên lăng không mà đứng, ánh mắt quét qua mọi người. Ánh mắt lạnh lùng tràn ngập vẻ uy nghiêm. Loại uy nghiêm này chính là khí tức của người đứng trên. Đây là cỗ khí tức mà Lục Lâm Thiên đã tích lũy từ khi lắm quyền ở Phi Linh môn. Người không có địa vị cực cao tuyệt đối không thể có được loại khí tức này.  

– Tiết Linh Phượng, Nguyễn Thượng Hành, Tàng Thiên Báo, thực lực của giáo chủ các ngươi cũng đã thấy, chẳng lẽ các ngươi còn muốn hoài nghi sao? Lẽ nào các ngươi thực sự muốn làm phản? Đừng quên di ngôn của đệ nhị Đại Thiên Tôn. Thân là Thiên Tôn, ai dám làm phản tự nhiên sẽ có người tới trừng phạt các ngươi.  

Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên tiến lên nhìn Tam Đại Thiên Tôn nói.  

Tam Đại Thiên Tôn nhìn nhau. Người thanh niên tự xưng là giáo chủ này, thực lực tuyệt đối kinh khủng. Lại còn có di ngôn của Đệ nhị Đại Thiên Tôn, khi bọn họ tiếp nhận chức vụ Thiên Tôn đời thứ ba đã nghe cảnh cáo qua. Ai dám làm phản thì sẽ tự có người trừng phạt. Thiên Tôn đời thứ hai đã cố ý nói cho bọn họ biết, đây tuyệt đối không chỉ hù dọa suông. Vì vậy mấy nghìn năm qua, bọn họ cho dù mơ ước chức vị giáo chủ thế nhưng cũng không dám phản giáo. Chính là bởi vì lời cảnh cáo của Đại Thiên Tôn đời thứ hai cho nên khiến cho trong lòng bọn họ ít nhiều cũng có chút cố kỵ.  

Chỉ là, theo thời gian trôi qua, loại cố kỵ này càng lúc càng mờ nhạt. Lúc này Thánh Linh Thiên Tôn lần nữa đề cập tới khiến cho trong lòng ba người run lên.  

– Thánh Pháp bộ, Thánh Thú bộ, Thánh Vũ bộ, đệ tử tam bộ còn không thuần phục sao?  

Quân Bất Phàm tiến lên, thanh âm mang theo linh lực quanh quẩn ở phía dưới khiến cho màng tai mọi người đau đớn.  

Trong đoàn người có hơn vạn người gây rối thế nhưng không một người nào của tam bộ dám phản giáo. Lúc này giáo chủ xuất hiện, chứng kiến thực lực kinh khủng của giáo chủ, trong lòng mọi người đã bị kinh sợ. Các đệ tử nhìn nhau. Lúc này chỉ cần có một người thần phục thì sẽ kéo theo những người còn lại thuần phục.  

– Tôn lão hộ giáo tam bộ, các người cần phải hiểu rõ, các ngươi thực sự muốn phản giáo sao?  

Quân Bất Phàm nhìn về phía các Tôn lão hộ giáo còn lại.  

Đám Tôn lão hộ giáo của tam bộ nhìn nhau rồi lại nhìn về phía Tam đại Thiên Tôn, không hề nghi ngờ, bọn họ đã bị Lục Lâm Thiên làm cho kinh sợ.  

Ánh mắt Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng, Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành trầm xuống rồi khẽ thở dài, dường như đang muốn nói gì đó thì Thánh Thú Thiên Tôn tiến lên, quát lên một tiếng:  

– Hừ, cho dù ngươi có thực lực bất phàm thì cũng khó có thể chứng minh ngươi là đệ tử của lão giáo chủ. Càng khó có thể chứng minh là lão giáo chủ truyền ngôi cho ngươi. Việc này còn cần điều tra. Chờ sau khi chúng ta điều tra rõ ràng. Nếu như là sự thực đương nhiên chúng ta sẽ thừa nhận ngươi là giáo chủ. Hiện tại còn chưa phải lúc.  

Thánh Thú Thiên Tôn lên tiếp, đám người gây rối trực tiếp ngẩng đầu nhìn về phía Thánh Thú Thiên Tôn Tàng Thiên Báo. Vũ Tắc Thiên, Thánh Linh Thiên Tôn vốn định thuần phục, ánh mắt biến đổi cũng thu lời nói của mình lại.  

– Thánh Thú Thiên Tôn, ý của ngươi là?  

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn về phía trước, một cỗ hàn ý bắn ra.  

– Trước tiên giao ra Thánh Linh sắc lệnh, chờ sau khi chúng ta điều tra rõ ràng tự nhiên sẽ thừa nhận ngươi là giáo chủ.  

Thánh Thú Thiên Tôn Tàng Thiên Báo nhìn thẳng về phía Lục Lâm Thiên, bốn mắt nhìn nhau, đối chọi gay gắt, một cỗ khí tức quỷ dị tức thì tràn ra.  

– Ta lấy thân phận giáo chủ Thánh Linh giáo tuyên bố phế bỏ chức vị Thiên tôn Thánh Thú bộ của Tàng Thiên Báo. Từ giờ trở đi Tàng Thiên Báo không còn là Thiên Tôn của Thánh Thú bộ nữa.  

Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, thanh âm quanh quẩn trong không trung.  

Nghe Lục Lâm Thiên nói vậy các đệ tử biến sắc, ngay cả Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn, Thánh Vũ THiên Tôn cũng không ngoại lệ. Ba người biến sắc, phế bỏ chức vị Thánh Thú Thiên Tôn của Tàng Thiên Báo, đây tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ.  

Bốn Tôn lão hộ giáo của Thánh Thú bộ mang theo ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Lục Lâm Thiên, sau đó lại lập tức nhìn về phía Tàng Thiên Báo.  

– Tiểu tử, ngươi biết ngươi đang nói gì không?  

Tàng Thiên Báo nhìn Lục Lâm Thiên, khóe mắt run rẩy, trầm giọng hỏi.  

– Từ giờ trở đi ngươi sẽ không còn là Thiên Tôn của Thánh Thú bộ nữa, ngươi không nghe rõ sao?  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, ánh mắt đối chọi gay gắt không có chút khoan nhượng.  

– Ha ha ha…  

Nghe Lục Lâm Thiên nói, Tàng Thiên Báo không giận mà cười lớn. Trong nụ cười tràn ngập sự lạnh lẽo, hắn nói:  

– Tiểu tử, ai đã thừa nhận ngươi là giáo chủ. Đệ tử Thánh Thú bộ nghe lệnh, bắt tên cuồng đồ này.  

– Tàng Thiên Báo đã không phải là Thiên Tôn của Thánh Thú bộ, ai dám phạm thượng gϊếŧ không tha.  

Tiếng quát Lục Lâm Thiên vang lên, sát khí ngập trời bao phủ không trung.