Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1692: Mở ra mật thất (1)



Mọi người nhìn thanh niên áo xanh trên chủ vị, lúc này không có bất luận kẻ nào dám khinh thị. Vị giáo chủ này tuy rằng còn trẻ tuổi thế nhưng thực lực đã vô cùng kinh khủng. Linh Vũ song tu, Vũ giả ngũ hệ. Đánh chết một Vũ Tôn nhất trọng dễ dàng, Vũ Tôn nhị trọng cũng bị bắt giữ. Thực lực như vậy không ai dám khinh thị, tuyệt đối đã làm cho bọn họ kinh sợ. Mới ngày hôm trước vị giáo chủ này còn mới sát khí ngập trời, tới hiện tại nghĩ lại không ít trưởng lão cảm thấy tim mình đập nhanh hơn vài phần. Vị giáo chủ này tuy rằng không phải là người bất cận nhân tình thế nhưng tuyệt đối không phải là người nhân từ nương tay. Thánh Thú Thiên Tôn phản giáo nói đánh chết lập tức đánh chết.  

Bốn người Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long, Như Hoa nhìn thấy thực lực của Thánh Linh giáo trong lòng chấn động. Ai có thể nghĩ tới trong Vạn Đảo nhai lại cất giấu một thế lực kinh khủng như vậy.  

Khóe miệng Lục Lâm Thiên nhếch lên mang theo nụ cười thỏa mãn. Thánh Linh giáo có thực lực như vậy đã vượt quá dự đoán của hắn. Có cỗ thế lực này sau này hắn cũng có một con bài chưa lật khổng lồ. Giống như hai vị nhạc phụ của hắn, người đại lục tuy rằng đều cố kỵ thực lực của hai người. Thế nhưng thứ chân chính khiến cho mọi người sợ hãi chính là thực lực kinh khủng phía sau Vân Dương Tông và Linh Thiên môn.  

– Hạ Hầu hộ giáo.  

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn Linh Tôn tam trọng trong đám Tôn lão hộ giáo tứ bộ.  

– Đệ tử có mặt.  

Hạ Hầu Khải tiến lên, sắc mặt có chút nghi hoặc. Người này ước chừng lục tuần, vóc người lực lưỡng, tu vi Linh Tôn tam trọng tuyệt đối là siêu cấp cường giả.  

– Chức vị Thiên Tôn Thánh Thú bộ trống sẽ do ngươi đảm nhiệm. Hi vọng ngươi đừng để cho ta thất vọng.  

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn Linh Tôn tam trọng này rồi nói.  

– Đa tạ giáo chủ.  

Hạ Hầu Khải sửng sốt một lát lập tức vui mừng, vội vã hành lễ.  

Không ít người trong đại điện hít sâu một hơn. Từ Tôn lão hộ giáo tăng lên Thiên Tôn, quả thực không giống như khi trước nữa.  

Một lát sau đại điện mới yên tĩnh lại. Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn mọi người một vòng rồi nói:  

– Tình huống của Thánh Linhh giáo ta đã biết một chút. Mấy nghìn năm qua phát triển đình trệ, nội loạn không ngừng. Thế nhưng từ hôm nay trở đi tất cả sẽ tốt trở lại.  

Lục Lâm Thiên nói xong, ánh mắt đảo qua mọi người lại nói:  

– Tất cả những trưởng lão có mặt hiện tại đi theo ta mở mật thất.  

– Mở mật thất?  

– Mở ra mật thất sao?  

Con mắt mọi người đỏ lên, toàn thân kích động tới mức run rẩy. Tất cả mọi người đều biết, những năm gần đây số người trong Thánh Linh giáo tăng lên, tài nguyên tu luyện không ít, hơn nữa lại có đám người Nguyệt Long các giở trò cho nên muốn kiếm tài nguyên tu luyện càng lúc càng khó khăn.  

Cũng vì như vậy cho nên Tứ bộ mới nội loạn, và cũng bởi vì vậy nên mọi người muốn mạnh mẽ mở ra mật thất. Tất cả mọi người từng nghe nói qua, trong mật thất của Thánh Linh giáo có không ít tài nguyên tu luyện.  

Mọi người kích động, Tứ đại Thiên Tôn, đám người Tôn lão hộ giáo cũng không tránh khỏi kích động. Một lát sau, dưới một ngọn núi cao vυ”t trong mây trong Thánh Linh bộ, nơi này lúc đầu Lục Lâm Thiên đã tới một lần. Chỉ là lúc đó là buổi tối cho nên cũng không quan sát được kỹ. Lúc này tỉ mỉ quan sát, ngọn núi khổng lồ trong mây này giống như chòm sao Thương Long trên trời, tràn ra một cỗ khí thế nguy nga hùng hậu.  

Mọi người kích động đi tới cấm địa trong sườn núi. Đi qua ba mươi sáu đại trận huyễn ảo, trước mắt mọi người xuất hiện một gian thạch thất lớn. Thạch thất này giống như được người khác đào ra. Diện tích vô cùng lớn, thạch bích bốn phía bắn ra quang mang bức nhân, bên trên khắc không ít bí văn.  

Nhìn thạch thất này, Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Lục Lâm Thiên gật đầu lúc này mới tiến lên, thủ ấn trong tay được kết. Một đạo lưu quang đảo qua thạch thất, thạch bích lớn phía trước tức thì nứt nẻ.  

Cạch Cạch.  

Dưới âm hưởng này, trên thạch bích có một cỗ khí tức khiến cho người khác áp lực truyền ra. Bí văn quanh quẩn, trên thạch bích hiện lên năm cái lỗ nhỏ. Năm lỗ nhỏ này tương liên với nhau, có bí văn quanh quẩn.  

Thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên được kết, trong tay xuất hiện ba khối lệnh bài, nhìn năm lỗ nhỏ trên thạch bích, Lục Lâm Thiên đem Thánh Linh sắc lệnh đặt ở giữa, sau đó lại đem Thánh Thú lệnh đạt được từ tay Tàng Thiên Báo và Thánh Pháp lệnh của đại trưởng lão Thánh Pháp bộ đặt hai bên.  

Đại trưởng lão Thánh Linh bộ tiến lên, thân hình mang theo sự khẩn trương đem Thánh Linh lệnh trong tay đặt vào trong vòng tròn trên thạch bích. Cuối cùng đại trưởng lão của Thánh Vũ bộ tiến lên, người này dáng vẻ chừng lục tuần, hai mắt như sao, khí tức đã đạt tới Vũ Vương cửu trọng đỉnh phong.  

Đại trưởng lão Thánh Vũ bộ đem Thánh Vũ lệnh trong tay đặt vào lỗ nhỏ. Thạch bích tức thì ầm ầm lay động. Từ trên năm khối lệnh bài tràn ra quang mang chói mắt.  

Ầm ầm.  

Thạch thất lay động, trong ánh mắt kinh ngạc và chờ mong của mọi người, trên thạch bích tức thì có vô số cái khe lan tràn ra chung quanh. Tiếng nổ ầm ầm vang lên.  

Một cánh cửa đá xuất hiện trong ánh mắt mọi người. Nhìn vào bên trong cả đám đều khϊếp sợ mãi không phục hồi tinh thần lại. Mọi người trợn mắt líu lưỡi, một lúc lâu sau mới phục hồi tinh thần lại, cả đám nuốt nước bọt, thì thào nói:  

– Tài nguyên tu luyện, quá nhiều tài nguyên tu luyện.  

– Đan dược, quá nhiều đan dược.  

– Trời ạ, đây là vũ kỹ, còn có linh kỹ. Không ngờ lại nhiều như vậy. Phát tài rồi.  

– Vũ linh khí, còn có hồn khí.  

Từng tiếng chấn động truyền tới. Tất cả các trưởng lão lúc này đã không nhịn được mà tiến lên.  

Lúc này khóe miệng Lục Lâm Thiên không nhịn được mà nhếch lên, nhìn thạch thất trước mặt. Thạch thất trước mặt hắn hiện giờ có diện tích chừng ngàn thước. Bên trong có vô số linh kỹ, vũ kỹ, dược liệu, đan dược, tài liệu luyện khí chồng chất như núi.  

Nói chung, tất cả những thứ mà vũ giả, linh giả cần dùng tới nơi này đều có. Từ đê giai tới cao giai, số lượng đa dạng, giống như một ngọn núi nhỏ đặt ở trong thạch thất.  

Lục Lâm Thiên nhớ lại sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn từng nói qua, tài nguyên trong Thánh Linh giáo so với bên trong Huyền Thiên bí cảnh còn nhiều hơn. Chỉ là không có thần khí mà thôi.  

Lúc này Lục Lâm Thiên nhìn tất cả trước mắt cũng không khỏi hoảng sợ. Nơi này so với mọi thứ bên trong Huyền Thiên Bí cảnh tuyệt đối phải hơn phân nửa. Hơn nữa có không ít vật giá trị cực cao. Chỉ tính riêng vũ kỹ mà nói, từng ngọc giản linh kỹ, vũ kỹ giống như một ngọn núi nhỏ chồng chất. Trong đó có không ít vũ kỹ, linh kỹ, huyền cấp sơ kỳ và hậu kỳ.  

Còn có đan dược, tài liệu luyện khí, linh dược, dược liệu đều chồng chất như ngọn núi nhỏ. Lấy tâm cảnh của Lục Lâm Thiên hiện tại mà nói, khi nhìn thấy cảnh này trong lòng không khỏi kích động. Không nghĩ tới sư phụ hắn lại để lại nhiều thứ tốt như vậy. Không biết người cướp đoạt từ đâu.  

– Thật nhiều tài nguyên. Thánh Linh giáo ta có thể lần nữa chấn hưng rồi.