Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1778: Tuyết Vi ra tay (2)



Lục Lâm Thiên sửng sốt, thảo nào hắn không nhìn thấy Mộ Dung Lan Lan kia, hóa ra là Đạm Đài Tuyết Vi đã trở thành đảo chủ, không biết vì sao Mộ Dung Lan Lan lại thoát vị nhanh như vậy.  

– Chúc mừng Tuyết Vi cô nương.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, lập tức nói:  

– Thế nhưng sợ rằng Tuyết Vi cô nương sai rồi, ân oán của ta và Thiên Vân đảo không phải do Thiên Vân đảo định đoạt. Thiên Vân đảo động thủ với ta, bây giờ không ngờ lại còn có thể mở miệng nói xóa bỏ được. Cho dù là muốn nói thế, thì cũng chỉ có ta mới có tư cách nói câu này. Là ta không muốn xóa bỏ chứ không phải là Thiên Vân đảo.  

Lục Lâm Thiên nói xong, ánh mắt mang theo hàn ý nhàn nhạt nhìn về phía trước.  

– Lục Lâm Thiên, ngươi đừng không biết xấu hổ.  

Kiếm Linh Vương tiến lên một bước nhìn Lục Lâm Thiên rồi nói.  

– Kiếm Linh Vương, ngươi có tin ngay bây giờ ta sẽ gϊếŧ ngươi hay không? Sợ rằng lúc đó sẽ không ai bảo hộ được ngươi đâu. Chỉ cần ngươi dám nói một câu không tin, ta sẽ cho ngươi biết chữ chết viết như thế nào. Đừng đem Thiên Vân đảo ra làm ta sợ, nếu như ta sợ Thiên Vân đảo thì cũng sẽ không đánh chết Dương Tề Thuyên, ngươi hãy tự mình suy nghĩ một chút, đánh chết ngươi dễ hay là Dương Tề Thuyên kia dễ đi.  

Lục Lâm Thiên liếc mắt nhìn Kiếm Linh Vương, trong mắt hiện lên sự khinh thường.  

– Ngươi…  

Khuôn mặt Kiếm Linh Vương đỏ lên, thực sự không dám nói tiếp nữa. Lục Lâm Thiên gϊếŧ chết Thiên Dương Vương Dương Tề Thuyên hắn đã tận mắt nhìn thấy. Lục Lâm Thiên này ngay cả Thiên Dương Vương Dương Tề Thuyên cũng dám đánh chết, muốn gϊếŧ hắn thì tuyệt đối sẽ không chớp mắt. Lục Thiếu Du chắc chắn có thực lực đó. Lục Thiếu Du đã không e ngại Thiên Vân đảo thì bản thân hắn cũng không là cái gì. Giờ phút này Kiếm Linh Vương cũng không dám khiêu chiến giới hạn trong lòng Lục Thiếu Du. Bằng vào tính cách của Lục Thiếu Du, sợ rằng tuyệt đối sẽ xuất thủ với hắn.  

– Tiễn trưởng lão, lùi xuống.  

Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Kiếm Linh Vương, trong mắt hiện lên sự cảnh cáo. Tuy rằng nàng mới ngồi lên chức vị đảo chủ Thiên Vân đảo chưa lâu, thế nhưng trên người hiện tại cũng có một cỗ khí tức thượng vị giả.  

– Lục chưởng môn, sự việc lần trước ta vô cùng xin lỗi Lục chưởng môn. Mong Lục chưởng môn nể mặt ta xóa bỏ việc này có được không? Không phải là ngay cả mặt mũi của ta Lục chưởng môn cũng không cấp cho đó chứ?  

Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt tràn ngập sự bất đắc dĩ.  

Nhìn ánh mắt quyến rũ của Đạm Đài Tuyết Vi, sợ rằng lúc này không có một nam nhân nào có thể cự tuyệt. Trong lòng Lục Lâm Thiên cũng run lên, sau khi suy nghĩ một lát rồi nói:  

– Đương nhiên ta sẽ nể mặt Tuyết Vi cô nương, các ngươi vào đi. Thế nhưng chuyện của ta và Thiên Vân đảo không phải nói xóa bỏ là xóa bỏ, chuyện này sau đó nói tiếp.  

– Đa tạ Lục chưởng môn.  

Đạm Đài Tuyết Vi ngẩn ra rồi nói lời cảm tạ Lục Lâm Thiên, ánh mắt nàng nhìn về phía sau, chúng cường giả Thiên Vân đảo nhanh chóng thoát khỏi công kích của yêu thú, tiến vào trong phạm vi an toàn.  

Sắc mặt Kiếm Linh Vương vô cùng xấu xí, không dám nói lời nào. Đứng ở giữa đám trưởng lão rồi tiến vào phạm vi an toàn.  

– Hóa ra Mộ Dung đảo chủ đã thoái vị, Tuyết Vi cô nương trở thành đảo chủ quả thực đáng để chúc mừng a.  

Phiên Hải Vương Lạc Kiếm Hồng tiến lên chúc mừng một câu. Sau đó Thiên Ưng công tử, Âm Dương Vương, Tiêu Dao Vương cũng tiến lên nói vài lời khách sáo.  

– Tuyết Vi tư chất còn thấp, mong Lạc các chủ sau này giúp đỡ nhiều hơn.  

Đạm Đài Tuyết Vi đáp lễ.  

Lúc này Lục Lâm Thiên lại nhìn về phía trước. Trong lúc hỗn chiến, nhân số sợ rằng có hai ba nghìn người. Nếu không phải vừa rồi hắn xuất thủ làm cho kinh sợ, sợ rằng sẽ có không ít người chen chúc chạy qua đây.  

– Lục chưởng môn, Tinh Ngục các chúng ta tới bái phỏng. Lục chưởng môn có thể để cho Tinh Ngục các chúng ta đi vào trong đó nghỉ ngơi một lát được không? Chúng ta vô cùng cảm kích.  

Trước không trung lúc này có mấy chục thân ảnh vọt tới, chính là Hắc Linh Vương Ô Chấn Vũ cùng chúng cường giả Tinh Ngục các.  

– Lục chưởng môn, Kiền Hiên đảo chúng ta tới bái phỏng. Mong Lục chưởng môn có thể để cho Kiền Hiên đảo chúng ta vào phía trong nghỉ ngơi một lát, chúng ta nhất định sẽ cảm tạ.  

Một thanh âm hùng hậu vang lên, Kim Chùy Vương Kỷ Diệu Tông mang theo đám người Kiền Hiên đảo vọt tới phía trước. Phía sau còn có không ít yêu thú, linh thú đang truy đuổi.  

– Hắc Linh Vương, Kim Sí Vương.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, hắn dường như cũng không có bao nhiêu giao tình với đám người Kiền Hiên đảo và TInh Ngục các, thế nhưng cũng không có ân oán. Lúc này hai sơn môn này tới cầu tình, nếu như cự tuyệt sợ rằng sẽ vô duyên vô cớ mà đắc tội với hai sơn môn. Hắn đã gây không ít thù hằn, nếu như đắc tội với hai sơn môn này nữa thì tuyệt đối không phải là chuyện tốt. Nếu như để cho bọn họ tiến đến thì cũng coi như bán cho bọn họ một phần nhân tình, sau này ít nhiều cũng có chỗ hữu dụng.  

– Mời hai vị.  

Lục Lâm Thiên do dự một lát rồi mỉm cười nói.  

Hắc Linh Vương và Kim Sí Vương dường như không ngờ Lục Lâm Thiên lại nói vậy, hai người có chút ngoài ý muốn. Kim Sí Vương Kỷ Diệu Tông nói:  

– Lục chưởng môn, những lời nói nhảm ta không nói nữa, Kỷ mỗ nhớ kỹ phần ân tình này của Lục chưởng môn.  

Nói xong, Kim Sí Vương Kỷ Diệu Tông mang theo cường giả trong môn tiến vào trong khu vực an toàn. Đông đảo cường giả trong môn lúc này quay về phía Lục Lâm Thiên thi lễ, vẻ cảm kích trong mắt không thể nào nói hết được.  

– Lục chưởng môn, Ô mỗ cảm tạ.  

Ô Chấn Vũ ôm quyền thi lễ, trong nháy mắt mang theo chúng cường giả trong môn đi vào trong khu vực an toàn.  

– Hai vị không cần khách khí.  

Lục Lâm Thiên nói.  

Rống Rống.  

Ô Ô.  

Từng tiếng gầm dữ tợn vang lên. Số người tiến vào trong phạm vi càng nhiều khiến cho vô số yêu thú, linh thú chung quanh chú ý. Cả đám nhanh chóng lao thẳng tới, những người ở bên ngoài có thể tùy thời bị công kích.  

– Lão đại, người quá nhiều, ta sợ áp chế không được đám yêu thú không sợ chết này.  

Thanh âm oán giận của Tiểu Long truyền tới.  

– Mọi người tiến gần lại nhau hơn một chút.  

Lục Lâm Thiên nói, lúc này nhân số đã tăng lên khá nhiều. Hơn nữa mùi máu tươi trong không gian quá nồng khiến cho đám yêu thú, linh thú này càng lúc càng bạo ngược. Khí tức của Tiểu Long ngày càng khó có thể ngăn cản bọn chúng.  

Mọi người nghe vậy lập tức tiến sát lại nhau. Lúc này Lục Lâm Thiên cũng vừa vặn đứng ở bên người Tử Yên và Đạm Đài Tuyết Vi, hai cỗ thân thể mềm mại dán lên người, hai mùi hương khác nhau truyền tới khiến cho trong lòng Lục Lâm Thiên xao động.  

Nhưng mà lúc này Lục Lâm Thiên cũng không có tâm tư thưởng thức. Trước không trung hiện tại lại có mười đạo thân ảnh lao tới, chính là Thu Thủy Vương Bối Hải Linh, Địa Cương Vương Thần Bộ Tiêu, Thần Hỏa Vương Địch Viêm cùng chúng cường giả Nguyệt Long các, Địa Viêm đảo, Thần Kim các.