Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1813: Đế giả chi nguyên



– Lâm Thiên, Thiên Trụ giới chính là trọng bảo, ngàn vạn lần không thể để rơi vào trong tay kẻ khác. Vi sư khi trước ở trong này tu luyện đã lĩnh ngộ không ít thủ đoạn, sau này con chậm rãi sẽ biết. Mà chuyện này cũng chỉ có bản thân con tự mình lĩnh ngộ mà thôi, kiện bảo vật thứ hai vi sư muốn đưa cho con chính là Đế giả chi nguyên. Nhận được Đế giả chi nguyên này cũng coi như con nhận được truyền thừa của vi sư, sở học suốt đời của vi sư con cũng có thể lĩnh ngộ được. Thế nhưng có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì phải nhìn vào thiên phú của con.  

Chí Thánh Đại Đế dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:  

– Mà điều quan trọng nhất chính là ai sở hữu Đế giả chi nguyên là có chín thành cơ hội đột phá lên Đế cấp. Tác dụng của Đế giả chi nguyên sau này con sẽ chậm rãi biết được. Mà Đế giả chi nguyên ở ngay trong thân thể vi sư, vi sư đã sớm bố trí cấm chế, không có ấn ký của vi sư không ai có thể chiếm được Đế giả chi nguyên của ta. Vi sư sẽ lưu lại trong cơ thể con ấn ký, đến lúc đó con tự nhiên sẽ thu được nó. Con tiến vào trong không gian này sợ rằng đã thu hút không ít người tới. Tuy rằng người bình thường không biết tới Đế giả chi nguyên, thế nhưng cũng không phải là ai cũng không biết. Đồng thời thân thể vi sư sợ rằng sẽ có rất nhiều người cảm thấy hứng thú. Thứ con cần làm là bảo vệ thân thể vi sư, chuyện này đối với con có lẽ không khó. Đây coi như là khảo nghiệm cuối cùng của con. Nếu như con thất bại, thi thể vi sư bị kẻ khác đoạt được, toàn bộ không gian sẽ bị hủy hoại trong chốc lát. Mọi người cũng sẽ bị mai táng trong không gian này, bao gồm cả con cũng không thể chạy trốn. Trừ phi đạt tới Đế cấp.  

– Sư phụ, người nói thật sao?  

Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, quả thực quá độc ác, tất cả mọi người đều phải mai táng theo a.  

– Đương nhiên là thật, thân thể của bản đế há có thể để cho kẻ khác đυ.ng vào? Đế giả chi nguyên của bản Đế tuyệt đối không thể tùy tiện đưa cho kẻ khác. Khi trước phân thân vi sư mang theo thân thể chạy ra, chủ thể linh hồn cũng bị nhốt, hơn vạn năm qua vi sư có thể cảm giác được chủ thể linh hồn còn tồn tại, thế nhưng lại bị ràng buộc. Thứ con cần làm chính là bảo vệ thân thể vi sư, không để cho nó tổn hại. Chờ sau khi con đột phá Đế cấp thì nghĩ biện pháp cứu chủ thể linh hồn của vi sư ra. Đến lúc đó vi sư có thể khôi phục.  

Chí Thánh Đại Đế nghiêm túc nói.  

– Sư phụ, người nói là người còn có thể khôi phục sao?  

Lục Lâm Thiên kinh ngạc hỏi.  

– Chủ thể linh hồn của vi sư còn đang tồn tại, thân thể cũng còn, đương nhiên có thể khôi phục.  

Chí Thánh Đại Đế nói.  

– Vậy thì đệ tử đi chỗ nào tìm đây? Đệ tử muốn đột phá Đế cấp sợ rằng cũng không đơn giản, hơn nữa cũng cần thời gian.  

Lục Lâm Thiên nói, hiện tại hắn mới chỉ là Vũ Vương mà thôi. Muốn đột phá tới Đế cấp quá xa với. Huống chi Đế cấp đâu phải cấp độ có thể đơn giản đột phá. Khi trước sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn đột phá chỉ kém một chút cũng đã thất bại.  

– Nói nhảm, có Đế giả chi nguyên của vi sư, cho dù thiên phú của con có bình thường muốn đột phá cũng không phải quá khó khăn. Huống chi thiên phú của con cũng không tệ, mà có Thiên Trụ giới này, thời gian càng không thành vấn đề. Không lâu sau con sẽ biết. Về phần đi chỗ nào tìm vi sư, chờ sau khi đột phá Đế cấp thì con sẽ biết. Tới cấp bậc như Đế cấp, cho dù ai cũng không thoát khỏi sự tra xét của con.  

Chí Thánh Đại Đế nói.  

– Đệ tử đã biết…  

Lục Lâm Thiên còn đang muốn nói tiếp thì Chí Thánh Đại Đế ngắt lời Lục Lâm Thiên rồi nói:  

– Lâm Thiên, tàn hồn của vi sư vốn có thể tồn tại được một đoạn thời gian nữa, thế nhưng hiện tại vi sư phải bố trí linh hồn ấn ký trên người con để con đạt được Đế giả chi nguyên, đồng thời đạo ấn ký này tương lai cũng có thể dẫn con tìm được chủ thể linh hồn của vi sư, Thiên Trụ giới sau này chính là của con rồi.  

Nói xong, trong tay Chí Thánh Đại Đế mang theo một chiếc nhẫn trữ vật màu xanh xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên rồi nói:  

– Nơi này có một chút đồ vật lẫn lộn của cả đời vi sư, thứ tốt đều bị hủy mất rồi, cho nên cũng không còn bao nhiêu bảo vật. Về phần linh kỹ thì có nhiều hơn một chút. Sau nhận được truyền thừa của vi sư, tự nhiên con có thể tu luyện được. Lĩnh ngộ cả đời vi sư cùng với sở học còn đều có thể lĩnh ngộ để sử dụng, bao gồm cả một bộ linh kỹ Thiên cấp, còn có tuyệt chiêu mà vi sư lĩnh ngộ từ trong Thiên trụ giới, có lẽ sẽ giúp con không ít. Trong này chỉ có một số thứ vụn vặn mà thôi. Mặt khác bên cạnh thân thể vi sư có ba mươi kiện linh khí Huyền cấp, đã được bố trí cấm chế, chỉ có người mang theo ấn ký của vi sư mới có thể hóa giải. Những người khác sẽ không thể động vào được nó, con có thể lợi dụng được điều này. Nhớ kỹ, nhất định không thể để cho kẻ khác động tới thân thể vi sư, bằng không toàn bộ không gian tan vỡ, đên lúc đó vi sư có muốn khôi phục cũng chỉ là vô vọng mà thôi.  

Sưu.  

Nói xong, thân ảnh Chí Thánh Đại Đế trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang chói mắt tiến vào trong mi tâm Lục Lâm Thiên rồi để lại một đạo ấn ký nhàn nhạt. Đạo ấn ký này xuất hiện khiến cho ấn ký của thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ cũng phải phủ phục xuống.  

Sưu.  

Đồng thời, Lục Lâm Thiên cảm giác được một cỗ tin tức xa lạ xuất hiện trong đầu mình, trong đầu lần nữa vang lên một thanh âm.  

– Lâm Thiên đệ tử của ta, bốn phía xung quanh của Thiên Trụ giới có khắc chữ ‘vũ’, từ dưới lên trên lại khắc chữ ‘trụ’, chữ ‘trụ’ này đại biểu thời gian chính là thời gian luân chuyển. Trong Thiên Trụ giới có chín tầng, trong tầng thứ nhất tu luyện mười ngày chỉ bằng một ngày một đêm bên ngoài, tầng thứ hai tu luyện hai mươi ngày chỉ bằng một ngày một đêm bên ngoài. Tầng thứ ba tu luyện ba mươi ngày tương đương với một ngày một đêm bên ngoài. Cứ từ đó suy ra, tới tầng thứ chín, tu luyện chín mươi ngày chỉ bằng một ngày một đêm bên ngoài, gấp chín mươi lần thời gian bên ngoài. Từ trước tới nay vi sư cũng chỉ có thể đi tới tầng thứ năm mà thôi. Bây giờ con chỉ có thể tu luyện ở tầng thứ nhất, muốn tiến lên tầng cao hơn thì cần lĩnh ngộ về thời gian. Về phần lĩnh ngộ cụ thể như thế nào, sau khi nhận được truyền thừa của vi sư con sẽ biết. Lai lịch của Thiên Trụ giới vô cùng thần bí vi sư cũng không biết được. Thế nhưng tuyệt đối là trọng bảo. Ngàn vạn lần không thể để cho người khác biết được, bằng không sẽ có phiền phức lớn.  

Thanh âm vừa dứt rồi lập tức biến mất không thấy. Lục Lâm Thiên có cảm giác quang mang trước mặt chợt lóe lên, sau đó quang mang bao phủ quanh thân trong nháy mắt biến mất.  

– Lão đại, huynh làm sao vậy? Lão đại.  

KHi Lục Lâm Thiên phục hồi tinh thần lại thì trong tai vai lên thanh âm của Tiểu Long.