Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1841: Chà đạp cửu trưởng lão



Mọi người kinh ngạc, lực công kích khủng bố như thế, chẳng lẽ cửu trưởng lão không có chút ảnh hưởng nào sao, thật không khả năng!  

Ngay lúc này giữa không trung truyền ra thanh âm răng rắc, mọi người nhìn lên, đồng loạt nhíu mày.  

- Ca ca...  

Cương khí chung quanh cửu trưởng lão lộ ra khe nứt, lập tức hỏng mất, ngay sau đó bạch sắc khải giáp đột nhiên ảm đạm, xuất hiện bảy vết nứt thật sâu, nhưng vẫn chưa hoàn toàn phá nát.  

- Thật mạnh, hồn khí địa cấp cũng bị phá vỡ!  

Nhìn thấy một màn này, mọi người không khỏi rung động.  

- Phốc...  

Sắc mặt cửu trưởng lão nháy mắt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.  

Hiện tại chỉ có cửu trưởng lão mới biết rõ trong lòng mình chấn kinh như thế nào, hắn đã bại, chỉ trong một chiêu, giờ phút này hắn không cách nào thừa nhận, không có khả năng, đây chỉ là ảo giác!  

Nhưng thương thế trong người nói cho hắn biết, đây là sự thật, lúc này trong cơ thể huyết khí cuồn cuộn, ngũ tạng lục phủ bị chấn động kịch liệt, nếu không phải có được khải giáp phòng ngự, vừa rồi hắn đã bị đánh chết, lực công kích kia thật sự quá mạnh mẽ, mạnh tới mức hắn không thể đối kháng.  

Trên mặt Lục Lâm Thiên lộ ý cười làm lòng người rét lạnh, nháy mắt thân ảnh hắn biến mất giữa không trung.  

- Không tốt!  

Cửu trưởng lão giật mình, vội vàng thi triển không gian lực thoát ra.  

- Trốn không thoát đâu, Tôn cấp nắm giữ không gian lực trong tay, vậy trước phá không gian của ta rồi nói sau!  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên nháy mắt xuất hiện, hoàng mang bao phủ, năng lượng thổ hệ tràn ngập, vừa lúc đem không gian dao động bị cửu trưởng lão bức xé bao vây bên trong, trong nháy mắt cửu trưởng lão cũng bị ngăn cản.  

- Tử Vong Phong Bạo!  

- Trọng Thủy Kết Giới!  

- Đại Địa Vô Ảnh Cước!  

- Tê Thiên Liệt Địa Trảo!  

- Chân Linh Cấm Không Chưởng!  

- Chu Tước Huyền Vũ quyết!  

Đồng thời thủ ấn liên tục ngưng tụ vẽ ra từng đạo tàn ảnh oanh kích thẳng tới trước, kình khí khủng bố bao trùm thổi quét, đủ loại công kích thuộc tính trực tiếp bay ra, phối hợp chân khí vô cùng hùng hồn quả thật chẳng khác gì hạ bút thành văn, đều có được lực lượng đối kháng Vũ tôn nhất trọng, thậm chí là Vũ tôn nhất trọng đỉnh.  

- Đây là thiên phú của Vũ giả ngũ hệ sao!  

- Oanh!  

Kình phong thổi quét, không gian hỗn loạn, không gian dao động nứt toác từng khúc, chấn động run rẩy.  

- Lục Lâm Thiên biết được bao nhiêu vũ kỹ địa cấp, không ngờ có thể liên tục thuấn phát!  

- Đều là vũ kỹ địa cấp a, uy lực chỉ sợ đủ đánh chết Vũ tôn nhất trọng bình thường!  

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, Lục Lâm Thiên thật sự quá mức khủng bố.  

- Tiểu tử này lại dùng chiêu đó!  

Ánh mắt Tiêu trưởng lão Nhật Sát các đầy vẻ bực tức, lúc trước hắn từng nếm không ít đau khổ kiểu phát chiêu này, trong lòng vẫn còn sợ hãi.  

Xuy!  

Không gian khôi phục, một thân ảnh bị chấn bay, tựa như cầm điểu bị gãy cánh, nặng nề rơi xuống đất.  

Oanh long long...  

Chỉ nháy mắt thân ảnh đập xuống đất, lực đạo đáng sợ khiến quảng trường cứng rắn lại bị nện ra một hố sâu, đá vụn văng tung tóe.  

- Đại Địa Nộ Hống!  

Một thân ảnh lao xuống, một quyền nặng nề đập xuống mặt đất, mặt đất nứt nẻ, từng khe nứt lan tràn, thân ảnh trong hố sâu lại giống như bị lực xung kích nện trúng, nhất thời bị chấn bay lên không.  

- Tiểu tử, đủ rồi, dừng tay!  

Linh lão nhất thời lao thẳng lên không.  

- Độc Cô gia đã nói đơn đả độc đấu, sao vậy, muốn xa luân chiến sao?  

Lời của Hắc Vũ vừa vang lên, thân ảnh đã lao ra, lập tức thi triển Họa Địa Vi Lao, ngăn cản Linh lão ở bên ngoài.  

Oanh!  

Sắc mặt Linh lão trầm xuống, một chưởng đánh tới, nặng nề dừng trên không gian bích chưởng, cũng không cách nào phá hủy.  

- Ha ha, đây là Tôn cấp nhị trọng của Độc Cô gia sao, ta đã sớm nói, ở trước mặt ta ngươi chỉ là một con kiến hơi lớn một chút mà thôi, hôm nay nể mặt Cảnh Văn tha cho ngươi một mạng, ngày sau nhìn thấy ta tốt hơn đi đường vòng đi!  

Đồng thời trên không trung truyền ra tiếng cười to, Lục Lâm Thiên đánh ra một đạo quyền ấn, hung hăng nện vào lên người cửu trưởng lão mới bị đánh văng lên trời, một quyền đánh thẳng vào ngực của hắn.  

Phanh!  

Một quyền nện xuống, khải giáp bị đánh ra một vết sâu, cự lực xuyên qua khải giáp.  

Oanh long...  

Thân ảnh cửu trưởng lão lại nện xuống quảng trường, lực đạo đáng sợ giống như động đất.  

Phốc!  

Từ trên bầu trời cửu trưởng lão liên tục phun máu, dù có hồn khí phòng ngự địa cấp hắn cũng không cách nào chịu đựng nổi lực công kích khủng bố như thế.  

Kình khí tiêu tán, toàn trường lặng ngắt như tờ, chuyện trước mắt làm cho mọi người rung động thật sâu, đặc biệt là người trong đại thế lực, một mình chà đạp trưởng lão Độc Cô gia, còn có chuyện gì so với chuyện này càng thêm rung động, chỉ sợ trong toàn đại lục cũng chỉ có Lục Lâm Thiên dám làm như thế.  

- Xuy...  

Giờ phút này sau vài lần công kích Linh lão mới thoát khỏi Họa Địa Vi Lao của Hắc Vũ, nhìn cửu trưởng lão đầy vết máu nằm trong hố sâu, ánh mắt Linh lão lóe ra, cố nén cảm xúc.  

- Đệ tử khấu kiến sư phụ!  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên chợt lóe, xuất hiện ngay bên ngoài không gian dao động phong tỏa, quỳ xuống đất hành đại lễ, không ai nhìn thấy từ trong mi tâm hắn có một cỗ hào quang chợt lóe rồi biến mất.  

Xuy!  

Cùng một thời gian bên trong không gian dao động hiện lên một lỗ hổng, thân ảnh Lục Lâm Thiên bị hút vào bên trong, nháy mắt biến mất không còn nhìn thấy.  

- Di...  

Mọi người nhìn chằm chằm, dùng tâm thần quan sát nhưng không có biện pháp nào.  

Sưu sưu...  

Cơ hồ cùng một lúc, cường giả Độc Cô gia nháy mắt lao tới.  

- Không ai được đi vào, nếu không đừng trách ta không khách khí!  

Thân ảnh Hắc Vũ như quỷ quái xuất hiện phía trước, lại đánh ra Họa Địa Vi Lao ngăn cản mọi người.  

- Để ta đối phó linh thú này, các ngươi mau vào đi!  

Linh lão quát lớn, thủ ấn biến hóa, linh lực ngập trời bạo tuôn, ngưng tụ thành tiêm trùy khổng lồ va chạm vào không gian bích chướng, đây tựa hồ là một kích toàn lực của hắn, không gia bích chướng lập tức bắn ra quang mang chói mắt.  

Ca ca!  

Một kích toàn lực lập tức phá hủy không gian bích chướng của Hắc Vũ, hơn mười cường giả Độc Cô gia lao thẳng tới không gian dao động phía trước.  

- Tránh ra cho ta!  

Bàn Hủy cùng Bàn Vân hét lớn, thân ảnh nháy mắt lao tới ngăn cản trước mặt, trong tay đánh ra một quyền hung hăng đập thẳng vào hai cường giả Độc Cô gia, quyền ấn tản ra hoàng mang chói mắt, không gian dao động nứt vụn từng khúc.  

- Lui về!  

Giờ phút này ngay cả Long Linh cũng nhảy ra triển khai công kích.  

- Hừ!  

Nhóm cường giả Thánh Linh giáo đồng loạt lao ra thi triển công kích.  

- Độc Cô gia thì có thể càn quấy sao!  

Các cường giả các thế lực lớn nhìn nhau, lập tức nhảy tới, hơn mười Tôn cấp nháy mắt ngăn cản phía trước.  

Oanh oanh!  

Trong nháy mắt vô số lực lượng va chạm lẫn nhau, giữa không trung run lên, từng thân ảnh lập tức tách ra.  

Mười mấy Tôn cấp của Độc Cô gia, người có thực lực mạnh nhất là Linh lão đã có Hắc Vũ đối kháng, mà linh hồn uy áp tựa hồ gây ảnh hưởng tới hắn, đồng thời những cường giả khác của Độc Cô gia có hai người thực lực Tôn cấp ngũ trọng cùng lục trọng, nhưng lại bị Tập Hạo Nhiên cùng Nguyễn Lượng Hành ra tay ngăn cản.