Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1911: Thôi động hổ biến (1)



- Hừ, vậy thì so xem lực phòng ngự của ai mạnh mẽ hơn.  

Lục Lâm Thiên cắn răng, ánh mắt trầm xuống, chân khí quanh thân bạo phát tới cực hạn, tức thì ầm ầm đánh tới.  

- Địa Phong Quyền.  

- Cương Phong Phá Không chưởng.  

Ánh mắt Vân Khiếu Thiên lóe sáng, từng đạo công kích lập tức được đánh ra.  

- Tề Thiên Liệt Địa trảo.  

- Chu Tước Huyền Vũ Quyết.  

- Trọng Thủy Kết giới.  

- Đại Địa Vô Ảnh Cước.  

Vân Khiếu Thiên thi triển một đạo công kích thì Lục Lâm Thiên thi triển hai đạo công kích. Công kích như bài sơn hải đảo lập tức được đánh ra. Thủ đoạn trong chớp mắt đánh ra vũ kỹ của Lục Lâm Thiên cực kỳ biếи ŧɦái.  

Phanh Phan hPhanh.  

Lực lượng giống như lưu tinh va chạm vào nhau, toàn bộ không gian hỗn loạn. Mỗi một lần lực lượng va chạm đều vang lên âm hưởng vô cùng lớn. Trong nháy mắt kình phong đáng sợ phô thiên cái địa khuếch tán ra bốn phía.  

Oanh.  

Kình phong khuếch tán, phương viên hơn một nghìn thước chung quanh hỗn loạn, gợn sóng trong không gian bạo liệt. Toàn bộ không gian ba động không ngừng.  

- Lục Lâm Thiên này không ngờ lại có nhiều vũ kỹ Địa cấp mà ngay cả vũ kỹ Địa cấp cũng có thể nhanh chóng thi triển ra như vậy.  

- Thực lực của tông chủ cũng mạnh, vừa rồi đã trực tiếp đánh bay Lục Lâm Thiên.  

- Lục Lâm Thiên sư huynh rất mạnh, tông chủ vừa rồi hình như cũng bị đánh bay.  

- Tông chủ và Lục Lâm Thiên sư huynh quá mạnh mẽ.  

Nhìn không gian hỗn loạn giữa sân, tất cả trưởng lão của Vân Dương Tông đều kinh hãi. Tất cả đệ tử cũng kinh ngạc tới há hốc mồm nhìn vào trong sân. Khuất Đao Tuyệt, Lăng Phong, Log Tam nắm chặt tay. Nhìn loại thực lực này trong lòng cả đám hiểu rõ, thực lực của bọn họ còn xa mới có thể đuổi kịp. Chỉ bằng dư âm của kình khí vừa rồi cũng đủ để khiến cho bọn họ bị thương nặng.  

- Hai người này không ai được bị thương a.  

Dùng thực lực của La Lan căn bản không thể nhìn vào một màn này. Nghe thấy từng thanh âm bạo liệt, trong lòng nàng vô cùng kinh hãi.  

Lúc này vẻ mặt Vân Hồng Lăng cũng vô cùng bất đắc dĩ, một người là phụ thân nàng, một người là hôn phu, chỉ mong hai người không có ai bị thương.  

- Phong Nộ Thiên Hạ.  

- Kình Phong ấn.  

Từng tiếng hét lớn trong miệng Vân Khiếu Thiên vang lên, càng lúc hắn càng kinh hãi. Tiểu tử Lục Lâm Thiên quả thực giống như đang liều mạng, căn bản không e ngại bất kỳ một công kích nào. Còn tiện tay đánh ra vũ kỹ khiến cho hắn đau đầu không ngớt, bị vướng cân vướng tay cho nên bất tri bất giác từ thế công kích chuyển thành thế thủ.  

- Đại Địa Vô Ảnh Cước.  

- Chân Linh Cấm Không chưởng.  

- Tề Thiên Liệt Địa trảo.  

- Tử Vong Phong Bạo.  

Tiếng quát của Lục Lâm Thiên không ngừng vang lên, từng đạo vũ kỹ Địa cấp trực tiếp được đánh ra, như bài sơn hải đảo đánh về phía Vân Khiếu Thiên.  

Ầm ầm.  

Từng đạo công kích tràn ngập không gian. Không gian dùng tốc độ mà mắt thường không thể thấy được nhanh như thiểm điện bành trướng. Ngay sau đó không gian trực tiếp nổ tung. Kình phong đáng sợ, phô thiên cái địa khuếch tán.  

Lúc này mục đích của Lục Lâm Thiên vô cùng đơn giản, chính là so lực phòng ngự với Vân Khiếu Thiên. Lục  Lâm Thiên tự tin, lực phòng ngự của Vân Khiếu Thiên dù mạnh thế nào cũng không mạnh bằng Thanh Linh Khải Giáp và Bất Diệt Huyền Thể của hắn.  

Ầm ầm.  

Từng đạo công kích của hai người va chạm, ngươi tới ta đi, kình phong khuếch tán. Không trung phương viên mấy nghìn thước chung quanh hỗn loạn, gợn sóng bạo liệt, hai người trong không gian hỗn loạn không ngừng đánh ra công kích mạnh mẽ.  

Phanh Phanh.  

Lại một đạo công kích kinh khủng được đánh ra, trong công kích bài sơn hải đảo thân thể Lục Lâm Thiên lần thứ hai bị đánh ra, trên Thanh Linh Khải Giáp cũng xuất hiện không ít vết sâu.  

Khục khục...  

Vân Khiếu Thiên cũng bị đẩy lùi, toàn bộ không gian cấp tốc ba động. Kình phong khuếch tán, hung hăng đánh vào trên khải giáp. Khải giáp bị nứt nẻ không ít, quang mang cũng mờ đi, cũng có không ít vết lõm.  

Xa xa, mấy đạo thân ảnh trên ngọn núi phía xa hứng thú nhìn hai người giao thủ, sắc mặt cả đám không ngừng biến hóa.  

- Lục Lâm Thiên này không hổ là người đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi. Khiếu Thiên không ngờ lại không chiếm được tiện nghi nào.  

Một lão giả lên tiếng, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.  

- Lục Lâm Thiên này mới tu luyện bao lâu a, không ngờ đã có thành tựu như vậy, lại thêm thiên phú của hắn, đợi thêm một thời gian nữa thành tựu không thể hạn lượng.  

Một lão giả áo lam nói.  

- Lục Lâm Thiên này sợ rằng cũng có lực phòng ngự kinh khủng của Huyền Thiên Yêu Tôn, còn có khả năng thuấn phát vũ kỹ Địa cấp biếи ŧɦái, Khiếu Thiên muốn động tới tiểu tử Lục Lâm Thiên này sợ rằng không được. Trừ phi vận dụng con bài chưa lật.  

Một trưởng lão nói.  

- Ta vẫn có chút hoài nghi, dường như tiểu tử kia vẫn chưa dùng toàn lực, dường như hắn cũng có con bài chưa lật.  

Trong không gian hỗn loạn, khi tất cả bình tĩnh trở lại thì thân ảnh hai người Lục Lâm Thiên, Vân Khiếu Thiên đồng thời xuất hiện, dáng vẻ có chút chật vật, dường như kẻ tám lạng người nửa cân.  

Trong lòng Vân Khiếu Thiên lúc này vô cùng chấn động, hắn không ngờ mình không thể làm gì được tiểu tử này, lực phòng ngự quả thực quá biếи ŧɦái khiến cho hắn thúc thủ vô sách.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên lúc này cũng có chút ngưng trọng, Lưu Phong Yêu Lân Giáp này của Vân Khiếu Thiên quả thực quá kinh khủng, ngoài lực phòng ngự kinh khủng ra còn có thể đề cao gấp đôi lực công kích, hơn xa Vũ Tôn nhất trọng. Lúc này nhạc phụ Vân Khiếu Thiên không thể mà gì được hắn, thế nhưng hắn cũng không thể làm gì được Vân Khiếu Thiên, dường như có chút giằng co.  

- Hảo tiểu tử, thực lực quả thực không tồi. Thế nhưng kế tiếp ta sẽ không khách khí nữa, ngươi giờ hối hận còn kịp.  

Vân Khiếu Thiên hỏi Lục Lâm Thiên, tới lúc này Vân Khiếu Thiên biết mình chỉ có thể dùng toàn lực mà thôi.  

- Nhạc phụ cứ việc phóng ngựa qua.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đảo, muốn động tới hắn cũng không phải là việc dễ dàng.  

Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Lâm Thiên, trong giây lát, chân khí dưới chân tuôn ra tạo thành một vòng xoáy. Vòng xoáy này cực kỳ kỳ quái, trong nháy mắt xoay tròn, đem Vân Khiếu Thiên bao phủ vào bên trong.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, trong nháy mắt phía sau hắn xuất hiện ba động. Trong lòng thầm nghĩ không tốt, nhanh chóng bố trí không gian thuộc tính thổ, thân ảnh đồng thời cũng thối lui.  

Thế nhưng dường như vẫn chậm, không gian thuộc tính thổ hoàn toàn không thể ngăn cản Vân Khiếu Thiên. Thân ảnh Vân Khiếu Thiên được một tầng quang mang màu trắng bao phủ, ngay trong nháy mắt lập tức xuất hiện, cánh tay đánh ra một đạo chưởng ấn đập vào lưng Lục Lâm Thiên, tốc độ nhanh tới mức đáng sợ.  

Nhưng mà lúc này Vân Khiếu Thiên cũng cảm thấy rất hài lòng, bởi vì lĩnh ngộ thuộc tính của Lục Lâm Thiên không ngờ lại mạnh như vậy, có thể trực tiếp áp chế, khiến cho tốc độ của hắn giảm đi. Tuy rằng thoạt nhìn cực nhanh, chỉ là uy lực dưới không gian thuộc tính này cũng giảm đi hơn phân nửa.  

Phanh Phanh.  

Thanh âm trầm muộn từ trên vai Lục Lâm Thiên vang lên, thân hình Lục Lâm Thiên lảo đảo bị đánh bay.