Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1913: Nghẹn khuất (1)



- Chuyện gì xảy ra?  

Mọi người kinh hãi, nhìn đầu cự hổ uy mãnh trên sân rộng khiến cho người thiếu can đảm hồn phi phách tán, gợn sóng quanh thân lay động liên tục.  

Rống.  

Tứ chi trên thân thể cao lớn của Lục Lâm Thiên vung lên, lực lượng hùng hậu lập tức bạo phát. Đôi mắt nhìn chằm chằm về phía Vân Khiếu Thiên đang kinh ngạc trên bầu trời.  

Vẻ mặt Vân Khiếu Thiên lúc này thoạt nhìn không tốt cho lắm. Hắn không ngờ Lục Lâm Thiên lại còn có thủ đoạn kinh khủng như vậy, thân thể to lớn kia khiến cho tâm thần hắn cũng phải rung động.  

- Tới phiên tiểu tử.  

Con mắt lớn của Lục Lâm Thiên trầm xuống, hai trảo vung lên, tâm niệm khẽ động, trên hai trảo lập tức có điện mang quanh quẩn. Lục Lâm Thiên có thể cảm giác, một trảo này của hắn mà chụp xuống sẽ có lực lượng xé rách không gian. Chỉ bằng vào thực lực của bản thể, uy lực của một trảo này đánh ra tuyệt đối có thể xé tan Vũ Tôn nhất trọng thành từng mảnh nhỏ.  

Tiếp đó thân thể hình hổ khổng lồ của Lục Lâm Thiên dựng lên giống như mãnh hổ vồ mồi mang theo uy thế kinh người, thân thể uy vũ dữ tợn giống như trực tiếp đánh văng không gian, nhanh như thiểm điện lao về phía Vân Khiếu Thiên.  

- Hừ.  

Vân Khiếu Thiên nhíu mày, nhìn đầu cự hổ đánh tới, thủ ấn được kết. Tay phải bỗng nhiên nhấc lên, chân khí thuộc tính phong phô thiên cái địa bạo phát. Chân khí giống như một cơn lốc kinh người ba động, điên cuồng khuếch tán.  

Năng lượng thuộc tính phong nồng đậm hội tụ, không gian run lên từng đợt, cuối cùng ngưng tụ ra một chưởng ấn lớn. Năng lượng ba động đáng sợ từ bên trong tràn ngập ra, không gian chung quang rung lên. Chưởng ấn dùng tốc độ kinh khủng nặng nề đánh về phía Lục Lâm Thiên. Khiến cho năng lượng như biển hội tụ như vậy, sợ rằng đây đã là một kích toàn lực của Vân Khiếu Thiên.  

Rống.  

Lục Lâm Thiên lao thẳng tới, trong lòng hắn cũng đã sớm có dự định.  

Tốc độ của Vân Khiếu Thiên càng ngày càng nhanh, đạo chưởng ấn này phá vỡ không gian trong nháy mắt vỗ vào trên người Lục Lâm Thiên.  

Chưởng ấn ầm ầm đánh vào trên thân thể khổng lồ của Lục Lâm Thiên, thân thể của Lục Lâm Thiên lúc này cũng lảo đảo bị đẩy lùi, nhưng chỉ trong chớp mắt thân thể lập tức ổn định trở lại.  

Mà lúc này một chưởng của Vân Khiếu Thiên đánh xuống, không đánh thì còn tốt. Sau khi đánh xuống lập tức có một cỗ điện mang phản phệ, lập tứ cuồng bạo vọt tới. Vân Khiếu Thiên kinh ngạc thối lui cực kỳ nhanh. Hắn thật không ngờ dưới một kích toàn lực của mình Lục Lâm Thiên lại không tổn hao một chút nào, lực phòng ngự của tiểu tử này không ngờ lại kinh khủng tới mức như vậy.  

Cùng lúc đó thân thể cự hổ khổng lồ của Lục Lâm Thiên áp sát, hai trảo tràn ngập điện mang kia đột nhiên uốn lượn, hai trảo mang một đám tàn ảnh, dường như tùy thời muốn xé rách không gian vậy.  

- Tề Thiên Liệt Địa Trảo.  

Tiếp đó tinh quang trong mắt Lục Lâm Thiên bắn ra, hai trảo đột nhiên tạo thành một độ cung quái dị, trực tiếp dùng hai trảo thôi động Tề Thiên Liệt Địa trảo, ầm ầm đánh về phía Vân Khiếu Thiên.  

Sưu.  

Giờ phút này không gian giống như phong vân biến sắc, toàn bộ không gian trên bầu trời trong nháy mắt bị nhuộm thành màu đỏ. Năng lượng thuộc tính hỏa ngập trời lặng lẽ hội tụ tới. Một đạo trảo ấn được bắn ra, trong sát na trảo ấn dùng xu thế sấm sét trực tiếp đánh vào không gian nơi Vân Khiếu Thiên đang đứng.  

Cạch.  

Trong chớp mắt giữa không trung vang lên tiếng trầm muộn do không gian bị xé rách. Toàn bộ không gian run rẩy, từng đạo kình khí nóng bỏng khuếch tán, rồi trực tiếp xé rách không gian tạo ra từng cái khe đen kịt trong không gian khiến cho tim mọi người đập nhanh hơn.  

Mà lúc này Vân Khiếu Thiên dưới tình huống trở tay không kịp đã bị trảo ấn bao phủ.  

Phanh.  

Trên bầu trời, không gian bị xé rách, một đạo thân ảnh trong nháy mắt bị chụp xuống.  

Ầm ầm.  

Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ, Vân Khiếu Thiên có Lưu Phong Yêu Lân Giáp thế nhưng thân thể cũng không thể chịu nổi một đòn mạnh mẽ như vậy. Thân hình trực tiếp đập vào mặt đất tạo thành một cái hố sâu lớn, đá vụn bắn tứ tung, đất núi rung chuyển.  

Tất cả trưởng lão, hộ pháp nhìn nhau, ai cũng không ngờ tông chủ lại bị Lục Lâm Thiên đánh cho một đòn nghiêm trọng như vậy.  

Lúc này Lục Lâm Thiên cũng không ngờ, hổ trảo phối hợp với Tề Thiên Liệt Địa Trảo lại có uy lực cường hãn tới như thế. Tề Thiên Liệt Địa Trảo phối hợp với Liệt Thiên cũng không có uy năng như vậy.  

Tề Thiên Liệt Địa Trảo là vũ kỹ Địa cấp sơ giai, thế nhưng Lục Lâm Thiên phỏng đoán, dưới sự phối hợp với hổ trảo vừa rồi, gần như có thể so sánh với vũ kỹ Địa cấp trung giai.  

Rống.  

Trong chớp mắt khi thầm nghĩ Lục Lâm Thiên cũng không có một chút chậm chễ nào, thân thể cự hổ khổng lồ trong bầu trời lập tức nhảy xuống. Một đạo hổ trảo lập tức đánh xuống. Hung hăng bổ vào Vân Khiếu Thiên trong hố.  

Phanh.  

Trảo ấn lớn mang theo lực lượng xé rách không gian giống như vẫn thạch mang theo hỏa diễm trực tiếp đánh vào bên trong hố to.  

Sưu.  

Trong sát na có một thân ảnh màu trắng nhảy ra, tránh được một trảo này.  

Bạch quang chợt lóe lên, thân ảnh có chút chật vật của Vân Khiếu Thiên xuất hiện trên bầu trời. Lân phiến trên vai có không ít vết nứt. Dường như là do đạo Tề Thiên Liệt Địa Trảo thứ nhất của Lục Lâm Thiên lưu lại. Lúc này sắc mặt của Vân Khiếu Thiên cũng tái nhợt, hắn cũng không có Bất Diệt Huyền Thể biếи ŧɦái như Lục Thiếu Du.  

Vốn hai người giao thủ, mỗi một lần công kích tuy rằng hắn có Lưu Phong Yêu Lân Giáp chống đỡ, thế nhưng ảnh hưởng mà hắn phải chịu so với Lục Lâm Thiên còn nặng hơn không biết bao nhiêu lần. Rồi lại thêm một đòn nghiêm trọng vừa rồi của Lục Lâm Thiên đã khiến cho hắn có chút tổn thương nhỏ.  

- Chạy đi đâu.  

Thôi động hình thái thứ hai của Thanh Linh Khải Giáp, lúc này Lục Lâm Thiên có cảm giác bản thân có lực lượng vô cùng tận. Một trảo có thể đem Vũ Tôn nhất trọng bình thường tát chết. Thân ảnh Vân Khiếu Thiên vừa mới xuất hiện đã lập tức lao thẳng về phía trước. Lực lượng và tốc độ kết hợp với nhau, thân thể khổng lồ lần nữa mang theo một trảo đánh về phía Vân Khiếu Thiên.  

Sưu.  

Vân Khiếu Thiên đâu còn dám tùy tiện chống lại, thân hình còn chưa ổn định trong nháy mắt biến mất trong không trung.  

Tuy rằng trên phương diện tốc độ Lục Lâm Thiên không bằng Vân Khiếu Thiên, thế nhưng trong tâm thần dò xét hắn cũng có thể nhìn ra tung tích của Vân Khiếu Thiên. Cảm nhận được tung tích của Vân Khiếu Thiên, thân hình nhanh chóng lao thẳng tới. Thân thể cao lớn rít gào liên tục, thi thoảng đứng dậy rồi chồm lên, từng đạo trảo ấn trực tiếp xé rách không gian.  

Lần này Vân Khiếu Thiên nghẹn khuất, tốc độ của hắn trên Lục Lâm Thiên, thế nhưng lại không dám tiếp công kích của Lục Thiếu Du, ngay cả ở gần cũng không. Điện mang trên người Lục Lâm Thiên quá quỷ dị, mỗi một lần công kích chính bản thân hắn sẽ bị điện mang phản phệ lại, cỗ lực lượng phản phệ này cũng khiến cho bản thân hắn e ngại không thôi.  

Mà lực phòng ngự của Lục Lâm Thiên lúc này ngay cả một kích toàn lực mà Vân Khiếu Thiên thi triển cũng có thể chống lại. Công kích của Vân Khiếu Thiên Lục Lâm Thiên căn bản không thèm để ý tới. Ngược lại mỗi một lần Vân Khiếu Thiên ngưng tụ công kích Lục Lâm Thiên lập tức giống như bóng với hình phóng tới, căn bản không sợ công kích của Vân Khiếu Thiên.