Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2009: Chân ngôn của chưởng môn (2)



Nam nhân râu quai nón ngẩng đầu lên đáp:  

- Lưu Kha!  

Lục Lâm Thiên nói:  

- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là trưởng lão nội môn của Phi Linh môn, ban cho một món vũ linh khí hoàng giai. Ngươi có thể đi chỗ Bạch cung phụng lĩnh.  

Thực lực của Lưu Kha bình thường nhưng gã là nhân tài, tướng thổ phỉ, dũng mãnh hơn người.  

Nam nhân râu quai nón ngây người rồi quỳ dưới đất, kích động người run rẩy:  

- Đa tạ chưởng môn!  

Lục Lâm Thiên đã biến mất tại chỗ. Nhiều đệ tử thấy cảnh này thì rất hâm mộ. Hộ pháp này có tương lai sáng lạn, trưởng lão nội môn là địa vị cao thượng.  

Quay về đình viện sau núi, Lục Lâm Thiên nghe ba nữ nhân Bạch Sa Sa, Nhan Kỳ, Tân Hiểu Kỳ báo cáo mới biết Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh cùng Lục Tâm Đồng đi chơi mấy ngày. Dường như gần đây trong thành Phi Linh môn tiếp quản có vài việc vặt cần giải quyết. Có đại ca Dương Quá, hai yêu thú Phi Thiên Ngô Công, Huyết Tích Dịch đồng hành.  

Trong Cổ vực này Lục Lâm Thiên không quá lo, huống chi thực lực của Lục Tâm Đồng, Dương Quá không tầm thường.  

Lục Lâm Thiên nói:  

- Tiểu Long, Tuyết Sư, chúng ta bế quan!  

Lục Lâm Thiên dặn dò ba nữ nhân Bạch Sa Sa, Nhan Kỳ, Tân Hiểu Kỳ mấy câu, bày một cấm chế cộng thêm trong Phi Linh môn nên hắn yên tâm bế quan.  

Lát sau trong không gian Thiên Trụ giới, Tiểu Long, Tuyết Sư tìm chỗ tự ngồi xếp bằng, tiến vào trạng thái tu luyện.  

Trong một không gian, Lục Lâm Thiên ngồi xếp bằng, chậm rãi tĩnh tâm lại. Đã tới lúc hắn thử đột phá đẳng cấp Tôn cấp.  

Xoẹt!  

Trong tay Lục Lâm Thiên cầm áo choàng màu xanh, là tứ sư thúc Khổng Tước Tôn giả tặng cho. Thứ tứ sư thúc Khổng Tước Tôn giả tặng chắc chắn là báu vật.  

Lục Lâm Thiên nhớ Khổng Tước Tôn giả từng nói sau khi luyện chế áo choàng này tuy không phải trọng bảo quý báu gì nhưng có nhiều diệu dụng. Sắc mặt Lục Lâm Thiên hơi thay đổi, hắn đánh giá áo choàng màu xanh, dường như không phải linh khí, không biết do tài liệu gì luyện chế ra. Sờ vải vóc không khác gì quần áo bình thường.  

Lục Lâm Thiên hơi tò mò áo choàng màu xanh sẽ có diệu dụng gì:  

- Luyện hóa thử xem!  

Nếu là tứ sư thúc kêu hắn luyện hóa vậy Lục Lâm Thiên sẽ nghe theo.  

Lục Lâm Thiên kết thủ ấn, áo choàng màu xanh run run. Một giọt máu của Lục Lâm Thiên nhỏ lên áo choàng màu xanh, khi giọt máu thấm vào thì áo choàng màu xanh tỏa ánh sáng nhạt.  

Xoẹt!  

Áo choàng màu xanh phồng lên, lơ lửng trong không trung. Ánh sáng chói lòa lan tràn. Áo choàng màu xanh mở rông ra xuất hiện vô số bí văn, bí văn chạy xuôi, ánh sáng bắn ra bốn phía. Khí tức quái dị lan tràn toát ra không khí cổ kính.  

- Chuyện gì đây?  

Lục Lâm Thiên nhìn áo choàng màu xanh biến đổi thì rất khó hiểu, ngạc nhiên đánh một linh hồn lực vào trong.  

Linh hồn lực rơi vào áo choàng màu xanh, trên áo choàng màu xanh cổ xưa tỏa ánh sáng chói lòa bắn vào trán Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên nhắm mắt lại ngay, ánh sáng trên trán biến thành luồng tin tức khổng lồ chui vào não hắn.  

Áo choàng màu xanh tỏa sáng rực rỡ, không gian bốn phía bị bao phủ trong ánh sáng, rất thần dị. Chốc lát sau ánh sáng thu về, không gian phục hồi lại bình thường.  

Lục Lâm Thiên mở mắt ra, trong mắt tràn ngập ngạc nhiên. Mới rồi áo choàng màu xanh truyền đến tin tức nằm ngoài dự đoán của Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên lẩm bẩm:  

- Thì ra có tác dụng như vậy, kỳ lạ thật.  

Trong mắt Lục Lâm Thiên cực kỳ ngạc nhiên, không biết tứ sư thúc lấy báu vật này từ đâu ra.  

Lục Lâm Thiên từ tin tức trong đầu biết áo choàng màu xanh tên là Ám Ảnh Mật Bào, có thể xem như một linh khí nhưng khá đặc biệt. Ám Ảnh Mật Bào giống như Khải giáp Thanh Linh, Tứ Thần Quyết, trong vũ kỹ là sự tồn tại đặc biệt.  

Ám Ảnh Mật Bào là tồn tại đặc biệt trong linh khí, không biết là ai luyện chế ra nó nhưng có nhiều diệu dụng thật.  

Lục Lâm Thiên từ trong tin tức biết luyện hóa rồi mặc Ám Ảnh Mật Bào vào thì khí tức quanh thân sẽ giấu đi, hoàn toàn không còn khí tức, che giấu hết dao động, gần như giống người bình thường. Trừ phi người thực lực quá mạnh không thì chẳng thể nhận ra.  

Loại che giấu này khác với ẩn núp khí tức. Ẩn khí tức là để người ta không nhìn thấu, không thể hoàn toàn giấu đi. Còn thu giấu khí tức lại khác, hoàn toàn giấu mất, người khác không nhìn ra bất cứ khí tức nào.  

Đương nhiên cái này còn tùy tình huống, gặp phải thực lực hoàn toàn khủng bố thì không cách nào che giấu.  

Ngoài ra Ám Ảnh Mật Bào có tác dụng phòng ngự tập kích, tương đương với bộ giáp phòng ngự. Cùng đẳng cấp dốc hết sức ra đánh lén thì Ám Ảnh Mật Bào sẽ tự động chặn lại.  

Lục Lâm Thiên nhếch môi cười nói:  

- Đúng là có diệu dụng.  

Ám Ảnh Mật Bào thật sự có diệu dụng, nào là tác dụng thu giấu khí tức, công dụng rất lớn. Giấu đi khí tức có thể giả heo ăn cọp, rất tuyệt vời. Ngoài ra dùng để chạy trốn có tác dụng lớn, lỡ như gặp cường giả che giấu khí tức là khó bị bọn họ tìm ra. Các diệu dụng nhỏ này đã là tác dụng lớn.  

Về phòng ngự tập kích, nếu có thể đối kháng trên đẳng cấp dốc sức ra một kích thì càng tuyệt vời. Tóm lại Ám Ảnh Mật Bào có ích rất lớn, không thua gì linh khí địa giai.  

Lục Lâm Thiên đổi thủ ấn, Ám Ảnh Mật Bào lại rơi xuống lưng hắn. Lục Lâm Thiên mặc Ám Ảnh Mật Bào vào người, đây là báu vật tốt, đám người tứ sư thúc toàn tặng cho thứ tốt.  

Xoẹt!  

Trong tay Lục Lâm Thiên xuất hiện một bình ngọc, là Bạch Long Tôn giả cho hắn. Trong bình ngọc lan tràn năng lượng hùng hồn, năng lượng hùng hậu khiến tim Lục Lâm Thiên đập nhanh.  

- Địa Tâm linh dịch!  

Lục Lâm Thiên cảm nhận năng lượng hùng hồn, lòng thấp thỏm mong chờ. Lục Lâm Thiên không biết sau khi nuốt Địa Tâm linh dịch vào có thể đột phá được không? Về liều lượng năng lượng thì Địa Tâm linh dịch không khắt khe, Bạch Long Tôn giả góp nhặt trăm năm trong mật địa mới được chút ít. Đẳng cấp Địa Tâm linh dịch mạnh hơn Tuyết Phách linh dịch của Vân Dương tông.  

Nhưng bây giờ điều Lục Lâm Thiên lo là đột phá Tôn cấp không phải đủ chân khí, đủ linh lực liền có thể. Bao nhiêu cường giả tuổi thọ mấy trăm năm, ngàn năm, trên ngàn năm, tu luyện chậm mấy cũng đủ để chân khí tăng trưởng.  

Nhưng đẳng cấp tu vi càng lên cao thì chân khí không còn quá quan trọng. Điều quan trọng nhất là sử dụng. Đẳng cấp Tôn cấp không phải dựa vào chân khí cưỡng ép nâng cao là đột phá được.  

Lục Lâm Thiên không biết hắn đã lĩnh ngộ đủ chưa, hắn nhìn ngọc bình, năng lượng hùng hồn khuếch tán. Trong không gian tràn ngập năng lượng hùng hậu này.  

Lục Lâm Thiên thở dài, uống Địa Tâm linh dịch. Gác chuyện có đột phá được không sang bên, hiện tại Lục Lâm Thiên tiếp xúc cường giả ngày càng mạnh, hắn phải nhanh chóng nâng cao thực lực cho mình. Tuy hiện tại có bốn Tôn Tổ chấn nhϊếp đối thủ, nhưng đây không phải thực lực của hắn. Thực lực của mình mới là quan trọng nhất.  

Tuy bây giờ Phi Linh môn đã giải quyết xong một rắc rối lớn nhưng Lục Lâm Thiên biết đó chỉ là tạm thời. Ba sơn môn bị tổn hại nặng, hai các hai đảo Nguyệt Long các sẽ không chịu cho qua. Chắc đã âm thầm tích súc, khi nào có cơ hội chắc chắn không tha cho Lục Lâm Thiên.