Lục Lâm Thiên nhướng mày, một lần nữa nhìn chằm chằm nữ nhân trên giường ngọc. Vết thương của nàng ta hơi kỳ lạ.
Thiên Độc Yêu Long truyền âm hỏi Lục Lâm Thiên:
- Chưởng môn có nắm chắc không?
Lục Lâm Thiên liếc nữ nhân nằm trên giường ngọc, nói:
- Vấn đề không lớn, chẳng qua bị người bày một số thủ đoạn nham hiểm muốn khống chế linh hồn.
Lục Lâm Thiên kiểm tra trong đầu Thải Vân Yêu Tước này có một linh hồn lực đang xâm thực linh hồn Thải Vân Yêu Tước, mục đích là khống chế, nhưng dường như người ra tay lúc hành động gặp chút rắc rối, cộng thêm linh hồn Thải Vân Yêu Tước này khá mạnh cho nên chống đỡ tới tận lúc này.
Nhưng người ra tay có chút thủ đoạn, người bình thường rất khó phát hiện ra, thủ đoạn rất nham hiểm. Nếu qua thêm vài ngày thì Thải Vân Yêu Tước này sẽ không chống đỡ được nữa, lúc đó thì chết chắc.
Lát sau Vân Dao cùng mấy trưởng lão trở về, lúc về mang thêm năm người. Ba nam nhân trung niên, một lão nhân, một bà lão. Lục Lâm Thiên nhìn ba người này thì mắt lóe tia sáng không ai thấy. Nhìn khí thế vô hình từ năm người trong đó có hai nhân loại, ba yêu thú. Bà lão mặc áo đỏ, ánh mắt âm độc, tu vi đến bát giai sơ kỳ. Hai nam nhân trung niên mắt ưng mũi khoằm, tu vi không thấp, thất giai hậu kỳ. Hai nhân loại làm Lục Lâm Thiên hơi tò mò, nam nhân trung niên cỡ tu vi Vũ Suất lục trọng, người kia là khí tức Linh Vương, dường như là Linh Vương ngũ trọng.
Vân Dao đi vào phòng, hỏi bà lão:
- Hỏa Hồng trưởng lão, Hàm nhi đã hôn mê một tháng, người của trưởng lão thật sự có thể chữa khỏi sao?
Bà lão nhìn Vân Dao:
- Vân tộc trưởng yên tâm đi, linh phó của tộc trưởng ta đã đến thì chắc chắn có cách, miễn Vân tộc trưởng đồng ý điều kiện của tộc trưởng ta là được.
Ánh mắt bà lão tự tin như thể chắc chắn sẽ chữa khỏi cho nữ nhân trên giường ngọc.
Mắt Vân Dao hấp háy, cắn răng nói:
- Chỉ cần chữa khỏi cho tiểu nữ thì ta đồng ý điều kiện.
Bà lão nói:
- Vậy là được, vết thương của công chúa cứ giao cho ta.
Bà lão liếc hướng Linh Vương ngũ trọng, nói:
- Đi xem vết thương của công chúa xem có thể chữa được không.
Linh Vương ngũ trọng lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Linh Vương ngũ trọng nhấc chân đi hướng nữ nhân trên giường ngọc.
Khó khăn lắm mới vào tộc Thải Vân Yêu Tước, chữa hết cho công chúa Thải Vân Yêu Tước là sẽ được Yêu Linh Tinh, đối với người khác có lẽ bó tay nhưng với Lục Lâm Thiên thì không khó chữa bệnh cho công chúa, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này. Nếu để Linh Vương ngũ trọng nhúng tay, chuyến này hắn đến tay không. Quan trọng nhất là Lục Lâm Thiên muốn có Yêu Linh Tinh kia.
- Vân tộc trưởng, tộc Thải Vân Yêu Tước của người kêu ta đến chẳng lẽ là để hóng mát sao?
Thiên Độc Yêu Long biết ý đồ của Lục Lâm Thiên, nếu để những người này chữa cho công chúa thì sẽ vụt mất Yêu Linh Tinh.
Vân Dao tộc trưởng xin lỗi Thiên Độc Yêu Long:
- Độc Long lão đệ, rất có lỗi, ta sẽ không để các người đến không, lát nữa ta sẽ cảm tạ hậu hĩnh. Nhưng tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng có người bảo đảm sẽ chữa lành cho tiểu nữ, nên lần này làm phiền Độc Long lão đệ.
Bà lão áo đỏ xem Lục Lâm Thiên là người hầu của Thiên Độc Yêu Long, linh phó không có địa vị trong yêu thú. Bà lão áo đỏ hờ hững liếc Lục Lâm Thiên, cảm nhận khí thế trên người hắn thì càng không thèm để vào mắt.
Bà lão áo đỏ nói với Linh Vương ngũ trọng:
- Mặc kệ đi, mau xem vết thương của công chúa.
Linh Vương ngũ trọng gật đầu, liếc Lục Lâm Thiên một cái rồi đi hướng giường ngọc.
Tính tình Thiên Độc Yêu Long không hiền gì, lúc này không nhịn nữa, quát to:
- Kêu ta đến liền đến, bảo ta đi thì đi, không biết Vân Dao tộc trưởng xem ta là cái gì?
- Hai vị hãy nể mặt ta, làm ơn bình tĩnh đừng nóng.
Thiên Độc Yêu Long không nể, râu rồng run run, tức giận quát:
- Mặt mũi của ngươi? Ngươi không nể mặt ta thì tại sao ta phải nể ngươi? Coi ta là đồ chơi phải không? Ta cho ngươi biết, hôm nay ta đã đến, người này ta cứu là cứu, không cứu cũng phải cứu!
Ánh mắt bà lão áo đỏ âm trầm, yêu nguyên dâng lên quanh thân:
- Hừ! Theo ta thấy ngươi cố ý kiếm chuyện.
Không khí trong phòng bắt đầu nóng cháy.
Thiên Độc Yêu Long không sợ gây chuyện, yêu nguyên cũng dâng cao, bộ dáng sắp đánh nhau:
- Ha ha ha! Gà mái già muốn đánh nhau phải không? Ta chơi với ngươi!
Vân Dao thấy vậy nét mặt sa sầm nói:
- Hai vị xem tộc Thải Vân Yêu Tước ta là gì? Xin hai vị hãy tự trọng.
Vân Dao phát ra khí thế.
Bà lão áo đỏ, Thiên Độc Yêu Long mắt lóe tia sáng. Đây dù gì là trong Thải Vân Yêu Tước, hai người thu thế lại.
Vân Dao nhìn Thiên Độc Yêu Long và bà lão, nói:
- Độc Long lão đệ, là Thải Vân Yêu Tước ta mời lão đệ đến, vậy để lão đệ đến trước đi. Nếu linh phó của lão đệ không thể cứu người thì lại đến lượt linh phó do Hỏa Hồng trưởng lão mang đến.
Thiên Độc Yêu Long mắt lóe tia sáng nói:
- Không thành vấn đề.
Chưởng môn lên trước thì Thiên Độc Yêu Long không ý kiến gì.
Bà lão áo đỏ lườm Thiên Độc Yêu Long:
- Được rồi, để xem các ngươi có bản lĩnh gì chữa khỏi được.
Mới rồi người này gọi bà là gà mái già, làm bà lão áo đỏ tức ngứa răng.
Lục Lâm Thiên nghe vậy mắt lóe tia sáng, đi tới trước mặt công chúa tộc Thải Vân Yêu Tước. Lục Lâm Thiên kêu nữ nhân linh lung nâng công chúa khoanh chân ngồi dậy.
Nữ nhân linh lung vốn không muốn nghe lời Lục Lâm Thiên, nhưng vì liên quan đến việc cứu chữa cho công chúa nên không càu nhàu gì. Nữ nhân linh lung nâng công chúa ngồi dậy, khoanh chân lại.
Lục Lâm Thiên ngồi trước mặt công chúa, quay đầu nói với Vân Dao:
- Tộc trưởng, linh hồn của công chúa bị Linh giả bày ra thủ đoạn nham hiểm, vốn là muốn dùng thủ đoạn khống chế trong đầu công chúa nhưng có lẽ giữa đường bị quấy nhiễu, cộng thêm linh hồn của công chúa không yếu nên người kia thất bại. Bởi vì công chúa mới đột phá tu vi thất giai trung kỳ không lâu, tính ra người bày thủ đoạn này cho công chúa ước chừng là Linh Vương tứ trọng, ngũ trọng.