Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2206: Đánh bại Linh tôn lục trọng (2)



Dứt lời bàn tay Lục Lâm Thiên đẩy về hướng người áo đen. Năng lượng cường đại kinh khủng tuôn đầy trời, trong khoảnh khắc liền đυ.ng vào người áo đen.  

Mọi người nhìn công kích khủng bố va chạm vào không gian quanh người áo đen, lực công kích đáng sợ, sóng không gian như sóng lăn tăn. Không gian sụp đổ trong nháy mắt, sóng không gian tan vỡ lộ ra vầng sáng đen đặc làm tim người đập nhanh.  

Lục Lâm Thiên co năm ngón lại, quát to:  

- Bạo!  

Bùm bùm bùm!  

Không mấy người thấy rõ từ đầu đến cuối. Lực công kích khủng bố đột nhiên nổ tung, tiếng nổ vang điếc tai như sấm sét. Tiếng nổ làm màng tai mọi người ù đặc.  

Tổng cộng ba lực lượng kinh khủng trong khoảnh khắc cùng đυ.ng mạnh vào người áo đen. Biểu tình người áo đen hoảng hốt, trước khi không gian hỗn loạn vội vàng bày ra vầng sáng quanh thân.  

Bùm!  

Năng lượng cuồng bạo trùng kích, không gian nhanh chóng lan tràn từng vòng sóng gợn đen thui hóa thành lỗ hổng không gian sâu to lớn. Tất cả năng lượng kình khí bị nuốt vào rồi trở về tĩnh lặng.  

- Lực công kích quá mạnh!  

Trong giây lát bốn phía tĩnh lặng, lực công kích khủng bố khiến các yêu thú giật mình.  

Phương xa, trong trận thế Hỏa Vũ Ngốc Ưng, Hỏa Lệ mắt lóe tia sáng:  

- Chết tiệt, tại sao mạnh như vậy?  

Trong không trung hai bóng người lại xuất hiện.  

Lão nhân áo đen bị đánh bay, há mồm hộc máu:  

- Phụt!  

Lão nhân áo đen có tu vi Linh Tôn lục trọng, công kích linh hồn làm lão tiêu hao quá nhiều, thêm vào bản thể Linh giả phòng ngự không bằng vũ giả. Bản thể Linh Tôn lục trọng của lão phòng ngự không bằng Vũ Tôn lục trọng, ba thần quyết của Lục Lâm Thiên làm lão khó đỡ. Tuy người áo đen không bị gϊếŧ tại chỗ nhưng cũng bị tổn hại nặng gần trí mạng.  

Người áo đen bị đánh bay đi, mặt trắng bệch, miệng đầy máu, quần áo rách rưới. Người áo đen lao nhanh vào trận thế Hỏa Vũ Ngốc Ưng, mắt lóe tia sáng hét to:  

- Chủ nhân mau cứu ta!  

Lục Lâm Thiên hét to:  

- Không có ai có thể cứu được ngươi.  

Lục Lâm Thiên đã đuổi theo, tia chớp trong tay Lục Lâm Thiên đổ ập xuống.  

Vang tiếng quát to:  

- Nhân loại đê hèn, linh phó của ta sao cho phép ngươi làm gì thì làm?  

Khí nóng rực lan tràn, một bóng người xuất hiện bên cạnh người áo đen, trảo ấn nóng cháy phóng lên cao ngăn lại tia chớp của Lục Lâm Thiên.  

Bùm bùm bùm!  

Hai lực công kích như thiên thạch va chạm, tiếng nổ trầm đυ.c vang vọng trong không trung. Kình phong cuòng bạo ập đến, không gian xung quanh bị xới lỗ hổng sâu. Kình khí ngập trời và năng lượng thiên địa giữa không trung biến thành hình cung thổi quét khuếch tán trong không trung, đến khoảng cách nhất định thì tan biến.  

Cộp cộp cộp!  

Kình khí cuồng mãnh đẩy Lục Lâm Thiên thụt lùi mấy bước, hắn hơi biến sắc mặt nhìn sang. Thân hình âm độc xuất hiện trước mắt Lục Lâm Thiên, nửa đầu hói tóc lưa thưa, yêu nguyên nóng cháy hừng hực quanh thân, xem khí thế thì tu vi chắc chắn là bát giai hậu kỳ.  

Lục Lâm Thiên không biết mặt người này nhưng cảm giác khí thế, đám tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng sau lưng người kia thì không khó suy đoán ra thân phận:  

- Tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng, Hỏa Lệ!  

Người áo đen thấy Hỏa Lệ liền lùi ra sau trốn.  

- Nhân loại ti tiện, thực lực không tệ, nhưng ngươi chưa tư cách đυ.ng vào linh phó của ta!  

Hỏa Lệ hờ hững liếc Lục Lâm Thiên, đôi mắt âm độc trầm xuống. Nếu không phải người Linh Vũ giới này còn hữu dụng thì Hỏa Lệ tuyệt đối không ra tay. Người này chết càng tốt cho Hỏa Lệ, nhưng người áo đen không thể chết vào lúc này. Vầng sáng yêu nguyên bắn ra từ tay Hỏa Lệ bao phủ người áo đen.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên lạnh băng:  

- Ta nói rồi, không ai cứu hắn đi được!  

Tu vi bát giai hậu kỳ rất mạnh nhưng đừng hòng bảo vệ được người áo đen. Sợ là người áo đen tập kích nhóm Lục Lâm Thiên chắc chắn liên quan đến Hỏa Vũ Ngốc Ưng.  

Lục Lâm Thiên dứt lời hai tay bắt đầu kết thủ ấn quái dị, từng đường cong huyền ảo xẹt qua. Đôi tay Lục Lâm Thiên bắn ra ánh sáng chói lòa, giây lát sau ánh sáng như đèn pha khuếch tán bao phủ không gian đằng trước, bao lấy Hỏa Lệ và người áo đen.  

Ánh sáng mạnh mẽ bao phủ, trong không gian đó ẩn chứa năng lượng đỏ rực cuồng bạo đáng sợ. Đột nhiên nổi lên ngọn lửa ngập trời, năng lượng thuộc tính lửa hùng hậu bỗng chốc tụ tập lại, có linh hồn lực mênh mông kèm theo.  

Bị lực công kích không gian bao phủ, Hỏa Lệ biến sắc mặt:  

- Ủa?  

Lực công kích này có năng lượng thuộc tính hỏa, lực lượng không gian, công kích linh hồn, ba lực công kích gộp lại, khủng bố và quái dị, lần đầu tiên Hỏa Lệ được thấy.  

Hỏa Lệ sắc mặt âm trầm nói:  

- Nhân loại rất mạnh, nhưng không giam cầm ta được!  

Trảo ấn xé rách, mang theo uy thế khủng bố. Năm khe nứt không gian đen thui hiện ra.  

Răng rắc!  

Không gian bị Hỏa Lệ xé rách, lao ra ngoài trước, mắt lạnh băng nhìn Lục Lâm Thiên.  

Sau lưng Hỏa Lệ, trong nhiều cặp mắt thấy rõ thanh niên áo xanh giống y như đúc đứng trên trời, khóe môi cong lên, độ cong càng xem càng làm lòng người lạnh, sát khí ngập trời hừng hực từ người hắn:  

- Nghiệt súc, ngươi không bảo vệ hắn được đâu!  

Cùng lúc đó, huyết quang bắn ra từ tay thanh niên áo xanh, chớp mắt ánh sáng đỏ vô cùng ưu mỹ vạch vòng tròn lớn giữa không trung. Vòng tròn khuếch tán lan tràn, không gian trước mặt hắn kéo dài vầng sáng đường kính mấy trăm thước. Mép vòng sáng to lớn lộ ra khe nứt không gian đen thui vừa lúc bao bọc người áo đen lại.  

Chỉ giây lát ngắn ngủi, trong vòng sáng đen thui như cơn lũ đột nhiên tràn ra. Ánh sáng đỏ rực rỡ phô thiên cái địa kèm theo tiếng rít chói tai sắc nhọn nhanh như tia chớp tràn ngập không gian. Nơi ánh sáng đi qua đâu là không gian to lớn đột nhiên nứt ra.  

Thoáng chốc mắt người áo đen lộ vẻ kinh hoàng. Lúc này người áo đen đã là nỏ mạnh hết đà, không có sức chiến đấu nữa.  

- Ủa?  

Hỏa Lệ nhìn đối phương rõ ràng ngay trước mặt mình nhưng nhân loại quái dị bỗng vòng ra sau lưng từ bao giờ, cảm giác đó mới là kinh khủng. Hỏa Lệ phất ống tay áo dài chộp vai người áo đen kéo lùi ra sao. Đao quang phô thiên cái địa phụt ra, mỗi một luồng đao quang có đặc điểm quái dị cắt vỡ từng đợt khe nứt không gian.  

Trong các cặp mắt kinh hoàng, khe nứt không gian lan nhanh, trước tiên bao lấy đôi chân lão nhân áo đen, dọc theo hai chân lên trên. Đôi chân người áo đen hóa thành mảnh nhỏ mưa máu rơi từ giữa không trung xuống.  

Ánh mắt lão nhân áo đen kinh hoàng muốn chạy trốn nhưng vòng sáng đao quang màu đỏ càng lúc càng nhanh, lão nhân áo đen đã mất năng lực tái chiến. Hỏa Lệ đang bận thụt lùi, thậm chí không kịp lùi về.  

- A!  

Đôi chân thành mảnh nhỏ đổ mưa máu, lão nhân áo đen phát ra tiếng gào rú cực kỳ thê lương, trơ mắt nhìn màu đỏ từ đôi chân cuốn lên đến đùi mình rồi tới eo.  

- Khốn kiếp!  

Hỏa Lệ tuôn ra yêu nguyên ngập trời, đôi mắt âm trầm nhỏ ra nước. Hỏa Lệ chỉ có thể chộp vai lão nhân áo đen cố gắng hết sức lùi nhanh ra sau. Vốn đối phương muốn gϊếŧ người trong tay Hỏa Lệ là chuyện tuyệt đối khó khăn, gã nhìn ra thực lực của đối phương cực mạnh. Nhưng Hỏa Lệ hoàn toàn không ngờ Lục Lâm Thiên còn có một phân thân lặng lẽ xuất hiện bên cạnh gã, hỏi gã nên làm sao đây?