- Đại trưởng lão, Bạch Linh đã phản tộc, nên bắt hỏi tội!
Bị ánh mắt đại trưởng lão quan sát, tâm thần Thanh Ly không khỏi run lên, địa vị của đại trưởng lão trong tộc, hắn không thể lay động, cũng không thể va chạm.
- Phản tộc, ai nói Bạch Linh phản tộc, đây là quyết định của hội trưởng lão sao, vì sao ta không biết, nhị trưởng lão, chuyện này ngươi biết không?
Đại trưởng lão liếc mắt nhìn Thanh Ly, lại bình thản nhìn qua lão giả bên cạnh.
- Hồi đại trưởng lão, việc này còn chưa có định đoạt, nhưng Bạch Linh tự tiện rời khỏi tộc, chống lại quyết nghị của hội trưởng lão, dựa theo tộc quy…
Lão giả kia bị ánh mắt của đại trưởng lão nhìn qua, có chút kinh hoảng nói.
- Nhị trưởng lão, theo ta được biết hôm nay mới là ngày quyết nghị cuối cùng của hội trưởng lão, hôm nay Bạch Linh đang ở trong tộc, tại sao lại có chuyện chống lại quyết nghị gì đó, trái lại các ngươi, gần đây thật náo nhiệt, thanh danh Cửu Vĩ Yêu Hồ bộ tộc gần đây truyền bá không nhỏ!
Đại trưởng lão nói xong, ánh mắt lóe tinh quang, chân khí run lên, làm sắc mặt các trưởng lão đều biến hóa.
- Không nghĩ tới hôm nay đại trưởng lão cũng tới, Hồng La ra mắt đại trưởng lão.
Một nữ tử phong vận đi tới, cúi người thi lễ nói.
- Lâm Thiên, vị này chính là tộc trưởng Hồng La, còn có vị bên cạnh là nhị trưởng lão.
Bạch Linh truyền âm cho Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc, bởi vì hắn nhìn không thấu khí tức của Hồng La, nhưng mơ hồ cảm giác được so sánh với đại trưởng lão cũng không kém hơn bao nhiêu.
- Tộc trưởng!
Đại trưởng lão cúi người thi lễ.
- Đại trưởng lão miễn lễ, sao hôm nay ngài cũng tới.
Hồng La tiến lên đỡ đại trưởng lão, ánh mắt hữu ý vô ý lướt qua người Bạch Linh cùng Lục Lâm Thiên.
- Lão thân đã lâu không ra ngoài hoạt động, hôm nay có náo nhiệt nên muốn ra nhìn xem.
Đại trưởng lão lướt mắt nhìn bốn phía, nói:
- Tộc trưởng, ngươi dự định bế quan tu luyện sao?
- Phải, Hồng La muốn bế quan tu luyện, nhìn xem có thể đột phá bình chướng hay không.
Hồng La gật đầu nói, bà luôn tôn kính đại trưởng lão, nhưng lúc này trong mắt lại giấu diếm ý tứ khác.
- Tĩnh tâm tu luyện cũng chưa hẳn là chuyện xấu, chuyện đại sự kia đã sắp tới, hết thảy đều có thể có biến số.
Đại trưởng lão nhìn Hồng La:
- Nếu tộc trưởng dự tính bế quan, như vậy tộc trưởng kế nhiệm đã quyết định xuống chưa?
- Hừ!
Ánh mắt Thanh Ly luôn nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên, nếu hắn không nhẫn nại đã sớm lao tới gϊếŧ người.
Mà lúc này không ít ánh mắt cũng rơi lên người Lục Lâm Thiên, vẻ mặt như đã nhận thức ra hắn, biết được thân phận hắn, giống như đã có người truyền âm báo tin.
- Hồi đại trưởng lão, nguyên bản đã định Bạch Linh cùng Thanh Ly, nhưng mấy ngày nay Bạch Linh đi vắng, hôm nay đã tuyển chọn Thanh Ly, đây là do hội trưởng lão quyết định xuống!
Hồng La nói, câu nói sau cùng còn cố ý nhấn mạnh.
- Vậy sao, nhưng vẫn còn chưa chọn lựa xong đi, nếu Bạch Linh đã trở lại, vậy có thể chọn lựa thêm lần nữa, tộc trưởng có ý kiến gì hay không?
Đại trưởng lão hỏi.
- Hồng La không có ý kiến, chỉ cần hội trưởng lão không có ý kiến là tốt rồi.
Hồng La trả lời, nhưng trong ánh mắt mang theo vẻ hờn giận.
- Nếu Bạch Linh đã trở lại, vậy tuyển chọn lại đi, chúng ta cũng không có ý kiến, hết thảy nghe theo đại trưởng lão cùng tộc trưởng.
Nhị trưởng lão lên tiếng.
- Tuyển lại tộc trưởng cũng được, nhưng đại trưởng lão, hội trưởng lão đã có quyết nghị, Bạch Linh kết hợp với Thanh Ly, chuyện này đã có thể thực hiện được chưa, ta nhớ hôm nay cũng là ngày cuối cùng!
Hồng La nói.
- Đó là đương nhiên, quyết nghị của hội trưởng lão cũng không thể sửa đổi.
Đại trưởng lão nói:
- Nhưng dựa theo tộc quy, sự tình như vậy nếu bản thân Bạch Linh không muốn, cũng có thể đối chiến với Thanh Ly một trận.
Đại trưởng lão nhìn qua Bạch Linh:
- Bạch Linh, nếu ngươi không muốn, cũng có thể khiêu chiến với Thanh Ly, dựa theo tộc quy nếu ngươi thắng lợi thì quyết nghị của hội trưởng lão tự động hủy bỏ, chức trách chủ yếu của hội trưởng lão là quyết định công việc trọng đại trong tộc, đối với việc tư của ngươi quyết nghị của hội trưởng lão chỉ dùng tham khảo, nhưng nếu ngươi thất bại như vậy nhất định phải phục tùng quyết nghị của hội trưởng lão, ngươi hiểu được?
- Bạch Linh hiểu được, Bạch Linh muốn khiêu chiến với Thanh Ly!
Thanh Ly nhíu mày, lời nói của Bạch Linh rõ ràng là cự tuyệt hắn trước mặt mọi người, trong mắt hiện lãnh ý, nói:
- Bạch Linh, ngươi biết rõ sẽ thua còn khiêu chiến với ta sao?
- Thanh Ly, hiện tại Bạch Linh khiêu chiến với ngươi đương nhiên sẽ thua, bởi vì ngươi tự chủ trương truy bắt Bạch Linh cho nên làm cho nàng bị trọng thương, món nợ này ngày sau hãy tính đi.
Đại trưởng lão thoáng dừng lại, nhìn Thanh Ly nói:
- Nhưng nếu có người nguyện ý thay thế Bạch Linh đối chiến, chưa hẳn là không được, dựa theo tộc quy khi trong tộc lựa chọn tộc trưởng, nếu có người không phục cũng có thể tiến lên khiêu chiến, mà Bạch Linh cùng Thanh Ly là nhân tuyển, ai thắng lợi thì người đó làm tộc trưởng, vậy cũng đơn giản, không bằng như vậy đi, Bạch Linh đang bị trọng thương, mà thương thế lại liên quan với Thanh Ly, Bạch Linh có thể tìm người giúp mình ra tay, để cho người kia đối chiến với ngươi thế nào, nếu ngươi thắng Bạch Linh sẽ dựa theo quyết nghị của hội trưởng lão kết hợp với ngươi, ngươi kế nhiệm tộc trưởng, nếu ngươi bại, hôn sự hủy bỏ, ngươi cũng mất đi tư cách kế nhiệm tộc trưởng, ngươi xem thế nào?
- Đại trưởng lão, không biết Bạch Linh tìm ai trong tộc giao thủ với ta?
Ánh mắt Thanh Ly chợt lóe.
- Chính là ta!
Lục Lâm Thiên chậm rãi tiến lên, nhìn thẳng Thanh Ly, đã tới nông nỗi này hắn chỉ có thể kiên trì tiếp nhận.
- Ngươi là người phương nào?
Hồng La nhìn qua Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được ánh mắt Hồng La nhìn mình không có bao nhiêu thiện ý, điều này cũng khó trách, con của bà sắp ngồi lên vị trí tộc trưởng, mà mình lại tới quấy rối, tự nhiên người ta sẽ không có hảo cảm với mình.
Ngay lúc Lục Lâm Thiên định trả lời, đại trưởng lão đã nói:
- Hắn tên Lục Lâm Thiên, vốn là nhân loại, là bằng hữu của Bạch Linh, lần này do Bạch Linh mời tới giúp nàng xuất chiến!
- A, là nhân loại…
Đại trưởng lão vừa dứt lời, nhất thời mọi người lớn tiếng xôn xao nghị luận, nhưng các trưởng lão cũng không chút ngạc nhiên, giống như đã sớm biết thân phận của Lục Lâm Thiên.
- Đại trưởng lão, làm vậy không phù hợp tộc quy đi?
Nhị trưởng lão hỏi.
- Đúng là không hợp tộc quy, nhưng cũng không phải không thể được, các ngươi cảm thấy thế nào?
Đại trưởng lão giống như đã sớm biết phản ứng của hắn, vẻ mặt vẫn thản nhiên.
- Nhưng người này là nhân loại, nếu là người cùng thế hệ trong tộc thì còn dễ nói, nhưng là nhân loại thì tuyệt đối không được!
Nhị trưởng lão kiên nghị nói, mặc dù các trưởng lão vẫn kiêng kỵ đại trưởng lão, nhưng không thể làm trái tộc quy, họ nhất định muốn ngăn cản.
- Mặc dù người này là nhân loại, nhưng có chút sâu xa với Cửu Vĩ Yêu Hồ bộ tộc, xem như là nửa tộc nhân.