Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2331: Ta đi đô�? Long (1)



Tăng thêm nhị nữ đều nhìn thấy tuổi đối phương không kém mình bao nhiêu, cũng đều xinh đẹp, trong lòng có chút không thoải mái. Hai người đều muốn hơn đối phương một chút thì mới cảm thấy vui vẻ, cho nên trận đại chiến này không thể tránh được.  

- Thực lực của Tâm Đồng cùng nha đầu kia dường như không kém nhau nhiều, cho dù động thủ cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.  

Huyền Hạo mở miệng cười, thu hồi ánh mắt trên không trung lại. Quay đầu về phái Tiểu Long nói:  

- Tiểu Long, con lên thu thập nha đầu đó đi. Đừng làm tổn thương nó, bằng không sẽ khó mà làm được một ít chuyện.  

- Con biết rồi phụ thân.  

Tiểu Long gật đầu nói.  

Ken két.  

Giữa không trung, chim lửa bằng hỏa diễm cùng với lệ quỷ hồn anh va chạm với nhau, đều bị vỡ nát. Cơn lốc năng lượng trong chốc lát khuếch tán, thân thể mềm mại của nhị nữ đồng thời bị đẩy lùi.  

- Tâm Đồng, ngươi không sao chứ?  

Quang mang lóe lên, Tiểu Long xuất hiện bên cạnh Lục Tâm Đồng.  

- Không có việc gì, nàng còn chưa đủ để làm tổn thương tới ta.  

Lục Tâm Đồng chu cái miệng nhỏ, tâm thần khẽ động, thu Trấn Linh Diệt Hồn Tháp vào trong tay.  

Thân thể nữ tử tóc đỏ bị đẩy lui, không trung đỏ rực đột nhiên biến mất, ánh mắt nhìn về phía Lục Tâm Đồng cùng Tiểu Long, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên nói:  

- Sao nào? Không đánh lại được tìm người giúp đỡ sao?  

- Nực cười, ta thấy ngươi mới không chịu được đó. Có cần khôi phục bản thể Chu Tước của ngươi rồi chúng ta lại đánh hay không?  

Ánh mắt Lục Tâm Đồng nhảy lên, cảm nhận khí tức trên người nữ tử tóc đỏ đúng là Linh Hoàng khí. Thanh Long Hoàng tộc cùng Huyền Vũ Hoàng tộc Lục Tâm Đồng đều đã gặp qua, cho nên Linh Hoàng Khí này Lục Tâm Đồng cũng hiểu rõ một chút. Trên người nữ tử tóc đỏ này chính là Linh Hoàng khí. Trừ Thanh Long Hoàng tộc ra cũng chỉ có Chu Tước nhất tộc mới có Linh Hoàng khí mà thôi.  

Mà quanh thân nữ tử tóc đỏ này chính là một cỗ linh nguyên ngưng tụ thành hỏa diễm, Lục Tâm Đồng nhanh chóng đoán ra được nữ tử này là người của Chu Tước nhất tộc.  

- Ồ? Làm sao ngươi biết được ta là người của Chu Tước Hoàng tộc?  

Mắt nhìn Lục Tâm Đồng, nữ tử tóc đỏ có chút kinh ngạc.  

- Chỉ bằng Linh Hoàng khí mà ngươi tiết ra ngoài ra, không người nào không biết. Đừng có chống đối chúng ta, bằng không đừng trách ta không khách khí với ngươi.  

Tiểu Long nhìn nữ tử tóc đỏ, ánh mắt nhìn vào thân ảnh mềm mại động lòng người, không khỏi liếc mắt nhiều thêm vài lần. Thế nhưng dường như cảm thấy có quá phận cho nên lập tức thu hồi ánh mắt.  

- Này, tiểu đệ đệ, ngươi cũng không biết lễ phép một chút nào. Chỉ bằng ngươi cũng dám nói lời như vậy....  

Nữ tử tóc đỏ dường như không muốn làm lộ ra thân phận của mình, lập tức nói:  

- Chỉ bằng ngươi cũng muốn không khách khí với bổn tiểu thư sao? Hừ.  

Dường như nhìn thấy bộ dáng của Tiểu Long so với mình còn nhỏ hơn một chút, lúc này nữ tử áo đỏ cũng không đặt Tiểu Long vào trong mắt.  

Sưu.  

Một đạo quang mang lóe lên, thân ảnh Tiểu Long đột nhiên xuất hiện trước mặt nữ tử tóc đỏ.  

- Ồ?  

Trong nháy mắt này nữ tử tóc đỏ cũng phát hiện ra tung tích của Tiểu Long, thân thể mềm mại đột nhiên lùi lại, vẻ mặt biến đổi, dường như nàng thật không ngờ tốc độ của Tiểu Long lại nhanh như vậy.  

- Không ngờ tốc độ của ngươi cũng rất nhanh.  

Tiểu Long cũng có chút ngoài ý muốn, không ngờ tốc độ của nữ tử tóc đỏ này lại nhanh như vậy. So với người có tu vi đồng cấp không chỉ nhanh hơn một chút.  

Một tiếng sưu vang lên, nữ tử tóc đỏ nhanh chóng lùi lại, gợn sóng trong không gian trước người lóe lên. Thân ảnh Tiểu Long lần nữa xuất hiện.  

Vẻ mặt nữ tử tóc đỏ lần nữa biến sắc, nàng không ngờ tốc độ của thiếu niên này lại nhanh như vậy. Đôi mắt xinh đẹp lóe lên, linh nguyên ngưng tụ trong tay, một đạo hỏa diễm nóng bỏng lập tức xuất hiện. Hỏa diễm đánh vỡ gợn sóng trong không gian, hung hăng đánh về phía Tiểu Long.  

Sắc mặt Tiểu Long trầm xuống, không tránh né, trực tiếp chống lại. Bàn tay nắm lại, hỏa diễm màu vàng bắt đầu quanh quẩn trên nắm tay.  

Khi một quyền bằng hỏa diễm của nữ tử kia sắp nện vào trước người, thân thể Tiểu Long hơi trùng xuống, quang mang bao phủ thân thể, trực tiếp dùng bả vai va chạm với một quyền kia.  

Phanh.  

Quyền này lập tức va chạm với bả vai của Tiểu Long, cùng lúc đó, ngay trong ánh mắt kinh ngạc của nữ tử tóc đỏ, bàn tay Tiểu Long dưới sự bao phủ của hỏa diễm màu vàng trực tiếp xé nát không gian đánh về phía mặt nàng. Quyền còn chưa tới, kình khí cường hãn đã phá vỡ không gian.  

Trong lúc nguy cấp, một quyền này đánh về phía mặt khiến cho nữ tử tóc đỏ bị dọa nhắm chặt mắt lại.  

Sưu.  

Ngay khi nữ tử tóc đỏ cho rằng khuôn mặt mình sẽ bị nện cho biến hình thì kình khí sau khi tới trước khuôn mặt nàng lập tức biến mất không thấy gì nữa.  

Trong không gian yên tĩnh, nữ tử tó đỏ cảm giác được quyền của Tiểu Long không nện xuống, hai con mắt run lên, mắt phải hé mở nhìn về phía trước. Chỉ thấy nắm tay của Tiểu Long hiện tại đang dừng ở trước mũi nàng. Hai con mắt đen nhanh mở ra, chớp chớp. Nhìn nắm tay gần ngay chóp mũi, nàng không biết nên làm thế nào. Trong lòng bị dọa nhảy dựng lên, vừa rồi nàng thực sự đã bị hù. Trong tộc chưa từng có ai dám làm như vậy với nàng.  

- Ngươi làm gì vậy? Ngươi hù chết ta rồi.  

Nhìn thấy nắm tay không đánh vào mình, nữ tử tóc đỏ chu miệng, lập tức trừng mắt nhìn Tiểu Long nói.  

- Ngươi nghe kỹ cho ta, nếu như ngươi không đi, ta sẽ không khách khí với ngươi.  

Tiểu Long vốn muốn lớn tiếng quát một câu, thế nhưng nhìn đôi mắt to đen nhánh, bờ môi mềm mại khiến cho hắn không thể nặng lời, chỉ phô trương thanh thế nói một câu rồi thu hồi nắm tay. Quang mang toàn thân lóe lên, trực tiếp chấn lùi nữ tử tóc đỏ lại mấy bước.  

Sưu Sưu.  

Thân thể mềm mại bị Tiểu Long đẩy lùi, cánh tay tê dại, đau đớn. Đôi mắt xinh đẹp lập tức nhìn về phía Tiểu Long nói:  

- Ngươi cũng là linh thú?  

Vừa mới ra tay đã khiến cho nàng nhìn ra thân phận của Tiểu Long.  

- Ta là linh thú thì sao?  

Tiểu Long thu hồi nắm đấm, chắp tay mà đứng, nhìn qua cũng có chút khí thế. Tăng thêm trên người vốn đã có một cỗ khí chất hoàng giả trời sinh, lúc này nhìn qua cực kỳ bất phàm, khiến cho người khác không thể khinh thường.  

- Ngươi là linh thú? Tại sao phải giúp nhân loại đối phó với ta?  

Nữ tử tóc đỏ cả giận nói.  

- Ngươi ngốc sao? Ta không giúp Tâm Đồng chẳng lẽ phải giúp ngươi?  

Tiểu Long tức giận nhìn qua nữ tử tóc đỏ.  

- Hừ.  

Nữ tử tóc đỏ chu miệng, mái tóc đỏ sau lưng run lên, một cỗ hỏa diễm như thực chất xuất hiện trên sợi tóc. Trong khoảnh khắc, một cỗ Linh Hoàng khí phô thiên cái địa tuôn ra bao phủ về phía Tiểu Long.  

- Thu về đi, chỉ bằng Linh Hoàng khí của Chu Tước nhất tộc các ngươi còn chưa thể làm ảnh hưởng tới ta.  

Tiểu Long không nhìn nữ tử tóc đỏ mà quay đầu nói tiếp với Lục Tâm Đồng:  

- Tâm Đồng, chúng ta đi thôi.  

- Được.  

Nhìn thấy nữ tử tóc đỏ kinh ngạc, tâm tình của Lục Tâm Đồng vô cùng tốt, trong mắt hiện

lên sự vui vẻ, thân ảnh lóe lên, theo Tiểu Long trở lại lưng Thiên Sí Tuyết Sư.