Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2477: Tình cờ gặp trên đường 2



Giản trưởng lão lại bảo:  

- Nhưng tu vi mấy lão quỷ đó không yếu, không nhiều người dám dây vào bọn họ.Chỉcầnhọ không ra khỏi Bình nguyên Man Hoang thì không ai muốn dính dáng tới họ, dù sao toàn là người không dễ chọc.  

- Nói cũng đúng, tuy mấy lão quỷ có tiếng xấu nhưng không ai muốn đơn độc trêu vào bọn họ. Mấy lão quỷ này không dễ đối phó.  

Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên mắt lóe tia sáng lạnh nói:  

- Nhắc tới không dễ đối phó phải kể đến Lục Lâm Thiên của Phi Linh môn.  

Ba chữ Lục Lâm Thiên làm mọi người trên lưng yêu thú phi hành lộ khí lạnh, sát ý xẹt qua đáy mắt:  

- Lục Lâm Thiên này gϊếŧ đảo chủ tiền nhiệm và nhiều trưởng lão của chúng ta. Tại Vạn Thú tông, Vũ Quyết trưởng lão cũng bị Lục Lâm Thiên gϊếŧ, chúng ta phải trả thù này!  

Dương Vũ Tôn Giả nói:  

- Chúng ta tuyệt đối không tha cho Lục Lâm Thiên, nhưng hiện tại hắn đã là minh chủ Đế Đạo Minh, không dễ đối phó.  

Dương Vũ Tôn Giả hận không thể gϊếŧ Lục Lâm Thiên, mỗi khi nhớ đến đệ đệ chết trong tay hắn là Dương Tề Thiên hận không thể tự tay gϊếŧ chết Lục Lâm Thiên. Nhưng Dương Vũ Tôn Giả biết một là Lục Lâm Thiên bây giờ không như ngày xưa, thực lực Phi Linh môn đã đến độ cao đáng sợ. Lục Lâm Thiên còn là minh chủ Đế Đạo Minh, muốn gϊếŧ hắn sẽ gây chấn động toàn đại lục. Huống chi phần trăm Dương Vũ Tôn Giả tự tay gϊếŧ được Lục Lâm Thiên không cao, gã không đánh lại hắn được.  

Advertisement

Một lão nhân năm mươi tuổi nói:  

- Tử Vong Thâm Uyên có động tĩnh, chắc Phi Linh môn cũng sẽ đến.  

Xem khí thế thì đã đến Tôn cấp.  

Dương Vũ Tôn Giả nói:  

- Nhưng không biết Lục Lâm Thiên có xuất hiện không? Trong đảo nhận được tin tức là gần đây Lục Lâm Thiên bặt tăm.  

Mắt Hử trưởng lão lóe tia sát khí:  

- Lục Lâm Thiên này gϊếŧ Vũ Quyết, ta mà gặp hắn nhất định sẽ bằm thây hắn ra!  

Đám người biến sắc mặt, biết Vũ Quyết Tôn Giả là đệ tử đắc ý nhất của Hử trưởng lão, nhưng đã bị Lục Lâm Thiên gϊếŧ. Lúc trước Hử trưởng lão nổi khùng như sấm sét, hận không thể lao qua gϊếŧ Lục Lâm Thiên ngay.  

Hử trưởng lão mới nói xong lão nhân ngồi xếp bằng phía bên phải chợt mở mắt ra nhìn chằm chằm không gian đằng trước:  

- Ủa? Hình như có người đến.  

Trên bầu trời tĩnh lặng, Thiên Sí Tuyết Sư xé gió bay đi.  

Lục Tâm Đồng đang nhắm mắt điều tức chợt mở mắt ra nhìn chằm chằm không trung trước mặt:  

- Ca ca, phía trước dường như có nhiều cường giả.  

Cùng lúc đó, Dương Quá vung áo xám, thở ra trọc khí.  

Lục Lâm Thiên từ từ mở mắt ra nhìn Lục Tâm Đồng:  

- Đúng là có nhiều khí tức cường giả.  

Hiện tại cô nương tinh thần quan sát rất xa, linh hồn lực đã mạnh lên.  

Dương Quá nghi hoặc hỏi:  

- Có nhiều cường giả vậy chúng ta đi trong Bình nguyên Man Hoang đi. Không biết là người của thế lực nào?  

Lục Lâm Thiên nói:  

- Có mấy người đã phát hiện chúng ta, mặc kệ là thế lực gì, không cần quan tâm.  

Thực lực hiện tại của ba huynh muội bọn họ không sợ đυ.ng phải rắc rối gì đều thoát thân được.  

Thiên Sí Tuyết Sư lượn mấy lần vượt qua không gian dài. Giờ phút này, bốn con yêu thú phi hành phía đối diện xuất hiện trước mắt ba người.  

Thiên Sí Tuyết Sư trầm thấp gầm rống:  

- Grao!  

Sóng âm cuồn cuộn quanh quẩn, khí thế không bằng bốn thú hoàng tộc nhưng uy áp tựa vương giả không phải yêu thú bình thường có thể đối kháng. Cộng thêm lúc này đẳng cấp tu vi, khí thế của Thiên Sí Tuyết Sư khác trước kia.  

Tiếng sư tử gầm trầm thấp truyền đến, bốn con Tuyết Sư bay đảo Khôn Dương toàn thân run rẩy. Một con Thiên Sí Tuyết Sư màu trắng đập cánh bay tới làm chúng nó run bần bật, những người đứng bên trên suýt té xuống.  

Đám người đảo Khôn Dương nhìn qua, thấy Thiên Sí Tuyết Sư trắng tinh như tuyết, đa số người hoàn toàn biến sắc mặt:  

- Thiên Sí Tuyết Sư!  

- Là Lục Lâm Thiên!  

Nhiều người biết Phi Linh môn của Phi Linh môn có tọa kỵ là một con Thiên Sí Tuyết Sư bất phàm. Đột nhiên thấy Thiên Sí Tuyết Sư, mới rồi mọi người còn thảo luận về Lục Lâm Thiên thoáng chốc mắt nhìn chằm chằm. Ba người đứng thẳng trên Thiên Sí Tuyết Sư, thanh niên áo xanh đứng chính giữa không phải Lục Lâm Thiên còn ai khác?  

Lục Tâm Đồng trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, váy dài bay phấp phới nhìn người trên bốn con Tuyết Sư bay xoay quanh trên cao trước mặt.  

- Ca ca, là người đảo Khôn Dương.  

Có nhiều người Lục Tâm Đồng từng gặp tại Vạn Thú tông, chính là người đảo Khôn Dương.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, hắn sớm nhìn thấy bóng dáng Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên, nhiều người đảo Khôn Dương khác. Khí tức vô hình quan sát, có tổng cộng bốn mươi tám người, hai cao trọng Vũ Suất, bảy cường giả Tôn cấp. Đặc biệt ba người già nua chính giữa làm Lục Lâm Thiên mắt lóe tia sáng.  

Lục Lâm Thiên nhìn ba người này, khí tức ẩn núp quan sát. Đứng đầu là lão nhân trán hẹp mắt hí, khí thế che giấu kỹ nhất lại khiến Lục Lâm Thiên nhìn đằm đăm. Lục Lâm Thiên không khó nhìn ra được khí thế của lão nhân, là Vũ Tôn bát trọng.  

Trên lưng bốn con yêu thú phi hành của đảo Khôn Dương, bốn mươi tám người nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên, Lục Tâm Đồng, Dương Quá. Nhiều người từ ánh mắt ngạc nhiên chuyển sang lạnh băng.  

Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên nhìn Lục Lâm Thiên, mặt lạnh lùng nói:  

- Lục Lâm Thiên, không ngờ chúng ta lại gặp mặt.  

Lục Lâm Thiên quét mắt qua các cặp mắt lạnh băng, lòng chùng xuống nhưng mặt ngoài không lộ dấu vết:  

- Thì ra là Dương đảo chủ, đã lâu không gặp, hạnh ngộ.  

Nếu lúc trước Lục Lâm Thiên gặp những người này sẽ quay đầu đi ngay, nhưng hôm nay thì khác. Trận thế thực lực người đảo Khôn Dương nhìn cực kỳ cường đại, nhưng ba huynh muội Lục Lâm Thiên cũng không dễ chọc.  

Hử trưởng lão nhìn thẳng Lục Lâm Thiên, mất hí bắn ra tia sáng lạnh lẽo:  

- Ngươi là Lục Lâm Thiên?  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói:  

- Đúng rồi.  

Lục Lâm Thiên nhìn người đảo Khôn Dương này ánh mắt không có nhiều thiện ý, hắn ra hiệu Lục Tâm Đồng, Dương Quá cẩn thận một chút.  

Hử trưởng lão nhìn Lục Lâm Thiên, khóe mắt co giật, mắt lạnh băng thẳng thừng bắn phá:  

- Đúng là ngươi thì tốt. Nghe nói Vũ Quyết, đồ đệ của ta chết trong tay ngươi?  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói:  

- Hình như có chuyện này. Các đại sơn môn có thể làm chứng, một trận luận bàn, tử thương không bàn cãi. Thực lực của Vũ Quyết yếu hơn một chút.  

Mắt lão nhân này không tốt nên Lục Lâm Thiên chẳng thèm khách sáo.  

Trường sam của Giản trưởng lão phồng lên trừng ba người Lục Lâm Thiên:  

- Tiểu tử thật ngông cuồng!  

Giản trưởng lão liếc sang Hử trưởng lão, một lão nhân già nua khác đứng bên cạnh:  

- Hử sư huynh, Khúc sư đệ, chính là ba người này. Nên báo mối thù đảo Khôn Dương đúng không?  

Người già nua thứ ba được gọi là Khúc sư đệ ờ hững mắt lóe tia sáng, sát ý dâng lên trong mắt:  

- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa cố ý vào, đây là tự đưa lên cửa.  

- Hai vị sư đệ, hãy giao Lục Lâm Thiên cho ta, hai người bên cạnh tùy các ngươi, tốc chiến tốc thắng!  

Hử trưởng lão dứt lời quay sang nhìn Lục Lâm Thiên, sát ý không thèm che giấu bắn thẳng hướng hắn:  

- Tiểu tử, Bình nguyên Man Hoang này là chỗ táng thân của ngươi, vận khí của ngươi

không được may mắn.