Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2480: Ngươi chơi không nổi 1



Bùm bùm!  

Khoảnh khắc Hử trưởng lão tung một quyền ấn đánh nát ảo ảnh rồng vàng thì người đồng hành đã gặp tổn hại nặng, trong lòng lão cực kỳ tức giận.  

Hử trưởng lão lại muốn nhào qua nhưng Lục Lâm Thiên lại xuất hiện trước mặt lão, quyền ấn đấm tới cộng thêm không gian thuộc tính thổ phong kín gắt gao không gian trước mặt Hử trưởng lão.  

- Grao!  

Tiếng đao ngân rồng ngâm lại vang lên từ thân đao. Thanh âm xuyên thấu không gian, bao phủ không gian, tất cả người đảo Khôn Dương run lẩy bẩy vì tiếng rồng ngâm này.  

Lúc này khóe môi Đại Hồn Anh cong lên nụ cười nhạt:  

- Chơi vui vẻ với các ngươi vậy.  

Đại Hồn Anh cầm Huyết Lục, đao lóe lên ánh sáng đỏ quỷ mị. Sát khí tràn ngập, đao quang bắn ra. Đao quang một mảnh huyết sắc, thoáng chốc năng lượng thiên địa trong trời đất trở nên cực kỳ cuồng bạo, khí thế Đại Hồn Anh biến sát khí ngập trời.  

Vang tiếng quát khẽ:  

- Tên thứ hai!  

Huyết Lục vạch ra, thoáng chốc đao quang ngàn thước bắn ra.  

Advertisement

Vù vù vù!  

Linh Tôn tam trọng hoàn toàn không thể nhúc nhích, không gian đông lại làm gã không trốn thoát được. Một đao chém xuống, vòng sáng phòng ngự bẻ gãy nghiền nát tan vỡ, hồn anh cũng không thể thoát khỏi, thân hình gã từ đỉnh đầu bị chém thành hai nửa.  

Đại Hồn Anh hét to:  

- Tên thứ ba!  

Đao quang xé gió tăng vọt bay ra, ở giữa không trung vạch đường cong quang nhẫn màu đỏ xé gió, sóng không gian xung quanh như rút đao chém đứt nước từ hai bên dạt ra. Đao quang dấy lên tiếng sấm sét chém vào cương khí phòng ngự của Vũ Tôn tứ trọng.  

Răng rắc!  

Đao quang chém xuống, không gian lộ ra vòng sáng đen ngòm. Vũ Tôn tứ trọng không có sức chống cự lại.  

Mắt Vũ Tôn tứ trọng bối rối:  

- Ta liều mạng với ngươi, hồn anh tự bạo!  

Vũ Tôn tứ trọng tự biết không còn cơ hội sống sót, ánh mắt lạnh lẽo không chút do dự kết các thủ ấn quái dị. Thân hình Vũ Tôn trướng to như ẩn như hiện, xung quanh cơ thể gã xuất hiện khe nứt không gian làm tim người đập nhanh.  

Ánh mắt Đại Hồn Anh âm trầm nhưng không để bụng:  

- Hồn anh tự bạo sao?  

Vũ Tôn tứ trọng tự bạo hồn anh uy lực cùng lắm tương đương cường giả Tôn cấp tứ trọng đỉnh phong dốc sức đánh một kích, sánh bằng Tôn cấp ngũ trọng. Đại Hồn Anh sớm không e dè lực công kích của cường giả Tôn cấp ngũ trọng.  

Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên hết hồn:  

- Lưu trưởng lão!  

Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên hoàn toàn không ngờ đến cảnh này. Lục Lâm Thiên có phân thân, thực lực cường đại như thế, thoáng chốc hai trưởng lão Tôn cấp bị gϊếŧ, Lưu trưởng lão Vũ Tôn tứ trọng bị ép tự bạo hồn anh.  

Vũ Tôn tứ trọng thê lương quát to:  

- Hồn anh tự bạo!!!  

Thân hình trướng lớn nổ tung, cùng lúc đó Đại Hồn Anh Lục Lâm Thiên một đao chém vào cơ thể trướng lớn nổ tung kia.  

Bùm bùm bùm!  

Đao quang màu đỏ, kình khí khủng bố khuếch tán. Trong không gian xới tung một cái lỗ sâu to lớn. Không gian nổ bộc phát ra ánh sáng chói lòa mù mắt. Lực lượng ngập trời khuếch tán, từng khe nứt không gian lan tràn trên bầu trời.  

Xoẹt!  

Trong kình khí ngập trời, Đại Hồn Anh lướt qua, cùng với không gian bốn phía dao động, Đại Hồn Anh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên.  

Dương Tề Thiên rống to:  

- Lục Lâm Thiên, ta liều mạng với ngươi!  

Dương Tề Thiên vỗ chưởng ấn, chân khí tuôn nhanh ra từ cơ thể kéo theo năng lượng thiên địa hùng hồn giây lát tụ thành chưởng ấn Vân Dương tông trong không trung. Chưởng ấn vỗ vào Đại Hồn Anh Lục Lâm Thiên, đây là Dương Tề Thiên liều mạng.  

Xoẹt!  

Đối diện chưởng ấn ập đến, Đại Hồn Anh cười khẽ. Huyết Lục bắn ra đao quang mang theo sát khí phô thiên cái địa ập đến.  

Răng rắc!  

Đao quang màu đỏ kèm theo tiếng rít sắc nhọn chói tai nhanh như tia chớp rạch phá không gian. Nơi đao quang xẹt qua không gian bị cắt vỡ ngàn thước. Dưới đao quang không phải khe nứt sóng không gian mà là khe nứt không gian thực chất hóa, lộ ra ánh sáng đen thăm thẳm đáng sợ.  

Răng rắc!  

Chưởng ấn to lớn bị đao quang chém nát vụn rơi thẳng xuống mặt đất bình nguyên. Nơi đao quang xẹt qua mặt đất nứt ra khe sâu lan tràn đến phương xa. Đao quang khủng bố, khí thế làm lòng người lạnh lẽo.  

Xoẹt!  

Cùng lúc đó Đại Hồn Anh hiện ra ngay, đã đến trước mặt Dương Tề Thiên. Mấy cấm chế cùng rơi vào người Đại Hồn Anh, đôi mắt gã tràn ngập kinh sợ. Cấm chế rơi xuống, lực lượng tự bạo của hồn anh cũng không còn.  

Thiên Sí Tuyết Sư rống to:  

- Grao!  

Cường giả Vương cấp của đảo Khôn Dương không đánh lại Thiên Sí Tuyết Sư, lần lượt từng người chờ bị gϊếŧ. Dù là tốc độ hay thực lực đều không bằng Thiên Sí Tuyết Sư.  

- A!  

Từng tiếng hét thảm, các cường giả Vương cấp bị gϊếŧ. Bọn họ vốn có chút trận pháp nhỏ nhưng lúc này không có cơ hội thi triển.  

Đại Hồn Anh bắt Dương Tề Thiên trong tay, chẳng muốn truy sát đám cường giả Vương cấp này, để mặc Thiên Sí Tuyết Sư xử lý.  

Biến đổi trong chớp mắt làm Giản trưởng lão, Khúc trưởng lão hoàn toàn biến sắc mặt, ánh mắt kinh sợ nói:  

- Khốn kiếp, đảo Khôn Dương ta không để yên cho các ngươi!  

Trước khi bọn họ tấn công e rằng không ngờ đến chuyện này, không thì bọn họ nào dám báo thù?  

Hử trưởng lão tức giận quát:  

- Lục Lâm Thiên, hôm nay ta phải nghiền xương ngươi ra tro!  

Hử trưởng lão nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm, mắt tóe lửa. Từng đợt lực công kích không ngừng oanh kích, cả không gian vang tiếng nổ ầm ầm.  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói:  

- Không ngờ các ngươi thật sự chơi không nổi, ta đã sớm cảnh cáo ngươi rồi.  

Đối diện đòn công kích từ Hử trưởng lão Vũ Tôn bát trọng thì Lục Lâm Thiên liên tục bại lui, nhưng chỉ có thế, không bị tổn hại gì. Hử trưởng lão bị chọc tức mặt xanh mét.  

Trong không trung, Khúc trưởng lão Linh Tôn thất trọng con ngươi bắn ra sát ý:  

- Tiểu tạp chủng, đi chết đi!  

Trán Khúc trưởng lão nổi lên luồng sáng, ánh sáng rụt về hiện ra một cây gậy dài màu trắng.  

Hình dạng gậy dài màu trắng rất kỳ dị, một đầu nhọn, đầu kia có đao nhẫn lóe ánh sáng lạnh, chính giữa là hình lăng giác nhô lên. Toàn cây gậy có bí văn quấn quanh, dường như bí văn có thể kéo theo năng lượng thiên địa, uy áp hùng hồn phát ra, hồn khí loại công kích đẳng cấp đỉnh huyền giai, rất gần với địa giai.  

Xoẹt!  

Trường côn hồn khí màu trắng nằm trong tay, ánh mắt lão nhân âm trầm huơ gậy vạch mấy đốm sáng đường cong. Trong khoảnh khắc khe nứt đen ngòm lan tràn mang theo khí thế rung động linh hồn.  

Đối thủ đã thi triển linh khí nhưng Lục Tâm Đồng cũng không dễ đối phó:  

- Tử Linh Hồn Năng Giáp!  

Thân hình thướt tha thụt lùi, lòng máy động, ánh sáng màu tím lóe lên trên người Lục Tâm Đồng. Một bộ giáp màu tím khoác lên người Lục Tâm Đồng.  

Linh hồn lực hùng hồn quanh quẩn, bộ giáp màu tím kín không kẽ hở bao quanh người Lục Tâm Đồng vẽ ra đường cong động lòng người, càng toát ra khí cổ xưa.  

Cùng lúc đó, thủ ấn trong tay Lục Tâm Đồng biến đổi, trán bắn ra một luồng sáng màu vàng.  

Két két két!  

Ánh sáng vàng bay ra, thanh âm xuyên kim phá ngọc truyền ra. Tiếng két két cùng với thân hình Xích Kim Độc Chu hiện ra. Những cái càng toàn thân nó và hai càng trước toát ra luồng khí độc.