Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2539: Từng bước nguy hiểm 1



Lục Lâm Thiên nghe nàng nói, Tử Yên nói tới chuyện này sợ rằng là nói tới chuyện hắn ra tay với Hóa Vũ tông, hắn nhíu mày, nói:  

- Người không phạm ta, ta không phạm người. Người phạm ta, ta sẽ diệt. Cho dù xa cũng gϊếŧ, cho dù nhiều cũng gϊếŧ.  

- Chẳng lẽ ngươi không biết hậu quả sao?  

Tử Yên nói.  

Lục Lâm Thiên nhìn qua không gian phía trước, lại quay đầu nhìn Tử Yên rồi nói  

- Tử Yên cô nương thân là Thánh Nữ Thiên Địa các, sợ rằng có một chút chuyện cũng biết rõ. Người không phạm ta, ta sẽ không phạm lại người.  

Tử Yên nhìn Lục Lâm Thiên, không nói thêm gì, nở nụ cười dịu dàng, mắt nhìn phía trước nói:  

- Lục chưởng môn, hiện tại chúng ta đi tìm Thanh lôi Huyền Đằng kia sao?  

- Thanh Lôi Huyền Đằng kia ta còn chưa từng gặp qua cho nên cũng không biết nó ở nơi nào.  

Advertisement

Tâm thần Lục Lâm Thiên tràn ra dò xét chung quanh, hắn cũng không biết Thanh Lôi Huyền Đằng này ở chỗ nào.  

- Không cần tìm, sợ rằng Thanh Lôi Huyền Đằng này sẽ tự tìm tới chúng ta.  

Tử Yên nói:  

- Nếu như người của Lan Lăng sơn trang nói không sai thì Thanh Lôi Huyền Đằng kia đã có linh trí, không chờ chúng ta đi tìm nó. Một khi chúng ta tới địa bàn của nó nó sẽ tìm tới chúng ta.  

- Ta cũng muốn nhìn xem Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí rốt cuộc sẽ có bộ dáng như thế nào.  

Lục Lâm Thiên có chút hiếu kỳ mỉm cười nói.  

- Tốt nhất ngươi không nên xem thường Thanh Lôi Huyền Đằng kia, nếu ta suy đoán không sai. Người của Lan Lăng sơn trang căn bản không gặp phải đối thủ của Thanh Lôi Huyền Đằng. Nếu không bằng vào một chút thực lực của Lan Lăng sơn trang trong này, sợ rằng ngay cả một người cũng không thể rời đi được.  

Advertisement

Tử Yên nói, đôi mắt xinh đẹp nhìn qua Lục Lâm Thiên, dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:  

- Theo ta được biết, sau khi Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí, không chỉ có thực lực khủng bố mà còn vô cùng khó đối phó.  

- Trước tiên cứ xem xét một phen cũng tốt.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, loại bảo vật như Thanh Lôi Huyền Đằng đã khiến cho Lục Lâm Thiên vô cùng hứng thú.  

Sưu Sưu.  

Thân ảnh hai người lướt đi, lập tức biến mất tại chỗ. Một lát sau, trong không gian phía trước xuất hiện một ngọn núi khổng lồ bị sương mù bao phủ, từ xa nhìn lại giống như được một tấm lụa trắng phủ lên.  

Giờ phút này bên ngoài vùng núi, bên trên những dãy núi bao la có vô số dây dài màu xanh từ phía trên đỉnh núi rũ xuống giống như là một thác nước đang trút xuống vậy.  

Sưu.  

Chỉ trong nháy mắt, những dây dài màu xanh này dường như bị thứ gì đó dẫn dắt, lập tức biến mất không thấy gì nữa.  

Sưu.  

Thân ảnh hai người Lục Lâm Thiên và Tử Yên đáp xuống chân núi, ánh mắt nhìn về phía sơn mạch được sương mù màu trắng bao phủ, hai hàng lông mày nhíu lại.  

- Khí tức nơi này có chút kỳ quái, chẳng lẽ Thanh Lôi Huyền Đằng ở nơi này sao?  

Tử Yên nói.  

- Cẩn thận một chút thì tốt hơn.  

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn mây mù quanh quẩn trong sơn mạch. Khí tức nơi này rõ ràng không giống với những nơi khác, hai người cẩn thận, từng li từng tí tiến vào bên trong.  

Sưu Sưu.  

Ngay khi thân hình hai người Lục Lâm Thiên, Tử Yên tiến vào trong sơn mạch, từng tiếng xé gió vang lên, chính là đám người Nhật Sát các.  

Sau đó lập tức có trên trăm đạo thân ảnh đi tới, cũng đáp xuống vùng sơn mạch này. Chính là đám người Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông, Hóa Vũ tông cùng với không ít tán tu.  

- Chư vị, chính là nơi này. Thanh Lôi Huyền Đằng ở trong sơn mạch này. Tất cả mọi người nên coi chừng một chút. Phân tán tìm kiếm, một khi phát hiện tung tích thì người bên cạnh lập tức tương trợ.  

Gia Cát Tây Phong nói.  

Cả đám gật đầu, chăm chú đề phòng chung quanh, mang theo tâm trạng thấp thỏm bất an cùng với chờ mong từng bước đi vào trong sơn mạch tràn ngập sương mù màu trắng.  

Trong sương trắng bao phủ, đám người Lan Lăng sơn trang biến mất trong sương mù. Cả đám đều bố trí thủ đoạn phòng ngự, hộ thân cương khí cùng với linh khí phòng ngự đều được bố trí bên ngoài thân hình.  

- Phụ thân, hai người kia vừa mới đi vào đây.  

Trong đám người, mắt thấy hai người Lục Lâm Thiên và Tử Yên đi vào trong sơn mạch, Gia Cát Tử Vân nói.  

- Đi vào thì làm sao? Thanh Lôi Huyền Đằng không phải dễ đoạt được như vậy. Người bình thường căn bản không biết được phương pháp thu thập Thanh Lôi Huyền Đằng, cho dù đi vào cũng là chịu chết.  

Gia Cát Tây Phong thấp giọng nói.  

- Cho nên phụ thân mới kéo theo đám người kia đi vào trong này sao?  

Gia Cát Tử Vân nhìn không ít tán tu chung quanh rồi nói.  

Gia Cát Tây Phong xếp quạt lại, nói:  

- Loại bảo vật như Thanh Lôi Huyền Đằng vô cùng khó gặp, huống chi lại là Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí. Sợ rằng cho dù dùng một kiện thần khí đổi Thanh Lôi Huyền Đằng cũng là việc khó. Cho nên chúng ta cần phải làm phân tán sự chú ý của Thanh Lôi Huyền Đằng kia. Chỉ tiếc Liễm Linh thúc công cùng với Lộc Linh lão tổ của con không có ở đây, bằng không thứ này chúng ta sẽ nắm chắc, làm sao có thể để cho người khác biết được cơ chứ.  

- Phụ thân, vậy thì hiện tại chúng ta phải làm sao? Thực lực của Thanh Lôi Huyền Đằng kia quá mức kinh khủng. Có nắm chắc hay không?  

Gia Cát Tử Vân nói, ánh mắt cũng trở nên nóng bỏng. Thân là Linh giả, Thanh Lôi Huyền Đằng này đối với hắn mà nói chính là hấp dẫn trí mạng. Nếu như hắn có được Thanh Lôi Huyền Đằng kia, thực lực sẽ tăng vọt không ít.  

- Chúng ta đi tìm hang ổ của Thanh Lôi Huyền Đằng trước. Chỉ cần tìm được hang ô của nó mới có thể thu được Thanh Lôi Huyền Đằng. Bằng không chỉ có chịu chết. Có lẽ sơn mạch này đều nằm trong phạm vi của Thanh Lôi Huyền Đằng, nhiều người xông tới như vậy cũng sẽ khiến cho Thanh Lôi Huyền Đằng phân tâm. Khi đó chúng ta mới có cơ hội.  

Gia Cát Tây Phong trầm giọng nói.  

- Vậy thì cứ để cho đám người kia tự sinh tự diệt đi.  

Gia Cát Tử Vân nở nụ cười lạnh lẽo.  

Hai người Lục Lâm Thiên và Tử Yên tiến vào trong sơn mạch màu trắng. Tiến vào trong sơn mạch này Lục Lâm Thiên lập tức cảm nhận được một cỗ uy áp chấn động nhân tâm ngập tràn ở bên trong này.  

- Uy áp thật mạnh.  

Cảm nhận cỗ uy áp này khuôn mặt Lục Lâm Thiên không khỏi ngưng trọng. Uy áp này dường như trực tiếp ảnh hưởng tới linh hồn, thế nhưng trước mắt mà nói cũng không làm ảnh hưởng quá lớn tới hắn.  

Lục Lâm Thiên không chịu ảnh hưởng quá lớn, thế nhưng Tử Yên lại chịu không ít ảnh hưởng, chỉ là cũng không có chuyện gì lớn. Đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía trước nói:  

- Chẳng lẽ đây là uy áp của Thanh Lôi Huyền Đằng sao? Uy áp cực kỳ đáng sợ.  

Tử Yên có thể cảm nhận rõ ràng được có một cỗ uy áp khiến cho tim nàng đập nhanh, cỗ uy áp này tác dụng vào linh hồn của nàng.  

- Coi chừng một chút.  

Lục Lâm Thiên nói, ánh mắt nhìn về bốn phía.  

- Không tốt.  

Tử Yên bỗng nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc, trong mắt kinh hãi.  

- Sao vậy?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi, tâm thần dò xét, vô cùng cảnh giác. Thế nhưng khi triển khai tâm thần dò xét sắc mặt Lục Lâm Thiên lập tức đại biến. Tâm thần của hắn ở trong không gian này đã bị ảnh hưởng cực lớn. Giống như ở bên trong sơn mạch tràn ngập sương trắng này có sự ảnh hưởng cực lớn đối với linh hồn lực.