- Đế Giả nguyên lực, không nghĩ tới lần này Thiên Kiếm môn cũng vận dụng Đế Giả nguyên lực!
Tử Đồng trưởng lão thì thào nói, trong mắt lộ vẻ rung động.
- Không biết Thiên Kiếm môn nhất định phải chiếm được đồ vật trong Tử Vong thâm uyên, hay là vì xem trọng Nguyên Nhược Lan, thậm chí còn đành lòng vận dụng Đế Giả nguyên lực!
Lam bào lão giả đứng cạnh Tử Đồng trưởng lão than thở nói.
- Đế Giả nguyên lực, Nguyên Nhược Lan vận dụng Đế Giả nguyên lực!
Ánh mắt Thiên Dương tôn giả run rẩy lên.
- Đế Giả nguyên lực, đó là Đế Giả nguyên lực!
Toàn bộ cường giả Đế Đạo minh đều có thể đoán ra nguyên nhân, đối với một ít siêu cấp cường giả mà nói tựa hồ cũng không phải bí mật gì quá lớn.
Nhóm người Vô Ảnh kiếm tôn nhân cơ hội lui sang một bên, trong Thiên Địa minh cũng chỉ còn lại vài người ít ỏi.
Cổ Kiếm Phong vẫn còn sống, trong Vạn Thú tông chỉ còn một Tôn Cấp cùng Duẫn Ngạc, tọa kỵ Huyết Ưng của Thao Ưng lão tổ đã bị Thôn Thiên Cùng Kỳ cùng Kim Dực Thiên Lang, Bàn Hủy Bàn Vân liên thủ đánh chết.
Trong Thần Kim các chỉ còn lại Phá Cương tôn giả Tôn Khai Long cùng một Tôn Cấp bị trọng thương, những sơn môn khác cũng chỉ còn Nhâm Trường Thanh của Huyễn Hồn môn bị trọng thương, lúc này hắn cũng đã đi tới sau lưng mấy người Tôn Khai Long.
Trong Linh Vũ giới, bởi vì có Lăng Thanh Tuyền nên Lục Lâm Thiên cũng không hạ độc thủ.
Nhưng lúc vây công, mục tiêu chủ yếu của Phi Linh môn chính là Linh Vũ giới, bởi vì lần trước Hỏa Thử tôn giả đã chết trong tay bọn hắn, đương nhiên cường giả Phi Linh môn không muốn buông tha Linh Vũ giới.
Vì vậy lúc này Linh Vũ giới chỉ còn lại Lăng Thanh Tuyền cùng Lăng Thanh Tuyệt sắc mặt tái nhợt, hai Tôn Cấp, bởi vì cường giả Phi Linh môn dù muốn đối phó hai huynh muội Lăng gia cũng không phải chuyện dễ dàng.
- Hô!
Xung quanh Nguyên Nhược Lan giống như có bão táp sắp tới, hoàn toàn hôn ám, một cỗ năng lượng dao động kinh khủng tràn ngập, dưới uy áp thật lớn làm sắc mặt mọi người đều trắng bệch, không ai dám tới gần, người thực lực thấp một chút đã run lên.
- Đế Giả nguyên lực, Nguyên Nhược Lan vận dụng Đế Giả nguyên lực!
Sắc mặt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, lần trước hắn đã nghe sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn cùng nghĩa phụ Nam thúc kể lại lai lịch Đế Giả nguyên lực, nói ra cũng đơn giản, đó chính là năng lượng khủng bố trên người Đế Giả.
Nếu vận dụng, có thể giúp người ta ở trong thời gian cực ngắn có thể thúc giục ra lực lượng mạnh nhất của Đế Giả, mặc dù không cường hãn như chuẩn đế, nhưng tuyệt đối có thể so sánh với chuẩn đế, dù là Tôn Cấp cửu trọng đỉnh phong cũng khó thể đối kháng.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, trong lòng lập tức cảnh giác, Đế Giả nguyên lực chính là trọng bảo, Nam thúc có nói qua, đó là tinh huyết hồn lực của Đế Giả lưu lại, nghe đồn đãi một Đế Giả vẫn lạc nhiều nhất chỉ lưu lại mười đạo Đế Giả nguyên lực, lần trước Nghiêm Đỉnh cùng tứ pháp tôn Linh Vũ giới đã vận dụng hai Đế Giả nguyên lực, thực lực vượt qua Tôn Cấp cửu trọng đỉnh, cũng chỉ có Nam thúc mới có thể ngăn cản.
Mỗi một đạo thật giá trị không kém thần khí, tuyệt đối đủ so sánh, lúc này Nguyên Nhược Lan sử dụng thực lực gia tăng tới mức đáng sợ như thế, làm trong lòng Lục Lâm Thiên lo lắng, Thiên Kiếm môn chuẩn bị thủ đoạn này đoán chừng là có tính toán phải đoạt được hết thảy trong Tử Vong thâm uyên.
- Đế Giả nguyên lực!
Ánh mắt lão giả Linh Vũ giới thoáng biến hóa.
- Lâm Thiên, cẩn thận một chút, Nguyên Nhược Lan vận dụng Đế Giả nguyên lực, thực lực còn mạnh hơn lúc ta ở thời kỳ toàn thịnh, nhưng vận dụng không thể chống đỡ thời gian quá dài!
Kim Lang cùng Cùng Kỳ đi tới bên cạnh Lục Lâm Thiên, nhìn Nguyên Nhược Lan nói:
- Khí tức hiện tại của Nguyên Nhược Lan mặc dù còn chưa tới chuẩn đế chân chính, nhưng đã một chân bước vào chuẩn đế, dù là ta cũng khó ngăn cản!
- Một chân bước vào, cũng không phải chân chính chuẩn đế!
Lục Lâm Thiên trầm xuống, chỉ sợ có chút phiền phức, Kim Lang cùng Cùng Kỳ đều bị thương, mà các đại siêu cấp cường giả cũng không có ai hoàn hảo, Kiền Chính, Thiên Địa nhị lão, Cực Lạc tam quỷ đều bị thương rất nặng.
Lục Lâm Thiên cười khổ, trong lòng hắn cũng rõ ràng, cho dù mọi người ở thời kỳ toàn thịnh cũng khó thể chống lại Nguyên Nhược Lan hiện tại.
Nếu ở thời kỳ toàn thịnh Kim Lang cùng Cùng Kỳ liên thủ vẫn có thể ngăn cản được, nhưng trong tay Nguyên Nhược Lan còn có thêm ma kiếm quỷ dị, chỉ sợ là không khả năng, bởi vì ma kiếm cường hãn lại cực kỳ huyền bí.
- Nhược Lan, mau gϊếŧ người Đế Đạo minh đi, một tên cũng không buông tha!
Vô Ảnh kiếm tôn lớn tiếng hô, nhìn qua toàn trường, Nguyên Nhược Lan vận dụng Đế Giả nguyên lực không ai đủ sức đối kháng, cũng may sơn môn đã có chuẩn bị, hiện tại chỉ cần gϊếŧ người Đế Đạo minh, tới lúc đó hết thảy chỗ tốt đều thuộc về Thiên Kiếm môn.
Nguyên Nhược Lan vừa nghe vậy, vung ma kiếm, quần áo bay tung phần phật, toàn thân mang theo khí tức sắc bén bá đạo, khí tức thổi quét, nhìn Lục Lâm Thiên:
- Ngươi không nên bức ta, thân tại vị trí này, đều tự vì môn phái của mình, có một số việc thân bất do kỷ, ta cũng không khách khí!
- Hay cho từ không khách khí, bản thân ta muốn xem sau khi ngươi vận dụng Đế Giả nguyên lực, thì đạt tới tình trạng nào!
Một tiếng quát vang lên, thân ảnh màu xám bước ra, Dương Quá xuất hiện trước người Nguyên Nhược Lan.
- Ông!
Lời vừa dứt, kim mang chợt lóe, Chấn Thiên nháy mắt xuất hiện giữa không trung, kiếm khí sắc bén tiết ra ngoài, hội tụ thành tiếng kiếm minh đinh tai nhức óc, kiếm khí xé rách không gian khiến cả hư không đều run lên.
- Dương Quá, thực lực ngươi rất mạnh, chỉ tiếc hiện tại đã không phải là đối thủ của ta!
Ánh mắt Nguyên Nhược Lan thoáng động.
- Vậy sao, vậy phải thử qua mới biết được!
Hai tay Dương Quá cầm cự kiếm, mũi kiếm chỉ thẳng thiên không, uy áp lan tràn, kim mang tung hoành như mặt trời nhô cao.
Ngay tiếp theo trên mũi kiếm hóa thành lốc xoáy, năng lượng thiên địa giống như long quyển phong bạo vặn vẹo cả không gian, một đạo năng lượng quang trụ khổng lồ xuyên thấu qua năng lượng phong bạo rơi thẳng lên mũi kiếm.
- Vậy cứ thử xem đi!
Nguyên Nhược Lan vừa dứt lời, khí tức tràn ra, ma kiếm vung lên, như lực phách hoa sơn, một đạo ma tà kiếm quang bắn tới, không gian run rẩy gần như nứt vụn, kiếm quang lao thẳng về hướng Dương Quá.
Hưu!
Cả không gian ầm ầm chấn vang, ma tà kiếm quang quanh quẩn, xuyên thủng ra khe không gian tối đen.
Ánh mắt Dương Quá cực kỳ ngưng trọng, Chấn Thiên vung ra, từng thanh âm kiếm minh kinh thiên động địa vang rền khắp cả thiên địa.
- Phá Thiên thức!
Kiếm quyết lướt qua, Dương Quá hét lớn một tiếng, hàng vạn hàng ngàn kim mang bạo lướt, hóa thành kiếm quang bao trùm cả bầu trời khiến không gian nứt toác.
Răng rắc!
Kiếm quang va chạm, ma tà kiếm quang xuyên qua hàng vạn hàng ngàn kiếm quang, nháy mắt không gian phá nát, năng lượng phong bạo khủng bố thổi quét, hư không chấn vỡ, mà hàng vạn hàng ngàn kiếm quang chỉ nháy mắt đã bị chặt đứt.