Không khó đoán ra mới rồi Vi Sinh Ngũ Tổ bị Lục Lâm Thiên trực tiếp nhốt trong Tử Lôi Huyền Đỉnh, năm cường giả đáng sợ thế mà bị một mình hắn bắt giữ.
- Ui!
Mọi người hút ngụm khí lạnh, thực lực của Linh Vũ Chiến Tôn quá khủng khϊếp. Các cặp mắt tròn mắt dẹt ra. Không uổng là Linh Vũ Chiến Tôn, thực lực siêu đáng sợ.
Kim Huyền ở phía xa mắt hấp háy lộ tia ngạc nhiên, dời mắt sang ngó Dương Quá.
- Nguy rồi, ngũ tổ bị bắt giữ!
- Chúng ta làm sao bây giờ?
Người Vi Sinh gia tộc đến sau một chuỗi giật mình đã tỉnh táo lại. Bọn họ nhìn năm vị lão tổ lúc này bị Lục Lâm Thiên bắt vào trong thần khí, quay sang nhìn nhau, lòng hoảng hốt.
Không biết là người Vi Sinh gia tộc nào nhanh lẹ chộp thời cơ quát to:
- Trốn!
Các người Vi Sinh gia tộc chạy tứ tán, chạy vắt giò lên cổ không dám ở lại lâu hơn.
- Gϊếŧ!!!
Cực Lạc Tam Quỷ, Huyết Mị, Hắc Hùng lao ra ngăn đường đi mấy tu vi giả tôn giai củaVi Sinh gia, không cho tu vi giả tôn giai trốn là hoàn thành nhiệm vụ.
Giải Linh Tôn Giả luôn quan sát toàn trường, thấy người Vi Sinh gia tộc chạy trốn thì hét lên:
- Đệ tử Thánh Linh cốc nghe lệnh, gϊếŧ!
Các cường giả Thánh Linh cốc nhảy ra lao hướng tu vi giả Vương giai của Vi Sinh gia.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Vang tiếng nổ trầm đυ.c, tiếng hét thảm ré lên. Vi Sinh Ngũ Tổ đã bị bắt, còn lại mấy tu vi giả tôn giai thấp trọng, có Cực Lạc Tam Quỷ ra tay thì bọn họ chỉ có nước chờ bị tàn sát. Còn lại những tu vi giả Vương giai, Suất giai thì càng khỏi phải bàn. Bị cường giả Thánh Linh giáo, Huyết Mị, Tuyết Sư truy sát, có thể tưởng tượng tình huống ra sao.
- A!
Các tiếng gào thét vang lên, người Vi Sinh gia tộc chết một đống.
Lục Lâm Thiên không hứng thú với những người Vi Sinh gia tộc còn lại, có Cực Lạc Tam Quỷ ở miễn mấy tôn giai không trốn thoát là được.
Lục Lâm Thiên lắc người đến bên cạnh Lục Tâm Đồng, mắt nhìn chằm chằm vòng chiến đại ca Dương Quá đấu với Đông Hải Tam Sát phía trước còn chưa xong.
Đại ca Dương Quá và Đông Hải Tam Sát đánh nhau, Lục Lâm Thiên luôn quan sát cuộc chiến. Mãnh thú dữ tợn khiến đại ca Dương Quá luôn bị rơi vào thế yếu. Nhưng nhờ ảnh hưởng lực lượng thời gian, Dương Quá dư sức tự bảo vệ mình, thậm chí càng đánh càng hăng.
Mắt Lục Lâm Thiên hấp háy:
- Hình như đang lĩnh ngộ thuộc tính thổ và lực lượng thời gian.
Đại ca Dương Quá đối kháng với mãnh thú Đông Hải Tam Sát điều khiển, trong cuộc chiến lĩnh ngộ dung hợp, dung nhập lực lượng thời gian vào lực công kích.
Lục Tâm Đồng nói với Dương Quá phía trước:
- Đại ca, ca ca đã bắt giữ năm tên rồi, đại ca phải mời rượu!
Lục Tâm Đồng hoàn toàn không để bụng chuyện Lục Lâm Thiên bắt giữ Vi Sinh Ngũ Tổ, ở trong lòng nàng thì đây là chuyện đương nhiên.
Giữa không trung truyền đến tiếng cười to của Dương Quá:
- Vậy sao? Lo đánh ta quên mất, thế là phải mời rượu rồi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng cười dứt, Dương Quá đánh ra cú đấm, kéo theo thuộc tính hùng hồn, thuộc tính thổ đậm đặc bao bọc quyền ấn đấm mạnh ra. Quyền ấn oanh kích, bốn phía nứt ra khe hở không gian lan tràn.
Cùng lúc đó, hơi thở kỳ dị đằng trước quyền ấn đồng hóa sóng không gian, hơi thở kỳ dị khuếch tán. Cùng lúc đó, mãnh thú không cách nào tránh đòn công kích của Dương Quá, cú đấm của gã đập mạnh vào thân hình ảo.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Vang tiếng nổ trầm đυ.c, lực lượng ngập trời, vòng sáng đen đặc bắn ra đường cong. Không gian xung quanh vỡ từng tấc, thân hình Dương Quá bị đẩy lùi một chút, hơi thở dao động liên tục. Dương Quá cưỡng ép chịu đựng vẫn không làm gì Đông Hải Tam Sát được.
Dương Quá bị đẩy lùi nhưng không để bụng, thản nhiên nói:
- Nhị đệ, ta lại thua ngươi. Mới rồi ta lỡ quên thời gian, lần sau lại so tài.
Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:
- Đại ca, có cần ta giải quyết giúp không?
Đông Hải Tam Sát đã không đáng lo, thực lực của ba người này chỉ mạnh hơn Linh Sát một chút. Thực lực Thủy Sát, Hỏa Sát bình thường, khi ba người vận dụng mãnh thú thì khá mạnh nhưng chắc đã tiêu hao nhiều. Lục Lâm Thiên thậm chí nghi ngờ có phải đại ca Dương Quá cố ý tiêu hao ba người này không? Chờ khi cả ba sắp kiệt sức thì Dương Quá mới một đòn giải quyết.
- Thôi, ba thứ này chưa cần ngươi hỗ trợ.
Dương Quá mỉm cười nói:
- Vốn đã thua ngươi, giờ còn cần ngươi hỗ trợ thì ngươi quá xem thường đại ca của ngươi.
Đông Hải Tam Sát biết Vi Sinh Ngũ Tổ bị Lục Lâm Thiên bắt giữ, biểu tình cực kỳ khó xem nhưng lúc này không thoát ra được. Dương Quá bị đẩy lui, Đông Hải Tam Sát càng được thế không tha ngươi, thúc giục mãnh thú khổng lồ va chạm mạnh.
Mãnh thú rống to:
- Grao!
Cơ thể khổng lồ lao xuống, không gian ầm ầm run rẩy. Khí thế hung thần phô thiên cái địa khuếch tán, ánh sáng năng lượng vô tận vặn vẹo không gian ập hướng Dương Quá.
Dương Quá nhìn mãnh thú xông tới, khuôn mặt gã không còn nụ cười:
- Không lãng phí thời gian với các ngươi nữa.
Một luồng sáng màu vàng kim xuất hiện trong tay Dương Quá.
Ong ong ong ong ong!
Chấn Thiên hiện ra trong tay Dương Quá, tiếng kiếm ngân kinh thiên động địa vang vọng trong không gian. Uy thế kinh người khiến mãnh thú ảo khẽ run, Đông Hải Tam Sát biến sắc mặt. Khí thế trên kiếm bảng to màu vàng làm ba người hết hồn.
- Phá Thiên Thức!
Một kiếm quyết xẹt qua, mãnh thú ảo gầm gừ lao tới trước mặt Dương Quá, gã quát to. Chấn Thiên bắn ra ánh sáng vàng chói lòa hình hành muôn vàn đao quang che rợp trời bay đi.
Vù vù vù vù vù!
Khoảnh khắc ngắn ngủi vô số kiếm quang bắn ra, kiếm ngân càn quét không gian. Mỗi luồng kiếm quang chém ra một khe nứt không gian đen ngòm, kình khí đáng sợ thổi quét. Vô số kiếm quang thoáng chốc nghiền nát mãnh thú ảo.
Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:
- Đông Hải Tam Sát thua.
Với khí thế này nếu Đông Hải Tam Sát trong thời kỳ đỉnh cao vận dụng mãnh thú còn có thể đỡ nhát kiếm của đại ca Dương Quá, nhưng lúc này bọn họ kiệt sức không còn hơi nào thì miễn bàn. Lúc này Lục Lâm Thiên càng nghi ngờ đại ca cố tình câu giờ tiêu hao ba người.
Răng rắc!
Từng khe nứt không gian hiện ra, trong khoảnh khắc không gian vỡ nát. Bão năng lượng đáng sợ tựa cơn lốc quét qua.
Răng rắc!
Mãnh thú iống hổ không phải hổ, giống sói không phải sói bị nghiền nát trong không gian, cắt nát vụn trong đó. Kình khí không gian ngập trời, khi bão năng lượng kinh khủng khuếch tán đến phạm vi nhất định thì chợt ngừng lại, tất cả lặng yên biến mất trong thiên địa.
Khi mãnh thú bị phá hủy, Đông Hải Tam Sát nháy mắt bị ảnh hưởng, thân hình run lên, cổ họng khẽ rên hộc bãi máu:
- Phụt!
Mặt Đông Hải Tam Sát không còn chút máu, hơi thở rối loạn.
Thiên Sát Mãnh Thú trận do tinh huyết, linh hồn lực của ba người ngưng tụ, lúc này mãnh thú bị phá hủy, Thiên Sát Mãnh Thú trận bị phá, ba người cũng gặp tổn hại nặng.