- Chơi mấy trò này trước mặt lão thân, chờ sau khi ngươi đột phá đế giả rồi mới biết la chuyện buồn cười biết bao.
Không thấy lão phụ nhân làm động tác gì, chỉ phất tay một cái, dao động vô hình khuếch tán.
Xoẹt!
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi lão nhân áo xám mới xé rách khe nứt không gian đã khép lại như ban đầu.
Lão nhân áo xám biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Lão nhân áo xám hoảng hốt lại xé rách không gian nữa, nhưng mặc cho lão xé không gian cỡ nào đều vô ích, không gian đã bị đông lại.
- Dám càn rỡ trong mảnh đất lão thân này, ngươi đi chết đi. Mấy ngàn năm qua lão thân chưa từng gϊếŧ người, hôm nay lấy ngươi cảnh cáo. Chừng nào lão thân còn sống thì không ai được đến Thánh Linh cốc phá rối!
Lão phụ nhân ung dung nói xong đạp hư không chớp mắt đến bên cạnh lão nhân áo xám.
Váy dài nhẹ bay, chưởng ấn của lão phụ nhân giáng xuống lão nhân áo xám. Chưởng ấn thoạt trong nhẹ nhàng nhưng chớp mắt giam cầm không gian, bốn phía khẽ rung rinh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chỉ giây lát, ánh mắt lão nhân áo xám hoàn toàn thay đổi, tốc độ nhanh đến mức lão không kịp phản ứng, không gian dưới chưởng ấn vặn vẹo, vầng sáng đen chợt lóe. Chưởng ấn đè lên lão nhân áo xám, giáng xuống đầu lão.
Răng rắc!
Trong khoảnh khắc này bề mặt không gian dưới chưởng ấn nhăn nhúm, có dấu vết nứt rạn.
Lão phụ nhân lạnh nhạt nói:
- Chét đi!
Chưởng ấn vỗ xuống đấu lão nhân áo xám.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Chưởng ấn giáng xuống, từ đỉnh đầu lão nhân áo xám cơ thể lão vỡ ra từng mảng hóa thành máu loãng, không có đường chống cự. Không gian tan vỡ theo, bão năng lượng không gian kinh khủng tựa gió lốc càn quét.
Khi những cơn bão khuếch tán đến phạm vi nhất định chợt ngừng lại, lặng lẽ tan biến. Kình khí đáng sợ thổi quét nhưng không xốc lên vạt váy trắng của lão phụ nhân chút nào, đẳng cấp chuẩn đê bị gϊếŧ giữa không trung.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, mọi người không kiềm được hút ngụm khí lạnh rồi cổ họng nuốt nước bọt khan:
- Hộc hộc!
Một siêu cường giả đẳng cấp chuẩn đế, một cường giả đủ nghiền nát đẳng cấp tôn giai trong một giây vậy mà dễ dàng bị gϊếŧ như đập ruồi, khiến người giật mình hóa đá.
Ba huynh muội Lục Lâm Thiên, Lục Tâm Đồng, Dương Quá nhìn nhau, cực kỳ rung động:
- Đây là thực lực của đế giả sao?
Đám người Cực Lạc Tam Quỷ, Huyết Mị, Hắc Hùng bị rung động vô cùng. Lực lượng như thế khiến bọn họ tim đập chân run, thân hình khó nhúc nhích.
Tim Lục Lâm Thiên run rẩy:
- Đây mới là cường giả, cường giả thật sự.
Đẳng cấp chuẩn đế giơ tay nhấc chân liền bị diệt, loại thực lực này hơn xa chuẩn đế. Đẳng cấp tôn giai thì e rằng giống như con kiến. Lão phụ nhân trước mắt mới là cường giả thật sự.
Gϊếŧ một đẳng cấp chuẩn đế mà lão phụ nhân bình tĩnh như không, ngước đầu nhìn chằm chằm bốn phía, mắt lóe tia sáng. Lão phụ nhân vung trường bào, khí thế sắc bén tuôn ra, khí thế vô hình bắn lên trời.
Lão phụ nhân mở miệng nói:
- Các vị trong Đông hải, lão thân còn chưa chết. Thánh Linh cốc ta xuất hiện thiên tài địa bảo cũng không thể rơi vào tay người khác, muốn chiếm nó thì chờ lão thân chết rồi tính!
Thanh âm xuyên thấu không gian trực tiếp lan tràn bốn phía, thanh âm không lớn nhưng sóng âm truyền ra dường như trên bầu trời xa lặng lẽ nổi lên dao động sau đó biến mất.
Nhìn bốn phía, lão phụ nhân thu về tầm mắt. Tia sáng trong mắt, khí thế sắc bén trên người biến mất, lão phụ nhân trở về điềm tĩnh.
Dạ Vị Ương nhìn người mặc váy trắng trên cao, lấy lại tinh thần, mắt hấp háy quỳ xuống đất hành lễ.
- Dạ Vị Ương, cốc chủ đương nhiệm của Thánh Linh cốc kính chào Thánh Linh lão tổ!
Vị siêu g trước mắt chính là Thánh Linh cốc lão tổ, là lão tổ khai cốc.
Các cường giả Giải Linh Tôn Giả, Hàn Ngọc Tôn Giả, Hóa Linh Tôn Giả cung kính quỳ dưới đất:
- Kính chào lão tổ!
Toàn bộ đệ tử trông thấy cốc chủ, thái thượng trưởng lão hành lễ thì run rẩy tỉnh táo lại, người mềm nhũn quỳ dưới đất.
- Kính chào lão tổ!
Lúc này bọn họ mới biết vị cường giả khủng bố thông thiên chính là cường giả trong cốc mình, các đệ tử vừa mừng vừa sợ.
Lão phụ nhân liếc đệ tử Thánh Linh cốc bên dưới:
- Đứng lên hết đi.
Lão phụ nhân nhìn nhóm Lục Lâm Thiên, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Hắc Vũ, cuối cùng dừng lại ở Hắc Vũ.
Hắc Vũ luôn run rẩy, thấy ánh mắt lão phụ nhân nhìn mình thì đôi mắt hấp háy ướt nước, chậm rãi bước ra, quỳ một gối hành lễ trên cao.
Hắc Vũ nói:
- Hắc Vũ kính chào tiểu thư!
Lão phụ nhân lướt tới trước mặt Hắc Vũ, nhẹ nhàng nâng đôi tay Hắc Vũ lên:
- Sao ngươi cũng hành lễ? Mau đứng lên đi, ngươi khỏe là tốt rồi, còn tưởng rằng đời này khó gặp lại ngươi.
- Chúc mừng tiểu thư đột phá đế giai!
Hắc Vũ đứng dậy nhìn lão phụ nhân trước mắt:
- Nếu chủ nhân biết tiểu thư đột phá đế giả chắc sẽ rất vui mừng.
Lão phụ nhân hơi biến sắc mặt, ngừng một lúc rồi hỏi:
- Ngài ấy... Sao rồi?
Ánh mắt Hắc Vũ hơi thay đổi:
- Bẩm tiểu thư, mấy năm nay chủ nhân cũng khỏe, dặn ta nếu gặp tiểu thư thì nhớ hỏi thăm.
Lục Lâm Thiên thấy Hắc Vũ hành lễ, nghe đế giả nói thì xoe tròn mắt:
- Đế giả này là sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn có quan hệ!
Điều này hoàn toàn vượt qua dự đoán của Lục Lâm Thiên, nhìn Hắc Vũ và lão phụ nhân đế giả dường như quen biết sâu, có lẽ đế giả và sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn là tỷ đệ.
Lục Lâm Thiên thầm lấy làm lạ, nếu sư phụ và đế giả có quan hệ như vậy sao trước đó không lộ chút gì cho hắn biết? Mắt Lục Lâm Thiên lóe tia sáng, hắn mới hiểu hèn chi sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn dặn dò nhiều lần mặc kệ Thánh Linh cốc xuất hiện báu vật gì thì hắn không được nhúng chàm, ra là người một nhà.
Lục Lâm Thiên vô sỉ nghĩ đến một vấn đề:
- Phi Linh môn sắp có thêm một người là đế giả.
Với quan hệ của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn và đế giả, Lục Lâm Thiên muốn lôi kéo người về phía mình cũng không khó. Càng nghĩ khóe môi Lục Lâm Thiên càng nhếch cao.
- Hắc Vũ, ngươi lại gạt ta đúng không?
Lão phụ nhân nhìn Hắc Vũ, mắt lóe tia sáng nói:
- Ngươi nghĩ mấy năm nay ta không ra ngoài thì không biết chuyện bên ngoài sao? Bên ngoài đã truyền ra Thánh Thủ Linh Tôn ngày xưa sất trá phong vân nay đã là thể linh hồn. Là hắn cố ý kêu ngươi nói hắn không sao hết đúng không? Mấy ngàn năm không đổi được tật xấu, cứ muốn giữ mặt mũi trước ta, kết quả bản thân luôn chịu tội.
Hắc Vũ cười ngại ngùng:
- Đại tiểu thư vẫn luôn hiểu biết chủ nhân.
Hắc Vũ chợt nhớ điều gì, ngoái đầu nói với Lục Lâm Thiên: