Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 274: Buông tay gϊếŧ chóc



Nhưng đã muộn, tuy Khai Sơn chưởng chỉ là vũ kỹ tinh cấp nhưng Lục Lâm Thiên dựa vào tu vi mạnh hơn thanh niên mặc áo ngắn màu xanh. Huống chi thực lực của Lục Lâm Thiên không đơn giản tính bằng đẳng cấp.  

Với thực lực hiện tại của Lục Lâm Thiên tuy không lọt vào mắt cường giả thật sự nhưng trong đẳng cấp Vũ Sư đã là rất mạnh. Lục Lâm Thiên tùy tay vỗ Khai Sơn chưởng vũ kỹ tinh cấp, Khai Sơn chưởng là bộ vũ kỹ đầu tiên hắn luyện tập, quen thuộc đến nhàm, uy lực lớn lao.  

Cho nên thanh niên mặc áo ngắn màu xanh bối rối dựng hộ thân cương khí, hai lực lượng vừa đυ.ng chạm thì hộ thân cương khí nhanh chóng tan vỡ ngay. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, kình khí cuồng bạo đập mạnh vào ngực thanh niên mặc áo ngắn màu xanh.  

Phập xoẹt!  

Tất cả diễn ra trong vòng hai giây. Thanh niên mặc áo ngắn màu xanh Cửu Hoa Môn phun búng máu, cơ thể như diều đứt dây té cái bịch ra xa hơn chục thước. Máu phun ra lẫn nội tạng vụn, tắt thở. Lục Lâm Thiên dốc hết sức vỗ chưởng đoạt mạng.  

Đám người ngây ngẩn:  

– Vũ Sư tứ trọng sao?  

Nhìn khí thế từ người Lục Lâm Thiên thì bọn họ đoán được ngay tu vi của hắn.  

Đám cường giả ngồi trên cao, Đới Đường, Đới Cương Tử, trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu không nhìn đẳng cấp tu vi của Lục Lâm Thiên mà là thực lực tổng thể.  

– Tốc độ rất nhanh, năng lực phản ứng phối hợp tốc độ hoàn mỹ, tiểu tử này không phải người bình thường.  

Bọn họ nhướng mày, rất là bất ngờ.  

Có người kinh ngạc cũng có người tức giận. Chưởng môn Cửu Hoa Môn, Mạc Thiên Vấn và đám trưởng lão biểu tình cực kỳ khó xem. Đệ tử trong sơn môn không đỡ nổi một chiêu của Lục Thiểu Du. Các tia khí lạnh của đám người Cửu Hoa Môn rơi vào người Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên không rảnh cảm giác khí lạnh từ đám người Cửu Hoa Môn, sau khi hắn gϊếŧ Vũ Sư tam trọng thì bốn đệ tử Cửu Hoa Môn khác bao vây hắn. Hai Vũ Sư nhị trọng, một Vũ Sư tam trọng, một Vũ Sư tứ trọng.  

Bốn người bao vây Lục Lâm Thiên, trong mắt tràn ngập sát ý. Đám người hỗn chiến xung quanh trông thấy cảnh này, có người lưỡng bại câu thương thì bọn họ được lợi nên không quấy rầy, quay đi kiếm đối thủ khác.  

Chiến ý trong Lục Lâm Thiên đang đốt cháy:  

– Xem bộ dáng thì đã thương lượng từ trước phải không? Định vây công ta sao? Cùng chết hết đi!  

Lục Lâm Thiên đã quyết định gϊếŧ một người răn trăm người, hắn không cần che giấu gì nữa. Lục Lâm Thiên vừa nói xong chợt lao lên.  

Bốn đệ tử Cửu Hoa Môn di chuyển nhanh:  

– Cùng hành động!  

Trong quảng trường không có quy tắc gì, vây công không tính trái quy định.  

Xoẹt!  

Vũ Sư tứ trọng Cửu Hoa Môn công kích trước, chân khí thuộc tính thủy đột nhiên bộc phát. Vũ Sư tứ trọng hóa thành cái bóng mơ hồ vọt nhanh tới trước Lục Lâm Thiên, tốc độ mau đến cực độ. Phải công nhận trong thế hệ trẻ thì thực lực của người này không tệ, chỉ tính tốc độ thế này tu vi cùng đẳng cấp hiếm ai sánh bằng.  

Vốn cách nhau không xa, chỉ khoảng mấy chục thước là đến nơi. Vũ Sư tứ trọng lao vào Lục Lâm Thiên, cột nước màu lam bắn về phía hắn.  

Cột nước kích động dòng không khí gợn sóng tựa như mũi tên rời cung xuyên thấu dòng không khí thẳng hướng Lục Lâm Thiên.  

Chân khí quanh thân Lục Lâm Thiên tuôn ra, ánh sáng vàng lóe dưới chân hắn. Lục Lâm Thiên nhanh như tia chớp thụt lùi mấy bước, thủ ấn nhanh chóng biến đổi, lại chém ra một Khai Sơn chưởng. Kình lực cuồng bạo chấn vỡ dòng không khí, tiếng xé gió sắc bén vang lên không dứt.  

Bùm!  

Hai lực lượng đυ.ng vào nhau đè ép không gian nổ đì đùng, kình khí khuếch tán lan tràn.  

Vù vù vù!  

Vũ Sư tam trọng Cửu Hoa Môn ập tới từ sau lưng Lục Lâm Thiên. Luồng kiếm quang kèm theo kình khí nhanh như tia chớp rạch một vệt trong không khí đâm mạnh vào Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên cười khẩy nói:  

– Hỏa Ảnh Chỉ!  

Tay thủ ấn, năm ngón tay phải co duỗi bắn ra năm kình khí nóng cháy, Lục Lâm Thiên lần nữa dốc hết sức ra.  

Vù vù vù!  

Năm Hỏa Ảnh Chỉ xuyên thấu dòng không khí, một Hỏa Ảnh Chỉ chạm vào kiếm quang của Vũ Sư tam trọng dấy lên hỏa hoa, kiếm quang bị đánh bật. Bốn Hỏa Ảnh Chỉ chứa lực lượng cuồng bạo bắn vào người Vũ Sư tam trọng.  

Xèo xèo!  

Bốn lỗ máu hiện ra, Vũ Sư tam trọng chưa kịp phản ứng lại đã té ngã dưới đất, không kịp dựng lên hộ thân cương khí.  

Lục Lâm Thiên không ngừng lại bời vì còn hai Vũ Sư nhị trọng đang ngưng tụ quyền ấn, chưởng ấn oanh kích sau lưng hắn.  

Lục Lâm Thiên cảm nhận kình khí cường đại ập đến từ sau lưng, Lục Lâm Thiên khom người, chân khí bộc phát dưới chân, hắn nhảy vọt lên. Lục Lâm Thiên lộn mèo giữa hư không, chân khí tụ tập quanh thân, xoay người đáp xuống. Lục Lâm Thiên như chim ó vồ mồi, mười ngón búng nhanh, mười chỉ ấn nóng cháy xuyên thấu dòng không khí kèm theo kình phong nhanh như tia chớp giáng xuống.  

Hai Vũ Sư nhị trọng tung đòn công kích bị hụt, quyển và chưởng đánh trúng vị trí Lục Lâm Thiên vừa đứng. Mặt đất rung rinh, hai tiếng nổ vang lên.  

Bùm bùm bùm!  

Kình khí tứ tán, đá vụn bay đầy. Hai Vũ Sư nhị trọng định thụt lùi thì kình khí nóng cháy cuồng bạo đổ ập xuống đầu hai người.  

Vù vù vù!  

Trong chớp mắt lửa tứ tán, nhiệt độ tăng cao. Mười Hỏa Ảnh Chỉ nhanh như tia chớp bắn ra xuyên qua dòng không khí đè xuống người hai Vũ Sư nhị trọng.  

Vù vù vù!  

Tiếng xé gió ầm ĩ, thân thể hai người có thêm mấy lỗ máu.  

Đám người Đới Đường, trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu ngồi trên ghế đều biến sắc mặt, bọn họ không ngờ Lục Lâm Thiên là Vũ Giả song hệ.  

– Thổ, hỏa, Vũ Giả song hệ!  

Lục Lâm Thiên di chuyển nhanh, chân khí tụ tập quanh thân, mắt nhìn chằm chằm Vũ Sư tứ trọng Cửu Hoa Môn cuối cùng:  

– Ngươi cũng đi chết đi!  

Chân khí tuôn ra từ cơ thể Lục Lâm Thiên, lần này hắn chủ động công kích.  

Lục Lâm Thiên lao xuống dưới, chân khí bộc phát, khí thế áp lực sinh ra bao trùm không gian. Áp lực đó làm Vũ Sư tứ trọng biến sắc mặt, chính mắt thấy bốn đồng môn không chống trả cái nào đã bị gϊếŧ làm lòng gã run sợ.  

Vũ Sư tứ trọng ngây người giây sau lấy lại tinh thần, chân khí thuộc tính thủy bộc phát, thủ ấn liên tục thay đổi. Màn nước khổng lồ trăm thước bao phủ quanh thân Vũ Sư tứ trọng, màn nước cuồng bạo tụ lại hóa thành vòng xoáy to ầm ầm ập hướng Lục Lâm Thiên.  

Lực lượng cuồng bạo khuếch tán đè ép dòng không khí vặn vẹo, tiếng nổ đinh tai nhức óc. Lúc này Vũ Sư tứ trọng dốc hết sức đánh trả.  

Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:  

– Đệ tử Cửu Hoa Môn? Thực lực đến thế là cùng.  

Vũ Sư tứ trọng, cùng đẳng cấp tu vi không đáng Lục Lâm Thiên xem trọng. Lục Lâm Thiên định gϊếŧ người Cửu Hoa Môn thì hắn sẽ gϊếŧ sạch tránh cho để lại tai họa ngầm.  

Chân khí dâng trào tuôn ra từ người Lục Lâm Thiên. Khí thế đè lên Vũ Sư tứ trọng. Dù chỉ dùng thực lực bình thường, Lục Lâm Thiên dựa vào độ rộng đan điền khí hải, kinh mạch dẻo dai cũng đã mạnh hơn cùng đẳng cấp tu vi rất nhiều.  

Thoáng chốc chân khí trong cơ thể Lục Lâm Thiên tăng vọt, vạt áo xanh không gió tự bay, chân khí không ngừng khuếch tán, tốc độ siêu nhanh. Chớp mắt khí nóng khuéch tán quanh thân Lục Lâm Thiên, quyền ấn tràn ngập lửa nóng oanh kích.