Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2801: Hồng Lăng động thủ



Sưu sưu!  

Trong ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, mười mấy thân ảnh từ trên lưng Hàn Băng Thiên Lang nhảy xuống lễ đài, không mang theo chút dao động, thân ảnh vừa xuất hiện uy áp lập tức buông xuống.  

Vừa nhìn thấy hai người dẫn đầu, dáng vẻ lạnh lùng của Lục Lâm Thiên thu liễm, hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.  

- Ngươi là Hóa Vũ tông sao, ngươi dám động hắn thử xem, ta cam đoan làm cho Hóa Vũ tông biến mất trên đại lục này!  

Một thân ảnh uyển chuyển xinh đẹp bước tới, đôi mắt long lanh tuyệt mỹ đầy băng sương.  

Đặc biệt khí chất của nàng, trên đời này có thể so sánh cũng chỉ có Bắc Cung Vô Song.  

- Nữ tử đẹp quá!  

- Là nàng!  

Tử Yên, Đạm Thai Tuyết Vi bọn họ đều biến hóa, tuy các nàng đều cực kỳ mỹ lệ, nhưng so sánh với Độc Cô Cảnh Văn đều cảm thấy hâm mộ trong lòng.  

Liệt Thổ rùng mình, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh ứa ra, ánh mắt của nữ tử làm cho hắn kinh hãi run lên, bật thốt:  

- Thần Hoàng khí, ngươi là người Độc Cô gia tộc!  

- Thần nữ Độc Cô gia tộc tại đây, ai dám càn rỡ, gϊếŧ không tha!  

Mười mấy thân ảnh cùng quát lớn, Thần Hoàng khí thổi quét, không gian xung quanh như đông cứng lại.  

- Lâm Thiên, huynh còn thất thần làm gì, không thấy chúng tôi tới sao, có phải ngoài ý muốn hay không đây!  

Vào lúc này một thân ảnh xinh đẹp nhảy tới trước người Lục Lâm Thiên, thân mặc lục y, cổ tay áo thêu hoa văn thủy tiên, uyển chuyển lả lướt vô cùng.  

- Hồng Lăng, sao hai người tới đây!  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, quan sát thiếu nữ trước mắt, thật sự ngoài ý muốn, không nghĩ tới Cảnh Văn cùng Hồng Lăng đột nhiên xuất hiện.  

- Chẳng lẽ không hoan nghênh chúng tôi sao!  

Vân Hồng Lăng quyệt miệng, tuy dung nhan của nàng kém hơn Độc Cô Cảnh Văn cùng Bắc Cung Vô Song một ít, nhưng vẻ tuyệt mỹ thật sự khó thể so sánh.  

- Đương nhiên không phải!  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, sao hắn lại không chào đón, trong lòng hắn đang vô cùng vui vẻ đâu.  

- Cảnh Văn, Hồng Lăng, hai người cũng đã tới!  

Thân ảnh Bắc Cung Vô Song chợt lóe, không gian ba văn chợt nhoáng lên, sau đó đã đi lên lễ đài, chỉ sợ ngoại trừ Kim Huyền căn bản không ai thấy rõ nàng làm sao biến mất.  

- Cảnh Văn tẩu tử, Hồng Lăng tẩu tử, sao hai người đều tới đây!  

Lục Tâm Đồng cũng nhảy lên lễ đài, khi rơi xuống đài không chút ba động, thực lực ấy tuyệt đối đã đặt chân vào hàng ngũ siêu cấp cường giả.  

- Mấy nữ tử này thật khủng bố!  

Cường giả Đế Đạo minh cùng Thiên Địa minh đều động dung, nhóm nữ tử tuyệt mỹ kia chẳng những dung mạo tuyệt thế, thực lực cũng tuyệt đối khủng bố.  

- Vô Song tỷ, Tâm Đồng!  

Độc Cô Cảnh Văn cười nói.  

- Lâm Thiên, đã xảy ra chuyện gì?  

Vân Hồng Lăng nhìn Lục Lâm Thiên đang giằng co với Vạn Thú tông cùng Hóa Vũ tông, mà Duẫn Ngạc lại bắt Lam Linh trong tay, ánh mắt nàng lộ vẻ nghi hoặc.  

- Việc này…  

Lục Lâm Thiên muốn nói lại thôi, hắn biết tính tình của Vân Hồng Lăng, lúc này nàng xuất hiện làm hắn vừa mừng vừa lo lắng.  

Nhìn bộ dáng lúng túng của hắn, Bắc Cung Vô Song khẽ cười, mở miệng truyền âm cho Độc Cô Cảnh Văn cùng Vân Hồng Lăng, ánh mắt hai người nghi hoặc nhìn qua Lam Linh.  

Tuy Lam Linh bị Duẫn Ngạc bắt giữ trong tay, trong lòng có cảm giác thương tổn nặng nề, nhưng ánh mắt sớm chú ý tới Vân Hồng Lăng cùng Độc Cô Cảnh Văn, trong mắt hiện lên tia phức tạp.  

- Hừ, huynh còn nhớ lúc trước đã đáp ứng gì với muội hay không chứ!  

Bắc Cung Vô Song vừa nói xong, ánh mắt Vân Hồng Lăng đã hung hăng trừng Lục Lâm Thiên, khiến cho hắn chỉ có thể cười khổ.  

- Hồng Lăng, có một số việc đợi trở về hãy nói đi!  

Độc Cô Cảnh Văn nhìn qua Lục Lâm Thiên, cũng không có biểu hiện gì khác, nàng thoáng xoay người nhìn qua Duẫn Ngạc.  

- Ngươi chính là Vạn Thú tông Duẫn Ngạc đi, ngay cả đệ tử của mình cũng đối phó như vậy, không thấy mất mặt sao, buông nàng ra, chẳng lẽ muốn ta ra tay buộc ngươi buông ra!  

Ngữ khí của nàng không cho phép người cự tuyệt, ánh mắt làm cho người không dám nhìn thẳng.  

- Đây là việc tư của Vạn Thú tông, chẳng lẽ Độc Cô gia tộc cũng muốn quản sao?  

Ánh mắt Duẫn Ngạc co rút, hắn đã hiểu rõ thân phận Độc Cô Cảnh Văn, không nghĩ tới lần này cả Độc Cô gia tộc cùng Bắc Cung gia tộc đều đi tới Cự Giang thành.  

- Đây là chuyện của Vạn Thú tông, chẳng qua hiện tại đã biến thành chuyện của chúng ta, Lam Linh là nữ nhân của Lâm Thiên, tự nhiên có quan hệ với ta, không thả nàng, ngươi chuẩn bị thừa nhận hậu quả!  

Bắc Cung Vô Song lạnh lùng tập trung vào Duẫn Ngạc.  

- Bắc Cung gia tộc cùng Độc Cô gia tộc thật lợi hại đi, chuyện này cũng quản có phải quá rộng hay không, chẳng lẽ các ngươi luôn bá đạo như vậy hay sao!  

Ánh mắt Liệt Thổ run lên, trong lòng vô cùng kiêng kỵ.  

- Các ngươi là thần nữ Bắc Cung gia tộc cùng Độc Cô gia tộc, lại có hôn ước với Lục Lâm Thiên, mà thái độ làm người của hắn thật quá khinh bạc, lừa phỉnh đệ tử Vạn Thú tông chúng ta, ta xin khuyên các ngươi nên quản Lục Lâm Thiên là tốt rồi, nếu hai gia tộc các ngươi trở mặt với Thiên Địa minh chúng ta, mặt mũi cũng khó xem!  

Ánh mắt Thao Ưng âm trầm nói.  

- Vô nghĩa, nam nhân của chúng ta tự nhiên chúng ta sẽ quản, không tới lượt lão gia hỏa ngươi phí tâm!  

Vân Hồng Lăng cả giận nói, ánh mắt căm tức, cũng không đem Thao Ưng để vào trong mắt.  

Nghe Vân Hồng Lăng mắng mình, sắc mặt Thao Ưng nhất thời tối sầm xuống.  

Vân Hồng Lăng cũng không quản vẻ mặt của hắn, lại nhìn Duẫn Ngạc nói:  

- Mặc dù nam nhân của chúng ta có chút hoa tâm, nhưng nếu Lam Linh đã là nữ nhân của hắn, cũng là tỷ muội của ta, vậy không tới lượt người khác đi khi dễ, cút ngay cho bổn tiểu thư!  

Vân Hồng Lăng vừa dứt lời, giậm mạnh xuống đất, cánh hoa đỏ bay tung khắp thiên không, nhìn qua giống như đột ngột bắn tung tóe.  

Cùng một thời gian thân ảnh của nàng hóa thành thanh ảnh bay thẳng về hướng Duẫn Ngạc nhanh như chớp.  

- Hừ!  

Nhìn thấy Vân Hồng Lăng mang theo kình khí vô hình bạo tuôn lao qua, thần sắc Duẫn Ngạc trầm xuống, nếu là Lục Lâm Thiên hay Độc Cô Cảnh Văn, Bắc Cung Vô Song thì hắn không phải đối thủ, nhưng lại không hề đem Vân Hồng Lăng xem vào trong mắt, thân hình hùng vĩ run lên, chân khí khởi động, một đạo chưởng ấn ngưng tụ ầm ầm vỗ thẳng về hướng Vân Hồng Lăng, dưới chưởng ấn, không gian bị vỡ áp hoàn toàn nứt nẻ.  

- Cẩn thận!  

Sắc mặt Vân Tiếu Thiên lập tức lo lắng, nhưng cũng không có động tác, đã có nhóm người Lục Lâm Thiên ở đó, Vân Hồng Lăng sẽ không gặp phải sự tình gì.  

Trong tích tắc chưởng ấn ập tới, khóe môi Vân Hồng Lăng hiện tai cười lạnh, chân giẫm xuống đất, kình khí hung hãn trực tiếp làm mặt đất nứt nẻ thành khe hở rậm rạp lan tràn khắp xung quanh.  

Thân thể nàng chợt nhảy dựng lên, không lùi mà tiến tới, thủ ấn biến hóa.  

- Duẫn Ngạc, muốn động thủ với bổn tiểu thư, hiện tại ngươi đã không đủ tư cách!  

Quanh thân Vân Hồng Lăng hiện lên một cỗ thổ hoàng sắc quang quyển, chân khí tràn ra, khí lưu ba văn cuồn cuộn sôi trào.  

Một đạo chưởng ấn thổi quét tới, tốc độ còn nhanh hơn thiểm điện, năng lượng thổ hệ bao phủ bên trong, khe không gian trực tiếp hiển lộ.