Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2822: Vô Song chấn nhϊếp



Bắc Cung Vô Song bước tới, lạnh lùng nhìn qua.  

- Độc Cô gia tộc ở đây, hôm nay Thiên Địa minh dám động thủ, Độc Cô gia tộc cũng tuyệt đối không bỏ qua cho các ngươi!  

Trên người Độc Cô Cảnh Văn tràn ngập thần hoàng khí.  

- Hai vị thần nữ Độc Cô gia tộc cùng Bắc Cung gia tộc sao, các ngươi không cần phải uy hϊếp Thiên Địa minh chúng ta, Thiên Địa minh có mười hai đại sơn môn, cho dù là đối nghịch với Bắc Cung gia tộc cùng Độc Cô gia tộc thì đã có sao!  

Ánh mắt lão phụ nhân nhìn hai nàng, nói:  

- Đương nhiên, hôm nay chúng ta chỉ cần mạng ba huynh muội Lục gia, các ngươi thành thật một chút cũng sẽ không liên quan tới các ngươi!  

- Thật to gan, hoàng tộc cũng dám động!  

Nhóm cường giả hai gia tộc nhảy tới, quát lớn một tiếng, từng đạo thần hoàng khí cùng mộc hoàng khí lan tràn, uy áp thật lớn khiến không gian run rẩy lên.  

Xuy!  

Uy áp khủng bố mang theo không gian sóng gợn nháy mắt chạy chồm về hướng mười hai chuẩn đế Thiên Địa minh.  

Chỉ tiếc uy áp khủng bố kia vẫn không ảnh hưởng tới mười hai chuẩn đế, cả đám người như không chút dao động, không hề bị tổn thương chút nào.  

- Mộc hoàng khí, thần hoàng khí, đáng tiếc trình tự các ngươi quá thấp, thực lực cũng quá thấp, còn chưa đủ càn rỡ trước mặt chúng ta!  

Một đại hán cực kỳ cường tráng bước ra, không gian run rẩy, nhìn qua thật giống như một con gấu lông vàng, tràn ngập sức bật như dã thú.  

Hống!  

Trong miệng đại hán rít gào một tiếng, sóng âm cuồn cuộn thổi quét, nháy mắt chấn động tới không gian trước mặt nhóm cường giả hai gia tộc, cũng mang theo một cỗ uy áp năng lượng cuồng mãnh.  

- Hừ!  

Sắc mặt nhóm cường giả hai gia tộc đại biến, mấy tôn cấp kết xuất thủ ấn, trực tiếp ngăn cản.  

Không gian nứt vỡ, chân khí va chạm vào nhau, khoảnh khắc giữa không trung hiện ra khe không gian tối đen.  

Đặng đặng!  

Hơn mười người lảo đảo thối lui, tuy họ là hoàng tộc nhưng trình tự tu vi cũng không thể so sánh với chuẩn đế.  

- Thật to gan, các ngươi còn chưa đủ tư cách ra tay với hoàng tộc, nếu không cút cho ta, đừng trách ta không khách khí!  

Nhưng ngay lúc này thân ảnh Bắc Cung Vô Song xuyên qua không gian, toàn thân tản ra khí chất thanh nhã cao quý, chân khí bàng bạc khoảnh khắc tràn dâng.  

Theo chân khí lan tràn, chấn khai không gian ba văn, một cỗ uy áp cực lớn tràn ngập, phóng thích ra cảm giác sinh cơ bừng bừng.  

Khí tức kia vừa bạo tuôn, mọi người cảm giác linh lực dừng vận chuyển, đặc biệt tu vi mộc hệ, từ trong linh hồn tràn ra kính sợ tuyệt đối.  

- Đế giả, chính là đế giả!  

Ánh mắt mọi người khϊếp sợ lẫn kinh ngạc, lúc này khí tức trên người Bắc Cung Vô Song tuyệt đối đã tới đế giả.  

- Tại sao lại như vậy, sao lại là đế giả!  

Mười hai chuẩn đế chấn kin, đó tuyệt đối là chân khí đế giả, điểm này bọn hắn có thể cảm giác được.  

Chuẩn đế không thể đối kháng với đế giả, bọn hắn ngàn tính vạn tính nhưng không tính được thần nữ Bắc Cung Vô Song lại đạt tới trình tự đế giả.  

Chỉ có ánh mắt Lục Lâm Thiên không chút biến hóa, hắn hiểu rõ thực lực của Bắc Cung Vô Song, chỉ đạt tới tu vi Vũ tôn cửu trọng trung kỳ, nhưng bởi vì nàng ở trong thế giới của Thiên Mộc thần thụ, tâm cảnh đã đạt tới đế giả.  

Lục Lâm Thiên đã nghe Thiên Mộc thần thụ nói qua, chỉ cần Bắc Cung Vô Song phóng thích ra khí tức tâm cảnh đủ hù dọa vô số người, đợi một thời gian khi nàng đột phá đế giả, căn bản không bao nhiêu khó khăn, ít nhất trên tâm cảnh không bị ngăn trở.  

- Đế giả đã bị lệnh cấm, nếu các ngươi dám tới trêu chọc ta, ta không để ý hôm nay cho các ngươi tan thành mây khói!  

Bắc Cung Vô Song khởi động chân khí, thân hình bão táp từng trận, quát lớn:  

- Các ngươi còn không cút cho ta!  

Sắc mặt mười hai chuẩn đế đại biến, đối phương có đế giả, bọn hắn đã vô lực, nếu động thủ chính là muốn chết.  

Trên không trung xa xa, lúc này đã xuất hiện không ít thân ảnh cùng yêu thú phi hành, không ai dám tới gần, lúc này vô số người từ trong thành tràn tới, bởi vì động tĩnh ở nơi đây thật sự là quá lớn.  

- Càn Khôn Thiên Nguyệt đại trận!  

Tử Yên lăng không trôi nổi, nhìn chăm chú vào không gian tối đen phía trước, khuôn mặt thất sắc:  

- Người Thiên Địa minh, không ít chuẩn đế!  

- Là Lục Lâm Thiên bị vây khốn, Thiên Địa minh hạ thủ, hẳn mai phục đã lâu!  

Lam Thập Tam nhìn chằm chằm phía trước.  

- Nguyên lai đây mới là mưu đồ cùng mục đích của Thiên Địa minh, thủ bút thật lớn a!  

Thần sắc Tử Yên ngưng trọng, ánh mắt luôn tập trung phía trước.  

- Chúng ta đi!  

Trong không gian hôn ám bên trong đại trận, sắc mặt mười hai chuẩn đế thật khó xem, đưa mắt nhìn nhau, khí tức làm họ run sợ kia khiến họ bị ảnh hưởng thật lớn, không còn dám tiếp tục lưu lại, nhất thời cắn răng rời đi, kế hoạch lần này lại thất bại.  

Xuy xuy!  

Mười hai thân ảnh vừa động, chợt bay ra.  

Nhóm người Lục Tâm Đồng chờ nhóm chuẩn đế xoay người rời khỏi, thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhưng thần sắc mọi người vẫn cực kỳ kinh ngạc, tựa hồ có chút không dám tin Bắc Cung Vô Song đã đạt tới đế giả.  

Lục Lâm Thiên cũng không nghĩ tới Bắc Cung Vô Song có thể chấn nhϊếp được nhóm chuẩn đế kia, chỉ cần không động thủ vẫn tốt hơn, món nợ này sớm muộn gì cũng phải tính với bọn họ.  

- Không đúng!  

Ngay lúc này lão giả áo tro đột nhiên dừng bước, những người khác vốn không cam lòng, nghe vậy liền dừng chân hỏi:  

- Lan Mộc tôn giả, làm sao vậy?  

- Chư vị, nếu Bắc Cung Vô Song thật sự là đế giả, chúng ta cũng đã ra tay trước, sao nàng lại buông tha cho chúng ta, mọi người không cảm thấy không đúng sao?  

Lão giả áo tro chính là Lan Lan sơn trang Lan Mộc tôn giả, sư huynh của Lan Linh tôn giả, mà sư muội của hắn bị Lục Lâm Thiên đánh trọng thương phá hủy thân thể, hắn sao dễ dàng buông tha Lục Lâm Thiên, càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, lập tức truyền âm cho những người khác.  

Những người khác cũng không ngu ngốc, sắc mặt lập tức hiện vẻ nghi ngờ.  

- Không tốt, chẳng lẽ đã phát hiện cái gì!  

Nhìn thấy nhóm chuẩn đế dừng bước, thần sắc Lục Lâm Thiên ngưng trọng, nếu bọn hắn phát hiện Vô Song không phải đế giả, sự tình hôm nay sẽ không dễ vượt qua.  

- Có thể là giả, bằng không nàng sẽ không dễ dàng buông tha cho chúng ta!  

Lão phụ nhân truyền âm nói, người này là Long Ảnh tôn giả, là người Nguyệt Long các, đều có mối thù ngập trời với Lục Lâm Thiên, đương nhiên không cam tâm rời đi.  

- Nhưng khí tức của Bắc Cung Vô Song rõ ràng là đế giả rồi a!  

Lão giả áo đỏ tóc đỏ truyền âm nói, thần sắc cực kỳ khó hiểu, người này là Diệu Nhật tôn giả của Khôn Dương đảo, sớm hận Lục Lâm Thiên thấu xương, lần này hắn mang theo lòng quyết tâm phải gϊếŧ Lục Lâm Thiên mà tới.  

- Nếu ta suy đoán không sai, Bắc Cung Vô Song chỉ có tâm tình đế giả nhưng tu vi chưa đạt tới đế giả, nàng mới bao nhiêu tuổi, sao có thể thành đế nhanh như vậy!  

Ánh mắt âm lệ của Long Ảnh chớp động, kiến thức bà ta không cạn, đương nhiên đã suy đoán được một ít.