Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2897: Cửu trọng đỉnh phong 1



Cỗ tin tức khổng lồ này đúng là truyền thừa cả đời của Trảm Hồn Đại Đế, cực kỳ mênh mông, chuyện này khiến cho Lục Lâm Thiên kinh hỉ.  

Cùng một lúc Lục Lâm Thiên cũng kinh ngạc phát hiện ra bên trong cỗ tin tức khổng lồ này có thêm một cỗ năng lượng rót vào trong người hắn. Âm Dương Linh Vũ Quyết tự động luyện hóa, lập tức hóa thành linh lực bàng bạc.  

- Đây là chỗ tốt của truyền thừa mang lại.  

Lục Lâm Thiên kinh hỉ khoanh chân ngồi, bắt đầu nhận chỗ tốt cực lớn do truyền thừa mang lại. Thứ hiện tại hắn thiếu nhất chính là linh lực, Linh Đế truyền thừa, tu vi linh lực của hắn nhất định có thể mượn cơ hội này tăng lên không ít.  

Khoanh chân ngồi xuống, Âm Dương Linh Vũ Quyết luyện hóa năng lượng, khí tức trên người Lục Lâm Thiên kéo lên. Quanh thân được một vòng quang tráo thần dị bao phủ, bên trên quang tráo lan tràn ra khí tức cổ xưa mà mênh mông khiến cho người khác tới gần tâm thần rung động không thôi.  

- Sợ rằng thực lực sẽ tăng cường không ít.  

Nhìn khí tức của Lục Lâm Thiên cơ hồ thẳng tắp kéo lên, ánh mắt Nguyên Nhược Lan chớp động, thực lực của Lục Lâm Thiên hiện tại đã đủ khủng bố, lúc này vẫn còn tăng cường, đến lúc đó bên trên đại lục có mấy người là đối thủ của hắn cơ chứ?  

...  

Trong sơn mạch yên tĩnh, từng dãy núi hiện lên dưới mây mù nồng đậm giống như bao phủ thiên địa.  

Từng ngọn núi lớn trùng trùng điệp, một mảnh xanh ngắt tràn ngập trong không gian.  

Trong một quần phong, trên đỉnh giống như bị một kiếm chém ngang giống như một cái mộ lớn đứng vững ở trong không gian mờ mịt này, ngọn núi khổng lồ cao vυ"t khiến cho người khác nhìn vào cảm thấy chóng mặt.  

Trước ngọn núi, một sơn cốc âm u hiện lên. Trước sơn cốc này có một quảng trường lớn, lúc này có hai mươi mấy đạo thân ảnh đang đứng ở trên quang trường này.  

Lúc này hai mươi đạo thân ảnh kia ánh mắt đều nhìn về phía ngọn núi khổng lồ giống như một cái mộ lớn kia.  

Hai mươi đạo thân ảnh này chính là đám người Lăng Thanh Tuyệt, Lăng Thanh Tuyền và người của Linh Vũ giới.  

- Nơi này có chút quỷ dị, có lẽ có cơ duyên gì đó cũng không nhất định.  

Lăng Thanh Tuyetj nhìn ngọn núi khổng lồ giống như cái mộ lớn trước mắt, mà trong tay hắn có một tấm địa đồ cổ. Nếu như lúc này Lục Lâm Thiên có mặt ở đây nhất định có thể nhận ra, địa đồ cổ này cùng với địa đồ trong tay Lục Lâm Thiên giống như đúc, chỉ là lộ tuyến bên trên không giống mà thôi.  

- Chúng ta vào xem, tất cả cẩn thận một chút. Có cơ duyên thì đồng nghĩa với việc có nguy hiểm lớn lao, nguy hiểm trong này tuyệt đối không tầm thường.  

Lăng Thanh Tuyền nói với Lăng Thanh Tuyệt.  

- Được.  

Lăng Thanh Tuyệt gật đầu, nhìn Lăng Thanh Tuyền nói:  

- Muội muội, muội đã nhận được cơ duyên lớn, hiện tại có lẽ tới phiên ta, nếu như có thể nhận được cơ duyên, muốn vượt qua Lục Lâm Thiên kia có lẽ cũng không phải là chuyện không làm được.  

Sưu Sưu.  

Lăng Thanh Tuyệt dứt lời, từng đạo thân ảnh lập tức tiến vào trong ngọn núi.  

....  

Thời gian từ từ đi qua, lúc này cách Hư Không Bí Cảnh mở ra đã được mấy tháng, thế nhưng vẫn không ngừng có người tiến vào bên trong.  

Cũng có mấy người có tu vi Vương cấp không sợ chết, thậm chí là Suất cấp muốn thử xem có đi vào được hay không, kết quả vừa mới nếm thử một chút liền lập tức mất mạng.  

Hư Không Bí Cảnh mở ra, đồn rằng chỉ có thời gian nửa năm, thế nhưng lúc này Hư Không Bí Cảnh tự động mở ra, mọi người cũng không rõ ràng thời gian lắm.  

Thế nhưng chỉ cần không gặp nạn trong Hư Không Bí Cảnh, chỉ cần Hư Không Bí Cảnh đóng cửa sẽ tự động bị trục xuất ra khỏi Hư Không Bí Cảnh. Điểm này cũng khiến cho mọi người không cần phải lo lắng.  

Hậu sơn Phi Linh môn, trước một ngọn núi, Cực Lạc Tam Quỷ ngày đêm không ngừng chờ đợi ở chỗ này. Ba người một tấc cũng không rời, trừ một ít người có thể tiến vào bên trong ra cho dù là ai cũng không có cách nào tiến vào ngọn núi này nửa bước.  

Trong mật thất ở trên ngọn núi, trên bệ đá, từng mảnh lá cây lan tràn ra sinh cơ bàng bạc. Lục mang quanh quẩn, mảnh lá xanh bắt đầu dần dần dung hợp vào trong thân thể Thánh Thủ Linh Tôn, chỉ là điều này cũng không có ai nhìn thấy.  

Trong không gian mờ mịt, tại một ngọn núi sừng sững trong không gian, không biết đã tồn tại bao lâu.  

Oanh.  

Ngọn núi khổng lồ thoáng rung động, một cỗ khí tức cường hãn đang kéo lên. Trên ngọn núi, một cỗ năng lượng thiên địa mênh mông giống như thủy triều kéo lên, liên tục không ngừng kéo vào trong một sơn động.  

Trong sơn động, một cỗ khí tức cực lớn đang tiếp tục kéo lên, khí tức này kéo lên cũng không quá lâu. Một cỗ năng lượng trên ngọn núi giống như núi lửa phun trào, tuôn ra khiến cho cả không gian gió nổi mây phun, cả không trung run rẩy.  

Ngoài ngọn núi, trên một tảng đá có một thân ảnh đang khoanh chân ngồi, tinh quang trong mắt lóe lên, trường bào run lên, thân ảnh lập tức đứng dậy, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.  

Sưu.  

Một lát sau, trong ngọn núi có một thân ảnh màu lam bắn ra, mang theo một cỗ khí thế báo đạo. Đây chín là Sát Phá Quân cùng với Nam thúc tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh.  

- Vũ Tôn thất trọng, không ngờ ngươi ở trong Hư Không Bí Cảnh lại còn có cơ duyen này. Thiên Băng tinh quả đối với thuộc tính thủy của ngươi có hiệu quả rất tốt, có thể đột phá một trọng, đã rất không tồi.  

Nhìn Sát Phá Quân, Nam thúc khẽ mỉm cười, dường như với việc Sát Phá Quân đột phá cũng rất hài lòng.  

- So với tên tiểu tử Lục Lâm Thiên kia tốc độ của con không đáng nhắc tới.  

Sát Phá Quân cười khổ nói.  

- Đó là do nó tu luyện công pháp không giống ngươi, kỳ ngộ cũng vậy.  

Nam thúc nhìn Sát Phá Quân nói:  

- Ánh mắt của sư phụ ngươi tự nhiên không kém, thiên phú của ngươi so với người trong Lục đại Nhân Hoàng tộc cũng không chênh lệch là bao. Ngươi chỉ cần so sánh với đám người Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường là biết rõ. Nếu sư phụ ngươi còn sống, nhìn thấy ngươi bây giờ đã là Vũ Tôn thất trọng tuyệt đối sẽ cao hứng.  

- Vâng.  

Sát Phá Quân gật đầu.  

- Chúng ta đã lỡ không ít thời gian, tiếp tục đi tìm sư phụ ngươi.  

Nam thúc dứt lời, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.  

...  

Trong sơn cốc, nhận truyền thừa của Trảm Hồn Đại Đế, lúc này Lục Lâm Thiên làm sao có thể buông tha cơ hội này, hắn tham lam hấp thu năng lượng bàng bạc, vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết luyện hóa thành năng lượng cho hắn sử dụng.  

Loại luyện hóa năng lượng này so với việc Lục Lâm Thiên luyện hóa bất kỳ một loại năng lượng nào còn nhanh hơn.  

Trong sơn cốc, trước thân thể Đế giả, quanh thân Lục Lâm Thiên đã bị quang mang màu trắng nồng đậm bao phủ.  

ở trong quang mang màu trắng này không ngừng có năng lượng rót vào trong cơ thể Lục Lâm Thiên, khiến cho không gian run rẩy.  

Ở trong cỗ năng lượng này cũng có không ít năng lượng đối với linh hồn có chỗ tốt tiến vào trong đầu Lục Lâm Thiên. Thế nhưng đại bộ phận lại bị kim đao màu vàng ngăn chặn lại.  

Đại bộ phận chỗ tốt trong năng lượng đều bị kim đao màu vàng kia hấp thu đi, linh hồn lực của Lục Lâm Thiên tối đa chỉ đạt được chỗ tốt bên trong chừng hai ba thành.