Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2988: Có động tác



- Không ngờ mục tiêu của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Thiên Kiếm môn, Vạn Thú Tông, Nguyệt Long các lại là Phi Linh môn và Thánh Linh giáo, cũng may có thể chuyển mình.  

Lữ Chính Cường nhìn Phi Linh môn thành phế tích, khẽ than nói. Ai cũng thật không ngờ Thiên Địa minh lại hận Phi Linh môn thấu xương như vậy. Không ngờ chỉ tạo thanh thế trên Đông Hải, thừa cơ đánh lén Phi Linh môn và Thánh Linh giáo.  

Sau khi Thiên Vân đảo nhận được tin tức, đám người Lữ Chính Cường cũng biết được đại khái Phi Linh môn và Thánh Linh giáo đều xuất hiện Đế giả, còn làm cho các sơn môn Nguyệt Long các, Thiên Kiếm môn trả một cái giá lớn thảm trọng, thế nhưng lúc này nhìn thấy Phi Linh môn trở thành một mảnh phế tích, trong lòng bọn họ thổn thức không thôi.  

- Sư phụ.  

Hàn ý trên dung nhan tuyệt mỹ của Lục Tâm Đồng bắn ra, hai mắt biến đổi, lập tức phóng về phía Phi Linh môn. Trong Độc Hồn khôi lỗi có ấn ký nàng lưu lại, ở trên Đông Hải nàng khó có thể phát giác ra được, thế nhưng hiện tại nàng có thể cảm giác được ấn ký bên trên khôi lỗi đã biến mất không thấy gì nữa. Trong không trung cùng với thiên địa còn lưu lại hồn độc.  

Trong lòng kinh hãi, Lục Tâm Đồng nhào vào trong Phi Linh môn.  

- Là Tôn sứ trở về.  

- Bạch cung phụng trở về.  

Chúng đệ tử Phi Linh môn đang thu thập, mai táng thi thể đồng môn, đôi mắt đỏ thẫm, ảm đạm mà rơi lệ. Những người này đều là đồng môn sư huynh đệ, có thầy trò, có trưởng bối, có thân nhân và bằng hữu.  

Nhìn thấy đám người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, vô số đệ tử Phi Linh môn đứng dậy, không có nhiều người lên tiếng.  

Đám người Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Đạm Đài Tuyết Vi đi vào trong Phi Linh môn. Nhìn thấy cảnh tượng thi thể ngổn ngang, máu chảy thành sông không khỏi động dung rồi nhíu mày. Những năm nay Phi Linh môn phát triển rất nhanh cho nên mới có thể đạt tới một bước này. Lúc này bất kể như thế nào Phi Linh môn đã bị trọng thương.  

Trong đám người, Mộ Dung Lan Lan không ngừng tìm kiếm cái gì đó, cố nén ánh mắt rưng rưng, cẩn thận tìm kiếm.  

- Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối, người khôi phục rồi sao? Tốt rồi.  

Trên một ngọn núi ở hậu sơn, nơi này vốn là đình viện của Sát Phá Quân, lúc này cũng không bị phá hủy trong đại chiến cho nên trở thành nơi ở của chúng cường giả Phi Linh môn.  

Trong đại sảnh, thân ảnh Lục Tâm Đồng cấp tốc đáp xuống, nhìn thấy Sát Phá Quân, Hắc Vũ, Cực Lạc Tam Quỷ cùng với không ít cường giả Phi Linh môn có mặt, sự lo lắng trong lòng cũng giảm bớt một chút. Nhìn thấy Thánh Thủ Linh Tôn đã khôi phục, trong lòng còn có một chút cao hứng.  

- Đúng vậy,ta đã khôi phục.  

Thánh Thủ Linh Đế gật đầu, nhìn Lục Tâm Đồng, ánh mắt khẽ biến hóa.  

- Sư phụ con đâu rồi?  

Lục Tâm Đồng nhìn qua mọi người trong đình viện, tất cả mọi người đại bộ phận đều có mặt ở đây. Thế nhưng sư phụ nàng lại không có mặt. Vừa rồi trên đường đi vào Phi Linh môn nàng cũng không nhìn thấy sư phụ mình.  

- Tâm Đồng..  

Hắc Vũ nheo mắt, muốn nói thế nhưng cũng không biết nên nói như thế nào. Từng ánh mắt mang theo sự bất đắc dĩ nhìn về phía Lục Tâm Đồng. Đông Vô Mệnh vẫn lạc, nhìn ánh mắt của Lục Tâm Đồng, mọi người không biết nên mở miệng như thế nào.  

Lục Tâm Đồng nhìn qua ánh mắt của mọi người, trong lòng trầm xuống, tâm thần phóng ra chung quanh, bao phủ cả Phi Linh môn, thế nhưng cũng không phát hiện ra dấu vết của sư phụ. Nàng nhìn Sát Phá Quân nói:  

- Phá Quân sư huynh, huynh mau nói cho muội biết, sư phụ muội đi đâu rồi?  

- Tâm Đồng, việc này...  

Sát Phá Quân sao lại không biết cảm tình giữa Lục Tâm Đồng và Sát Phá Quân.  

- Có phải sư phụ muội gặp chuyện không may hay không?  

Lục Tâm Đồng nhìn mọi người, ánh mắt mang theo sự khẩn cầu, sau đó lại nhìn ba người Cực Lạc Tam Quỷ, lớn tiếng nói:  

- Cực Lạc Tam Quỷ, các ngươi mau nói cho ta biết, rốt cuộc sư phụ ta ra sao.  

- Tam tiểu thư, sư phụ tiểu thư...  

Ánh mắt Lệ Quỷ run lên, bất đắc dĩ nói:  

- Sư phụ tiểu thư vẫn lạc trong tay của người Thiên Kiếm môn.  

Khục khục.  

Nghe vậy thân thể mềm mại của Lục Tâm Đồng đột nhiên run lên. Thân thể mềm mại lảo đảo lui về phía sau vài bước, ánh mắt mờ mịt, giống như là trời đất quay cuồn. Trong đầu mờ mịt, thân thể mất đi trọng lượng, dường như muốn ngã xuống đất.  

- Tâm Đồng.  

Thân ảnh Sát Phá Quân lóe lên, lập tức nâng Lục Tâm Đồng dậy.  

- Sư phụ.  

Lục Tâm Đồng hét lớn một tiếng, cảm giác trống rỗng, nước mắt từ trong đôi mắt xinh đẹp tràn ra. Giờ phút này nàng cực kỳ bi thương.  

- Tâm Đồng.  

Ngoài đại sảnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đến, nhìn thấy Lục Tâm Đồng bi thương, dường như đã cảm nhận được cái gì đó, vội vàng hỏi:  

- Tâm Đồng, sao rồi?  

- Sư mẫu, sư phụ đã mất rồi.  

Lục Tâm Đồng nhìn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, nước mắt từ trên má không ngừng rơi xuống. Lúc này, trong lòng nàng đau như đao cắt, trong đầu hiện lên cảnh tượng trước kia.  

Từ lúc còn là một tiểu cô nương, nàng đã đi theo bên người sư phụ, phụ thân mẫu thân qua đời sớm. Sư phụ và sư mẫu chiếu cố nàng, coi nàng là viên minh châu trong lòng bàn tay. Trong lòng Lục Tâm Đồng hiểu rõ, sư phụ đối với nàng vô cùng yêu thương quan tâm, giống như con ruột, không ai có thể làm được như sư phụ.  

Từng cảnh hiện lên trong đầu, khuôn mặt tươi cười dần dần tiêu tán trong lòng nàng, giống như sắp vĩnh viễn không thấy nữa.  

- Sư phụ!  

Lục Tâm Đồng khóc, rốt cuộc không nhịn được mà bất tỉnh.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nghe vậy, thân thể mềm mại đột nhiên run lên, trong nháy mắt này dường như cả thế giới chung quanh nàng tối sầm, ánh mắt mơ hồ. Trái tim trùng xuống, giống như thứ quan trọng nhất với sinh mạng của nàng đã không còn, vô cùng đau đớn.  

- Nha đầu này...  

Thánh Thủ Linh Đế đi tới bên cạnh Lục Tâm Đồng đang hôn mê trong tay Hắc Vũ, ánh mắt khẽ than, mấy đạo thủ ấn rơi vào trên người Lục Tâm Đồng, miệng nói:  

- Để cho nha đầu này nghỉ ngơi, bình tĩnh lại.  

Vầng trăng sáng nhô lên cao, trăng sáng, sao thưa, ánh trăng bàng bạc.  

Trong Phi Linh môn, bi phẫn, không ngừng có tiếng thú rống giận dữ vang lên, thanh âm giống như tiếng sấm vang vọng trong thiên địa.  

- Lần này chẳng lẽ Lâm Thiên không thể làm nên kỳ tích sao?  

Trong một đình viện còn chưa bị phá hủy, Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường cùng với cường giả Vân Dương Tông, Linh Thiên môn ngồi đó, sắc mặt mọi người đều ngưng trọng.  

- Ta nhận được tin tức, nghe nói cường giả Thập đại hoàng tộc đều từng tìm kiếm qua. Cũng không phát hiện dấu vết của cửa vào Hư không bí cảnh. Thiên hỏa Đế cấp và Huyết Linh Mẫu Đơn Đế cấp đối với Thập đại hoàng tộc mà nói, đặc biệt là Lục đại Nhân Hoàng tộc đều là hấp dẫn cực lớn.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, nói:  

- Nếu là người khác, sợ rằng tuyệt đối sẽ chết chắc. Thế nhưng tiểu tử Lâm Thiên này năm lần bảy lượt có thể sáng tạo ra kỳ tích. Chung quy ta vẫn có dự cảm, coi như là dữ nhiều lành ít, nó cũng sẽ không sao. Giống như ban đầu ở trong mộ quật nó cũng có thể đi ra.  

- Đúng vậy, gần đây vận khí tiểu tử kia vô cùng tốt. Lần này nhất định sẽ không sao.  

Vân Khiếu Thiên nói.