Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3095: Huyết kiếm chỉ trời



- Khặc Khặc, xem các ngươi phá trận nhanh hay là Lục Lâm Thiên chết nhanh.  

Trong đại trận che khuất không gian, Tàn Kiếm Đại Đế cười lớn, âm thanh ầm ầm quanh quẩn trong thiên địa.  

- Toàn lực phá trận.  

Dương Quá hét lớn một tiếng, tay nắm Chấn Thiên, quang mang đại thịnh, không gian run rẩy không ngừng.  

Vô số Đế giả của Đế Đạo minh nhìn đại trận này không thể phá vỡ, ánh mắt kinh ngạc, sau đó chân khí linh lực lại tuôn ra, chuẩn bị lần nữa ra tay.  

- Xông tới Thiên Kiếm môn ta, cho rằng ta chết rồi sao? Nếu đã tới, ngày hôm nay giữ lại một mình Lục Lâm Thiên cũng không đủ.  

Ngay khi chúng cườn giả Đế Đạo minh muốn lần nữa ra tay, đồng thời trên không trung xuất hiện chấn động, một đạo thân ảnh già nua xuất hiện trên không trung.  

Người này xuất hiện, cả không trung tràn ngập mùi máu tươi, mùi máu tươi này khiến cho Đế giả có mặt đều run sợ không thôi.  

Khí tức khiến cho lòng người rung động tràn ngập ra, đạo thân ảnh này xuất hiện, trên người mặc một trường bào màu đỏ, bộ dáng chừng năm mươi tuổi, thế nhưng ngay cả bộ tóc dài dường như cũng được nhuộm qua máu tươi, có chút tương tự với mái tóc đỏ của Huyết Mị, Mẫu Đơn.  

Chỉ là trên mái tóc của Huyết Mị và Mẫu Đơn mà khí tức huyết sát, mà trên người lão giả này lan tràn ra mùi máu tươi.  

Mọi người nhìn lão giả này, mái tóc dài cùng với con mắt màu đỏ, lưng đeo một thanh trường kiếm đỏ tương, khiến cho người ta có cảm giác sát phạt, lạnh lẽo, tựa như sát thần vậy.  

- Thật mạnh.  

Các Đế giả cơ hồ đều có thể cảm nhận được mùi máu tươi khủng bố, người này vừa mới xuất hiện, trong lúc vô hình đã khống chế một phương thiên địa. Khí tức trên người khiến cho chúng Đế giả bị ảnh hưởng không nhỏ.  

- Vũ Đế tứ trọng a, nhất định là Vũ Đế tứ trọng, chắc chắn mạnh hơn tam trọng đỉnh phong.  

Lão giả gọi là Thiên Phong trong Vân Dương Tông cùng với lão phụ nhân bên người Đông Cung Huyên của Thiên Vân đảo nhìn nhau, sắc mặt đồng thời biến hóa.  

- Vũ Đế tứ trọng.  

Chúng Đế giả kinh hãi, không ngờ trong Thiên Kiếm môn còn có tồn tại bực này.  

- Tất cả mọi người toàn lực đánh chết Lục Lâm Thiên kia trước. Những người này không cần các ngươi quan tâm.  

Lão giả kia vừa mới dứt lời, ánh mắt nhìn về phía đám người Nam thúc, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Dương Quá, Vân Thủy Đế Tiên cùng với những người khác, ánh mắt lại nhìn về phía không trung, nói:  

- Dương Đỉnh Thiên, ngươi đã tới từ sớm, không phải đang đợi ta sao? Xuất hiện đi.  

Chúng Đế giả nhìn nhau, lúc này mới biết được không ngờ còn có cường giả. Ngay cả bọn họ cũng không cảm nhận được sự tồn tại của người này Từng ánh mắt lập tức chăm chú nhìn lên không trung.  

- Ha ha...  

Trên không trung, một tiếng cười to vang vọng, sau đó không gian xuất hiện chấn động, trên không gian xuất hiện một cái động sâu. Mọi người nhìn xuống, một đạo thân ảnh mặc trường bào từ từ bước qua khonong gian, lập tức xuất hiện trên không trung.  

Người này xuất hiện, cả không gian có một cơn gió thổi qua, khiến cho người ta có cảm giác sảng khoái, trong lúc vô hình năng lượng thiên địa biến hóa.  

- Huyết Kiếm, đã lâu không gặp.  

Người kia vừa mới xuất hiện đã mỉm cười, thân thể có chút mập mạp, đặc biệt là cái bụng phệ giống như phật di lặc kia gần như muốn phá áo mà ra, khuôn mặt mỉm cười, cái đầu nhỏ mà bóng loáng, trên người mặc một bộ cẩm bào màu xám rộng thùng thình. Thế nhưng mùi máu tươi trong không gian trong lúc vô hình đã bớt đi không ít.  

- Còn có cường giả xuất hiện, Thiên Kiếm môn cho dù đã nắm chắc, không biết người vừa mới xuất hiện là người của sơn môn nào.  

Lục Lâm Thiên bị nhốt trong đại trậng, khuôn mặt lại không có bao nhiêu ngưng trọng. Ánh mắt ngược lại có chút kinh ngạc nhìn về phía ngoài đại trận.  

- Huyết Kiếm, ngươi vẫn ở trong Thiên Kiếm môn sao?  

- Đồn rằng người này trước kia chính là một tồn tại khủng bố.  

- Sớm biết người này còn tồn tại, người này là con bài lớn nhất của Thiên Kiếm môn a. Có người này, những năm qua cũng không có ai dám đánh chủ ý với Thiên Kiếm môn.  

...  

- Dương Đỉnh Thiên kia cũng không kém a, tiền bối năm đó có nói, là cường giả cùng cấp bậc với Huyết Kiếm. Hai người đều là nhân vật phong hoa tuyệt đại. Bởi vì người này ở Vân Dương Tông cho nên những năm này Đế Đạo minh và Thiên Địa minh trở mặt, trên đại lục Linh Vũ chỉ có một mình Vân Dương Tông là người của Đế Đạo minh, những sơn môn khác cũng không dám đối phó với Vân Dương Tông...  

- Bái kiến lão tổ.  

Ngay trong lúc Lục Lâm Thiên suy đoán, Vân Thủy Đế Tiên cùng với Đế giả bên cạnh và Thiên Dương Tôn giả, Thiên Phong Tôn giả, Vân Khiếu Thiên cùng với những người khác lập tức cung kính hành lễ. Cường giả khác trong Vân Dương Tông thấy vậy cũng lập tức kính sợ hành lễ.  

- Đứng lên đi.  

Lão giả này mỉm cười, cánh tay khẽ vung lên, ý bảo mọi người miễn lễ.  

- Thì ra là người của Vân Dương Tông, Vân Dương Tông cũng còn có át chủ bài.  

Lục Lâm Thiên kinh ngạc, lúc này trong Vân Dương Tông cũng có ba Đế giả, lại thêm một Đế giả cực kỳ cường hãn vừa mới xuất hiện, Vân Dương Tông quả nhiên ẩn tàng vô cùng sâu.  

- Năm ngàn năm không gặp, Dương Đỉnh Thiên, không ngờ tên mập mạp nhà ngươi cũng đột phá tới Vũ Đế tứ trọng.  

Lão giả bị gọi là Huyết Kiếm kia run rẩy, bắt đầu có chút âm hàn.  

- Ngươi có thể đột phá sao ta lại không thể?  

Lão giả đầu trọc được gọi là Dương Đỉnh Thiên vui vẻ nói, thế nhưng cũng khó có thể che dấu vẻ ngưng trọng trong mắt hắn. Có Huyết Kiếm ở đây, lúc này hắn cũng không có cơ hội hỗ trợ phá trận, thực lực của Huyết Kiếm này hắn là người rõ nhất.  

- Các ngươi toàn lực phá trận, Huyết Kiếm này có ta đối phó.  

Dương Đỉnh Thiên quát lên một tiếng, trường bào màu xám run lên, năng lượng thiên địa trong không trung lập tức cuồn cuộn.  

- Người Thiên Địa minh toàn lực đánh chết Lục Lâm Thiên, tốc chiến tốc thắng.  

Huyết Kiếm cũng khẽ quát một tiếng với người trong đại trận. Ánh mắt nhìn chăm chú vào trên người Dương Đỉnh Thiên. Ánh mắt đột nhiên sắc bén, lấy bản thân làm trung tâm, một mùi máu tươi vô hình khuếch tán, khiến cho lòng người rung động.  

Ông.  

Tiếp đó, Huyết Kiếm rút thanh trường kiếm màu đỏ trên lưng ra khỏi vỏ, tiếng kiếm minh đinh tai nhức óc vang vọng, cả không trung gió nổi mây phun. Thanh trường kiếm màu đỏ này giống như một dòng máu tươi phóng lên trời, khí thế cực kỳ khủng bố, thanh trường kiếm màu đỏ này rõ ràng cũng là thần khí.  

- Phong Thần Tiễn.  

Ánh mắt Dương Đỉnh Thiên trầm xuống, khẽ phất tay một cái, một đạo quang mang màu trắng xuất hiện, lập tức hóa thành một đạo bạch mang trước người, đây chính là một mũi tên tạo thành quái dị, giống như vốn đã như vậy, toàn thân lan tràn ra vô số bí văn.  

Ầm ầm.  

Mũi tên này xuất hiện, cuồng phong rít gào trong không gian, không gian run run, khí thế tuyệt đối cũng tới thần khí.  

- Huyết Kiếm, để cho ta xem thực lực của ngươi những năm này rốt cuộc đã tới mức nào rồi.  

Dương Đỉnh Thiên khẽ quát một tiếng, ánh mắt trầm xuống, tay cần Phong Thần Tiễn, chấn động mênh mông lan tràn ra. Cỗ chấn động này khuếch tán, phiến thiên địa này lập tức biến sắc, gió nổi mây phun.