Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3118: Biết được cốt nhục



- Có lẽ chỉ tới Suất cấp đỉnh phong, hoặc là Vương cấp a.  

Sau khi suy nghĩ một lát, Lục Lâm Thiên phỏng đoán, dùng thiên phú của Kinh Vân và tác dụng của Âm Dương Linh Vũ Quyết, chỉ cần cố gắng tu luyện là có thể đạt tới Suất cấp hoặc là Vương cấp. Nhưng trong lòng hắn vô cùng nghi hoặc, chuyện này thì có liên quan gì tới Kim Hoàng khí của hắn.  

- Kinh Vân hiện tại đã là Vũ Tôn cửu trọng và Linh Tôn cửu trọng.  

Hàn Băng Đại đế nhìn Lục Lâm Thiên cười nói.  

- Cái gì?  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên lập tức run lên, tràn ngập vẻ kinh ngạc và rung động.  

- Kinh Vân không chỉ là Tôn cấp cửu trọng, còn có Kim Hoàng khí đã ngoài Thiên cấp. Trên thân thể hiện tại cũng đã có thuộc tính Kim.  

Thánh Thủ Linh Đế nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

- Chúng ta đã suy nghĩ rất lâu, đều nhất trí nhận định, rất có thể Kinh Vân chính là cốt nhục của con.  

- Sư phụ, người nói thật sao?  

Lục Lâm Thiên khϊếp sợ, toàn thân run lên. Ánh mắt hoàn toàn ngây dại, chuyện này đối với Lục Lâm Thiên mà nói, đã hoàn toàn khiến cho hắn rung động.  

Lục Lâm Thiên khϊếp sợ, chuyện này khiến cho Lục Lâm Thiên không thể nào tin được. Từ nhỏ Kinh Vân đã ở trong Phi Linh môn. Đây là cô nhi mà mẫu thân và Hồng Lăng nhặt được trong sơn mạch Vụ Đô, tại sao lại là con của hắn?  

- Nghĩa phụ, sư phụ, có phải hai người đã đoán sai rồi không?  

Một lúc lâu sau, Lục Lâm Thiên vẫn không thể tin được tất cả chuyện này. Chuyện này khiến cho hắn không khỏi rung động, nghiêm túc nhìn mọi người hỏi.  

- Có lẽ không sai. Cho dù là dung mạo thì Kinh Vân cũng giống ngươi quá nhiều. Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ. Bây giờ nghĩ lại, cũng có thể là di truyền từ ngươi. Trên phương diện huyết mạch, càng không thể sai được. Chỉ có thể là huyết mạch của ngươi thì tu vi của Kinh Vân mới tăng lên kinh khủng như vậy. Kim Hoàng khí vượt qua Thiên cấp, những người khác trong Lục gia không có cách nào làm được.  

Nam thúc nói.  

- Kinh Vân là con của ta.  

Lục Lâm Thiên thì thào nói, giờ phút này hắn có cảm giác vừa mừng vừa sợ. Tin tức này đến quá mức bất ngờ, khiến cho Lục Lâm Thiên không kịp trở tay. Kinh Vân từ nhỏ ở bên cạnh hắn, là đệ tử mà hắn yêu thương, không ngờ lại là cốt nhục của hắn. Con của hắn, chuyện này làm sao không thể khiến cho Lục Lâm Thiên vừa mừng vừa sợ được cơ chứ.  

- Không sai, Kinh Vân chính là cốt nhục của con.  

Thánh Thủ Linh Đế nói.  

- Khó trách từ nhỏ con đã cảm thấy tiểu tử kia giống con, đều suất khí như vậy, lại cũng khiến cho người ta yêu thương a.  

Lục Lâm Thiên kích động chà sát hai tay mình, trên mặt hiện lên nụ cười không biết xấu hổ.  

Sau khi trở lại Phi Linh môn, biết được tin tức Đông lão vẫn lạc khiến cho Lục Lâm Thiên bi thương khó nhịn, thế nhưng lúc này nhận được tin tức này khiến cho hắn tạm thời quên đi sự bi thương do Đông lão vẫn lạc mang tới.  

- Tiểu tử nhà ngươi, thật đúng là... Ài.  

Thánh Linh lão tổ nhìn Lục Lâm Thiên đang không biết xấu hổ, không khỏi có chút bất đắc dĩ, tiểu tử này quả thực không biết xấu hổ là gì.  

- Lâm Thiên, có phải con đã biết mẫu thân của Kinh Vân là ai hay không? Không phải tiểu tử này do Vô Song và Hồng Lăng mang tới hay sao?  

Thánh Thủ Linh Đế nhìn Lục Lâm Thiên, bọn họ cũng đoán ra được Lục Kinh Vân không thể là con của đám người Vô Song.  

- Chuyện này...  

Lúc này Lục Lâm Thiên mới nghĩ lại, mẫu thân của Kinh Vân rốt cuộc là ai, đám người Vô Song đương nhiên không phải, Lam Linh cũng không. Kinh Vân đã mười lăm tuổi rồi.  

- Chẳng lẽ ngay cả tiểu tử ngươi cũng không biết?  

Nhìn biểu hiện của Lục Lâm Thiên, Nam thúc sững sờ, chúng Đế cũng ngạc nhiên không thôi. Dường như ngay cả Lục Lâm Thiên cũng không biết mẫu thân của Kinh Vân là ai.  

- Quả thực con không biết.  

Lục Lâm Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, quả thực hắn không biết được. Nữ tử có quan hệ với hắn đều ở bên cạnh hắn, thế nhưng bọn họ đều không phải là mẫu thân của Kinh Vân.  

- Tiểu tử nhà ngươi quả thực không biết chịu trách nhiệm.  

Thánh Linh lão tổ nhìn Lục Lâm Thiên, cũng không có một chút khách khí nào với Lục Lâm Thiên, lại nhìn qua Thánh Thủ Linh Đế, ánh mắt dường như muốn nói, sư phụ nào thì đệ tử như thế.  

- Chuyện này không liên quan tới ta, không có quan hệ với ta.  

Thánh Thủ Linh Đế bất đắc dĩ giải thích với Thánh Linh lão tổ, ánh mắt lại nhìn về phía Lục Lâm Thiên, trừng mắt nói:  

- Tiểu tử, con nên tự mình suy nghĩ, chẳng lẽ Kinh Vân là do một mình con sinh hay sao? Bản thân làm gì chẳng lẽ con còn không rõ?  

Lăng Thanh Tuyền, hai mắt Lục Lâm Thiên đột nhiên sáng lên, ở trong Tử Vong thâm uyên, Lăng Thanh Tuyền đã từng nói nàng có con với hắn, lúc trước hắn còn bán tín bán nghi, có cảm giác không thể tin được.  

Mà lúc này mấy vấn đề hợp lại với nhau, trong lòng Lục Lâm Thiên run lên. Trong mọi người cũng chỉ có Lăng Thanh Tuyền, mời lăm lăm trước, trong phân đà của Linh Vũ giới ở Đông Hải. Ở trong mật thất đi, dưới sự trả thù của hắn, hắn đã lưu lại cốt nhục của mình trong bụng Lăng Thanh Tuyền. Ở trong Tử Vong thâm uyên Lăng Thanh Tuyền cũng không có gạt hắn, tất cả những lời nàng nói đều là thật.  

Giờ phút này trong đầu Lục Lâm Thiên nhớ tới khuôn mặt ưu nhã, đạo thân ảnh xinh đẹp kia khiến cho Lục Lâm Thiên có cảm giác đau đớn.  

- Con nghĩ con đã biết rõ một chút. Kinh Vân là cốt nhục của con, chuyện này không sai.  

Lục Lâm Thiên nói, giờ phút này hắn hận không thể lập tức tìm Lăng Thanh Tuyền hỏi cho rõ ràng. Tuy rằng có thể đoán ra Kinh Vân chính là cốt nhục của mình, thế nhưng trong lòng Lục Lâm Thiên, giờ phút này còn rất nhiều nghi vấn. Từ nhỏ Kinh Vân đã ở trong Phi Linh môn, chẳng lẽ chuyện này cũng do Lăng Thanh Tuyền cố ý sắp xếp sao?  

- Ngươi biết là tốt rồi, tự mình đi tìm hiểu cho rõ. Con cũng đã có, mặc kệ là vì con hay là vì bản thân ngươi. Ta muốn ngươi cũng nên phụ trách với mẫu thân của nó.  

Thánh Linh lão tổ nói với Lục Lâm Thiên.  

- Vâng, sư mẫu, con sẽ làm vậy.  

Lục Lâm Thiên cung kính nói.  

- Đừng xưng hô bừa, ta và sư phụ ngươi không có quan hệ gì.  

Thánh Linh lão tổ lập tức phủi sạch quan hệ với Lục Lâm Thiên.  

- Dù sao cũng giống nhau.  

Lục Lâm Thiên sững sờ, lập tức mỉm cười, Thánh Thủ Linh Đế thì bất đắc dĩ, có chút vui vẻ.  

- Sư phụ, nghĩa phụ, con đi xem Kinh Vân.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên kích động, cảm giác vừa mừng vừa sợ khiến cho trong lòng hắn không thể bình tĩnh được nữa.  

- Kinh Vân đang bế quan, ngươi không nên đi quấy rầy nó. Ngươi cần làm gì thì làm đi.  

Nam thúc khẽ quát một tiếng với Lục Lâm Thiên, nói:  

- Nếu như ngươi làm ảnh hưởng tới căn cơ của nó ta sẽ không để yên cho ngươi. Thuộc tính của ngươi đã đại thành, đứa nhỏ Kinh Vân này trời sinh đã là thân thể Âm Dương, so với thân thể Âm Dương hậu thiên của ngươi mạnh hơn nhiều. Chỉ cần nó có thể đạt được cơ duyên lĩnh ngộ một loại thuộc tính mới mà nói. Tiền đồ sau này tuyệt đối không dưới ngươi.