Quan trưởng lão này lạnh lùng cười, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, bộ dáng biến hóa, người này căn bản không phải là Quan trưởng lão mà là một lão giả lạ lẫm.
- Lâu như vậy tại sao còn không phá trận? Chẳng lẽ không được sao?
Âm Quỷ bắt đầu có chút bận tâm.
- Dường như hắn còn tới Lan Lăng sơn trang sớm hơn chúng ta mấy thời thần. Âm thầm nhận được tin tức của chưởng môn, Lan Lăng sơn trang cũng không còn cường giả. Hẳn cũng không khó đối phó.
Kim Xà Tôn giả nói.
- Niếp Phong, người này rốt cuộc có địa vị gì? Dường như trước kia ta chưa từng nghe nói qua người này.
Âm Quỷ hỏi Niếp Phong.
- Đó chính là sư huynh của sư phụ, bất quá ta cũng không biết thân phận cụ thể của vị sư bá này.
Niếp Phong nhíu mày, lại nói tiếp:
- Mà sư bá nói có biện pháp nhất định sẽ có biện pháp.
- Chúng ta không cần đợi hắn, cưỡng ép phá trận đi. Dù sao cũng không làm ảnh hưởng tới hắn.
Âm Quỷ nói.
- Cũng tốt, chúng ta bày trận, chuẩn bị cưỡng ép phá trận. Ta cũng không tin không phá nổi trận pháp này.
Mái tóc trên đầu Lệ Quỷ tung bay, miệng khẽ quát một tiếng, thân ảnh lập tức nhảy lên trên không trung.
Sưu Sưu.
Lệ Quỷ nhảy lên trên không trung, hai tiếng xé gió vang lên. Hai người Âm Quỷ và Dương Quỷ cũng lướt lên không trung. Ba người đứng ở ba phương vị khác nhau, có chút huyền ảo.
- Tam Tinh trận.
Thủ ấn biến hóa, ba người hét lớn một tiếng, từng đạo quang trụ bằng chân khí từ trong cơ thể ba người tuôn ra, cuối cùng hợp lại. Trong chớp mắt, trên không trung có một trận pháp khổng lồ xuất hiện trước mắt mọi người.
Thủ ấn lần nữa biến hóa, từng đạo quang trụ bằng chân khí khủng bố trong cơ thể ba người bắn ra, dẫn theo năng lượng thiên địa khiến cho không gian ầm ầm run rẩy. Năng lượng ngập trời hội tụ, tràn ngập uy năng khủng bố.
Ầm ầm.
Trong sát na ngắn ngủi, không gian run run, trong không gian xuất hiện hư ảnh một nhân loại cực lớn, chừng hơn ngàn thước. Uy áp lan tràn, khí thế tràn ngập thiên địa, khí tức ngút trời.
- Phá cho ta.
Hư ảnh hình người hét lớn một tiếng, cánh tay cực lớn tựa như trụ chống trời đánh ra một đạo quyền ấn. Trước quyền ấn, không gian bị nghiền nát, hiện ra động sâu đen kịt. Lập tức đánh tới màn sáng cực lớn phía trước.
Đạo quyền ấn khủng bố này trong giây lát hung hăng va chạm vào trên màn sáng cực lớn kia.
Phanh.
Năng lượng khủng bố của một quyền mang theo sóng xung kích hủy diệt hung hăng khuếch tán ra chung quanh. Khiến cho trên màn sáng xuất hiện khe nứt, chỉ là cuối cùng cũng không bị nghiền nát.
- Đại trận thật mạnh.
Mọi người khẽ biến sắc, quả thực không dễ phá một đại trận hộ sơn.
- Cực Lạc tam quỷ, phá trận phải dùng đầu óc, dùng sức lực làm cái rắm.
Nhưng vào lúc này có một đạo âm thanh ung dung từ trong đại trận truyền ra. Màn sáng cực lớn run rẩy.
Ngay sau đó thanh ma trầm thấp vang vọng trên màn sáng. Màn sáng lập tức bị rạn nứt rồi nghiền nát, trong khoảnh khắc tiêu tán. Mà ngay lúc đó có một đạo thân ảnh nhảy ra, trong tay là Gia Cát Tử Vân và Gia Cát Tây Phong đang uể oải, vẻ mặt xám như tro tàn. Người này chính là Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến.
- Ồ, có chút bổn sự...
Nhìn đạo thân ảnh trên không trung kia, Cực Lạc Tam Quỷ khẽ nhíu mày.
- Các hạ dường như rất quen thuộc, không biết có phải chúng ta đã gặp ở nơi nào rồi không?
Kim Xà Tôn gia nhìn Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến, chung quy hắn vẫn có cảm giác người này hắn có chút quen biết.
- Kim Xà, trước kia đương nhiên ngươi nhận ra ta.
Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến khẽ mỉm cười, nhìn chúng nhân rồi nói:
- Ta cũng không ngại nói cho các ngươi biết. Danh hiệu của ta gọi là Bách Biến Tôn giả, Khiên Bách Biến.
- Bách Biến Tôn giả?
Cực Lạc Tam Quỷ ngạc nhiên, bọn họ tuyệt đối đã nghe nói qua người này.
- Bách Biến Tôn giả, không phải ngươi đã chết rồi sao?
Kim Xà Tôn giả lập tức biến sắc. Hắn vẫn cho rằng ban đầu ở trong thành Cự Giang Bách Biến Tôn giả này đã bị chưởng môn đánh chết.
- Nói thì dài dòng, trước tiên đối phó với Lan Lăng sơn trang này a. Ta còn phát hiện ra một đường hầm không gian đi tới thẳng đại lục Linh Vũ.
Trong Phi Linh môn, từng đạo âm thanh mang theo sát khí ngập trời vang vọng, hóa thành sóng âm kinh người quanh quẩn trên không trung. Đại trận hộ sơn của Lan Lăng sơn trang bị nghiền nát, cường giả và yêu thú trong Lan Lăng sơn trang cùng với linh thú phá không phóng vào.
- Gϊếŧ.
Cường giả Phi Linh môn không trì hoãn một chút nào mà xông vào. Bắt đầu đồ sát, đại quân yêu thú hóa thành bản thể khổng lồ, ít gào liên tục. Miệng rít gào dữ tợn, khí thế kinh người khiến cho cả không trung rung chuyển.
Lan Lăng sơn trang không còn cường giả, giờ phút này cường gia Phi Linh môn phóng vào, lập tức bị tàn sát. Tiếng kêu thảm thiết vang vọng không ngừng, tiếng yêu thú rít gào hội tụ thành âm thanh giống như sấm sét vang vọng trên không trung.
- A, cứu mạng.
- Trốn, chạy mau.
Trong giây lát ngắn ngủi, trong Lan Lăng sơn trang tựa như địa ngục. Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai, từng kiến trúc trong Lan Lăng sơn trang sụp đổ, máu chảy thành sông.
Trong tầng thứ tư Thiên Trụ giới, thời gian đã trôi qua bốn tháng. Không biết từ khi nào khí tức trên người tiểu hồn anh theo luyện hóa hồn anh Đế giả kia đang không ngừng kéo lên.
Tu vi của đại hồn anh không có đẳng cấp rõ àng, hoàn toàn là thôn phệ luyện hóa, tăng vọt, không có bất kỳ bình chướng nào.
Giờ phút này, đại hồn anh ở trong Thiên Trụ giới luyện hóa, chẳng biết từ khi nào năng lượng trong thiên địa biến hóa, có cảm giác giống như gió nổi mây phun. Khí tức trên người đại hồn anh càng ngày càng mạnh. Động tĩnh cũng càng lúc càng lớn.
Tới cuối cùng, động tĩnh này thậm chí còn phong vân biến sắc, thế nhưng lại có chỗ khác biệt.
Một lát sau, sau khi đại hồn anh luyện hóa năng lượng linh hồn bàng bạc rốt cuộc mọi thứ lại trở nên yên tĩnh.
Mà lúc này khí tức trên người Đại hồn anh đã đạt tới một trình độ cực kỳ đáng sợ.
Sưu.
Tất cả yên tĩnh trở lại, Đại hồn anh mở hai mát ra, trong hai mắt lan tràn ra tinh quang. Thân thể do tàn hồn, sát khí ngưng tụ ngày càng ngưng thực. Khí tức trên người giờ phút này tuyệt đối đã đạt tới cấp độ Đế giả, uy thế khủng bố khiến cho lòng người rung động.
Ánh mắt khẽ đảo, Đại hồn anh nhìn qua linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm cách đó không xa, lập tức tiến vào trong mi tâm.
Phù.
Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, Lục Lâm Thiên đang khoanh chân ngồi trong thế giới tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời đột nhiên mở hai mắt ra. Tinh quang màu vàng từ trong hai mắt bắn ra, khí tức trên người lần nữa cường hãn hơn không ít.
Thân hình Đại hồn anh cũng nhanh chóng xuất hiện trong thế giới này. Lúc này nhiệt độ nóng bỏng trong thế giới này cũng không công kích Đại hồn anh. Thế nhưng Đại hồn anh thân là thân thể hồn anh, trời sinh đã bị áp chế trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm.